Đời thơ
BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
Năm mươi thu vắng mặt nhau Chiều nay dải nắng đỏ au sân nhà Chuyền cành chim ríu rít ca Giàn lan xanh thẫm ngân nga gió trời Phong trần mỗi vẻ mỗi người Bôn ba duyên phận cuộc đời mưu sinh Vẫn tươi xanh mãi nghĩa tình Chén trà nồng đượm chúng mình hàn huyên Dìu nhau về tuổi hoa niên Sương chiều tím sắc gợi miền xanh xa Rượu nồng thơ phú đậm đà Mải say cứ ngỡ bóng tà dương ngưng Tay cầm tay bạn rưng rưng Mái đầu điểm bạc ngập ngừng chiều nay Lạc dần vào cuộc chia tay Ngất ngây tình bạn đắm say tình đời 4 - 12 - 2011 Nguyễn Văn Thái
GOM
Tôi gom chút mọn thời gian Nắng thu phai nhạt nguội tàn…đợi đông Gom hương đậm sắc đóa hồng Ngát tình xanh thẫm dòng sông cuối chiều Mái quê ấm mãi tình yêu Bôn ba năm tháng gom nhiều ước mơ Tình quê neo bổng diều thơ Vi vu gom gió lộng bờ thiên thai Chiều rồi quan thự vắng ai Quê hương - nỗi nhớ gom hoài tháng năm Đường quê gom bước âm thầm In sâu lắng khúc nhôi trầm khuê ly Bàn tay nắm lại được gì Gom lên hương mật cho đi nghĩa tình Một mai vuông đất tọa hình Du dương gió hát gom mình cỏ non. 28 - 11 - 2011 Nguyễn Văn Thái 1949
HẸN HÒ MÙA XUÂN Cuộc hẹn hò dài một vòng trái đất Anh thức trọn năm ngong ngóng đợi chờ Em lững thững trêu mây đùa gió Mặc anh đây lầm lũi mộng mơ Mỗi mùa sang em thay màu áo mới Vũ điệu không cùng của các thần linh Anh như con rối giữa mênh mang huyền bí Chỉ cầu xin tí síu chút ân tình Em công bằng giang rộng vòng tay Nếu khi anh mang sắc màu người lính Vườn nở hoa cho những gì chân thiện Thật êm đềm hạnh phúc, em đắm say Khắc khoải buồn, khắc khoải vui Mong đợi theo vòng quay đầm giọt khóc Những nẻo đường chằng chịt, sinh nhai Những rủi may đường định mệnh đan cài… Rồi cũng đến nơi hẹn hò - mặc định Chỉ một thoáng qua của con tàu - vĩnh viễn Mùa em về ngào ngạt hương thơm Em lộng lẫy trong tâm hồn anh giây lát! Lại hẹn hò, hẹn hò… tiếp tiếp… Anh dừng lại! Bốn bề im lặng cõi ru anh …. 3 - 2 - 2012 Nguyễn Văn Thái
CHỊ BÁN XÔI Lâu rồi chợ thiếu chị tôi Chiếc xe cọc cạch chõ xôi tháng ngày Dáng còng cong cả đường mây Bến nay heo hút thân gầy chị mang Lo sinh quên cả đường làng Cuối chiều nặng gánh bẽ bàng ngậm cay Hỏi trời cơn cớ nào đây Tội gì kiếp trước, kiếp này chịu đau? Chị ơi chợ mới làm xong Đàn con đã lớn cậy mong được rồi(?) Trời còn đầy đọa chị tôi … Trông mà chỉ thấy thúng xôi khật khừ Bẵng đi…câu chuyện thực hư Tai bay vạ gió khổ nhừ tấm thân Trời cho thoát nợ đồng lần(!) Người thăm… chị khóc… Tôi phân vân hoài! Bờ sông nhòa giải mây trời Thẩn thơ nước chảy trôi ngày đa mang! 6 - 2 - 2012 Nguyễn Văn Thái
MỘT KIẾP NGƯỜI
Người về ngủ giấc non cao Phớt lờ nhân thế với bao vui buồn Tấm thân cơ cực trơ mòn Tay không … nắm chặt vẫn tròn tay không Vô tri vô giác nâu sồng Một đời cõi tạm gánh gồng thân côi Giấc ngàn là hết lôi thôi Không như “ngày đẻ” nổi trôi bốn lần (*) Trần gian có giọt lệ thần Ừ thì hãy rỏ cho nhuần kiếp sinh Trắng đen mình tự khổ mình Kiếp người muôn vẻ tội tình nhân gian. 31 - 1 - 2012 (*) Năm sinh khai khác nhau trong các loại giấy tờ Chứng minh thư, thẻ bảo hiểm y tế, sổ hộ khẩu và thẻ hội viên NCTuổi Nguyễn Văn Thái
BÀI THƠ EM ĐỒNG CẢM Lời hát kia rung cảm trái tim em Dấu hỏi ấy anh say miền suy tưởng Nơi lắng đọng nghe tim mình cộng hưởng Cố lục tìm giây phút lãng quên nhau Theo nỗi buồn về những phút lắng sâu Man mác có tình em hương vương gió Niềm vui nở, ánh hồng như chớp lửa Rồi lại mịt mờ tê tái đêm mưa Mùa thu cứ về với gió may xưa Thêm khao khát đêm nồng hương hoa sữa Nắng nhạt dần hững hờ chiều mái phố Câu thơ tình côi cút góc tình si Điệu nhạc êm ru em khúc chiều thinh... Làn gió lạ dụ hương về phố vắng... Tương tư lòng, em hoá hai dòng lặng Gần trong ngần, xa xa vị phai phôi Thôi ...! tự ta chôn dấu vết nơi này Trong quan tài, gửi vào dòng vĩnh cửu Có nơi ấy... đã bao lần xuân nở Tình yêu Đời thinh lặng chốn trần gian.
Nguyễn Văn Thái
TỎ TÌNH Em ơi em còn một răng Anh còn hai chiếc đủ căng miệng cười Xin em hãy lấy anh thôi Chúng mình hai đứa đẹp đôi vô cùng Lấy anh đi đường có chung Tay anh làm gậy thung dung lối tình Dắt em đi khắp thung lũng Em ơi hãy lấy anh (về) cưng cưng nha ! LÝ THANH THANH MỘT CẶP XỨNG ĐÔI Đúng là một cặp xứng đôi Răng em một chiếc anh dôi hai cài (cái) Da anh nhăn nheo đẹp trai Má em trổ nốt sần chai đồi mồi Đúng là một cặp xứng đôi HRPT
XỨNG ĐÔI
Ôi dào! Đẹp quá đi thôi
Một anh một ả đẹp chồi răng yêu
Anh hai, em một mĩ miều
Hoa tươi, ghế đá cả chiều như mơ...
Xung quanh hư ảo nhạt mờ
Nguyễn Văn Thái 1949
(tếu với các bạn cho vui)
XỨNG LỨA VỪA ĐÔI
Cảm ơn Người tới nhà chơi
Khen tình 2 bác răng chồi ... trời riêng
Xung quanh hoa cỏ rất duyên
Ghế đá, hồng đỏ thề nguyền Ảnh trao
Ẻm vui tít mắt dạt dào
Hương hoa thoang thoảng tựa vào bồng lai
2 cụ đẹp gái xinh trai
Em cười 1 chiếc, anh 2 răng chồi
Thật là xứng lứa vừa đôi
LÝ THANH THANH
(vâng, vãn bối cũng thích tếu vui để quên buồn)
HẾT CHÊ
Anh rằng nhỏ đẹp xinh ơi
Cho anh thơm cái răng chồi của em!
Em rằng anh cứ quá khen
Răng em chồi một, anh lèn chồi hai
Đôi ta gái đẹp trai tài
Cù cho thiên hạ vái dài... mà vui
Nguyễn Văn Thái
(Chào bạn LÝ THANH THANH, ông cháu tôi đang cười vỡ bụng đây)
CÙNG VUI
Tiểu Lý cùng cả nhà cười
Ông Nội bảo :"Cháu tếu chòi tranh răng"
Bà Nội nói với cháu rằng :
- Cháu lí lắc quá nhô răng Cụ Già
Bố bảo : "Nhìn hình vui nha !"
Mẹ cười chúm chím, Ngoại "kà kà"..."ôi !"
Cả nhà ôm bụng cười thôi...
Hi hi... Ha ha... ka ka
LÝ THANH THANH
(Hi hi hi... bác Thái ơi, cháu của bác bằng tuổi của cháu không, bác cho cháu xin được làm quen với bạn ấy nha! Tuổi cháu còn trong khung mười mấy tuổi đấy)
Trích đoạn: LÝ THANH THANH
TỎ TÌNH Em ơi em còn một răng Anh còn hai chiếc đủ căng miệng cười Xin em hãy lấy anh thôi Chúng mình hai đứa đẹp đôi vô cùng Lấy anh đi đường có chung Tay anh làm gậy thung dung lối tình Dắt em đi khắp thung lũng Em ơi hãy lấy anh (về) cưng cưng nha ! LÝ THANH THANH MỘT CẶP XỨNG ĐÔI Đúng là một cặp xứng đôi Răng em một chiếc anh dôi hai cài (cái) Da anh nhăn nheo đẹp trai Má em trổ nốt sần chai đồi mồi Đúng là một cặp xứng đôi HRPT
XỨNG ĐÔI
Ôi dào! Đẹp quá đi thôi
Một anh một ả đẹp chồi răng yêu
Anh hai, em một mĩ miều
Hoa tươi, ghế đá cả chiều như mơ...
Xung quanh hư ảo nhạt mờ
Nguyễn Văn Thái 1949
(tếu với các bạn cho vui)
XỨNG LỨA VỪA ĐÔI
Cảm ơn Người tới nhà chơi
Khen tình 2 bác răng chồi ... trời riêng
Xung quanh hoa cỏ rất duyên
Ghế đá, hồng đỏ thề nguyền Ảnh trao
Ẻm vui tít mắt dạt dào
Hương hoa thoang thoảng tựa vào bồng lai
2 cụ đẹp gái xinh trai
Em cười 1 chiếc, anh 2 răng chồi
Thật là xứng lứa vừa đôi
LÝ THANH THANH
(vâng, vãn bối cũng thích tếu vui để quên buồn)
HẾT CHÊ
Anh rằng nhỏ đẹp xinh ơi
Cho anh thơm cái răng chồi của em!
Em rằng anh cứ quá khen
Răng em chồi một, anh lèn chồi hai
Đôi ta gái đẹp trai tài
Cù cho thiên hạ vái dài... mà vui
Nguyễn Văn Thái
(Chào bạn LÝ THANH THANH, ông cháu tôi đang cười vỡ bụng đây)
CÙNG VUI
Tiểu Lý cùng cả nhà cười
Ông Nội bảo :"Cháu tếu chòi tranh răng"
Bà Nội nói với cháu rằng :
- Cháu lí lắc quá nhô răng Cụ Già
Bố bảo : "Nhìn hình vui nha !"
Mẹ cười chúm chím, Ngoại "kà kà"..."ôi !"
Cả nhà ôm bụng cười thôi...
Hi hi... Ha ha... ka ka
LÝ THANH THANH
(Hi hi hi... bác Thái ơi, cháu của bác bằng tuổi của cháu không, bác cho cháu xin được làm quen với bạn ấy nha! Tuổi cháu còn trong khung mười mấy tuổi đấy)
Lâu rồi lại gặp cháu Thanh Trích thơ tếu họa bức tranh tình già Mới hay tình nghĩa đậm đà Người thơ đâu dễ quên xa tấm lòng. Chúc cháu vui khỏe, có nhiều thơ hay! Nguyễn Văn Thái
TÌNH THƠ GIAO THỪA
(Đáp lời bạn thơ chúc xuân)
Giao thừa một tiếng lòng ngân Lâng lâng trong dạ suối ngần ngân nga Giây thiêng trời đất giao hòa Lời xuân hòa rượu thăng hoa nghĩa tình Phận người mỗi vẻ mưu sinh Khác màu sương gió, nhục, vinh bước trần Tình thâm thắm sắc xanh xuân Men thơ khơi nghĩa luyện vần thương yêu Nghĩa tình nồng đượm hương chiều Hồn thơ mây biếc cánh diều mộng mơ Tạ từ phận bạc, vịn thơ Hoàng hôn ráng nhuộm non tơ xuân đời. 25 - 1 - 2012 Nguyễn Văn Thái
CHỜ ANH EM NHÉ
Cách xa em ngày sao dài đằng đẵng Mắt dõi nhìn vời vợi cõi xanh trong Giữa bâng khuâng, thăm thẳm vút đôi hàng Làn mây tím, cánh đồng sương bao phủ Nhớ những chiều con đường đê mơ ngủ Dòng sông thương uốn lượn mãi xa vời Dẫu dặm dài khắp nẻo, muôn nơi Con thuyền biết về bến bờ thân thiết Khi bên em hay những khi xa biệt Trái tim anh vẫn nồng thắm yêu thương Dù xa anh , vàng úa những đêm trường Chờ anh nhé, em ơi chờ anh nhé! Anh yêu em cho mùa lên rực rỡ Những vần thơ và những nét xuân tươi Đoá hồng yêu sắc thắm hương ngời Say trong biếc bình minh sương lóng lánh… Nguyễn Văn Thái
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 20:59:28 bởi nghinhnguyen >
Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
GOM
Tôi gom chút mọn thời gian
Nắng thu phai nhạt nguội tàn…đợi đông
Gom hương đậm sắc đóa hồng
Ngát tình xanh thẫm dòng sông cuối chiều
Mái quê ấm mãi tình yêu
Bôn ba năm tháng gom nhiều ước mơ
Tình quê neo bổng diều thơ
Vi vu gom gió lộng bờ thiên thai
Chiều rồi quan thự vắng ai
Quê hương - nỗi nhớ gom hoài tháng năm
Đường quê gom bước âm thầm
In sâu lắng khúc nhôi trầm khuê ly
Bàn tay nắm lại được gì
Gom lên hương mật cho đi nghĩa tình
Một mai vuông đất tọa hình
Du dương gió hát gom mình cỏ non.
28 - 11 - 2011
Nguyễn Văn Thái 1949
Mến chào bạn Nguyễn Văn Thái
Gom
Tôi gom tàn đông cuối thu
Tôi gom tiếng nhạc ve ru chiều tà
Tôi gom cánh phượng nhạt nhòa
Tôi gom chiếc lá bay qua hiên chiều
Tôi gom giây phút thương yêu
Còn lưu luyến mãi một chiều chia xa
Tôi gom bóng thời gian qua
Gom bao hoài niệm bay qua đời tình
Gom từng hạt nắng thủy tinh
Long lanh sương đọng trên cành liễu non
Tôi gom bóng nguyệt - khuyêt, tròn
Tôi gom huyễn mộng trên dòng sông mơ
Hành trình theo bước nàng thơ
Gom bao nhung nhớ bên bờ ưu tư…
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 21:02:34 bởi nghinhnguyen >
TRĂNG
Biển trời một áng thuyền không bến Mát tỏa vĩnh hằng hương sắc đêm Khơi hồn mơ mộng bao thi sĩ Ngây ngất muôn đời ánh dạ êm.
21 - 2 - 2012 Nguyễn Văn Thái
Cám ơn bạn Nghinh Nguyên đến thăm nhà, cùng góp vui bài thơ GOM!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2012 22:57:29 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
ĐỒNG CẢM BẠN THƠ Đêm thanh vẳng tiếng hạc buồn Chín tầng mây vọng để hồn người đau Kiếp này lận đận bể dâu Mộng xưa tan vỡ giọt sầu lên hương Rượu tình ươm hạt yêu thương Vay thơ trả nghĩa quê hương ủ nồng “Khói tàn”(*) quyện áng mây hồng Để quên cái mớ bòng bong cuộc đời.
13 - 2 - 2012 Nguyễn Văn THái
(*) khói thuốc
CHIẾC GIƯỜNG CƯỚI
(Tặng những phụ nữ góa bụa vì chiến tranh) Vầng trăng xưa xế mái đình Trắng trong đoan vẻ trinh nguyên tình đầu Đắng lòng biền biệt mùa cau Dây trầu xơ xác xót đau góc vườn Sắt son lặng ngắt chiếc giường Cứ côi cút nhớ đêm thương âm thầm Nặng lòng với cõi xa xăm Chim trời cá nước tháng năm não nề Quản chi cách trở sơn khê sơn cùng thủy tận trở về trắng tay… Hình hài vụn gói không tày chốn quê yên nghỉ đắng cay vơi lòng Hồn anh bát ngát núi sông Tình em với bóng giường không ngóng chờ Chiến tranh vết cứa năm xưa Con tim hoang hoải bao giờ bình yên? Chiếc giường cưới - mộng thiêng liêng Tựa giường em giãi niềm riêng cõi này Nắng lên bừng tỉnh niềm say Miếng cơm manh áo chở ngày đi qua.
Nguyễn Văn Thái
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: