![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Đời thơ
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyễn Văn Thái 1949 
   
  HOA GẠO  
      
    Đỏ trời rực sắc niềm kiêu 
    Tháng năm sững sững sáng chiều làng tôi 
    Thời gian mưa nắng mặc trời 
    Vào mùa hừng hực đỏ ngời sắc hoa 
      
    Tiễn người thắm đỏ thiết tha 
    Bâng khâng ly biệt ngày xa… nao lòng 
    Người về, đỏ lửa yêu nồng 
    Khoảng trời bát ngát cánh đồng bình yên 
      
    Trong veo cái tuổi hoa niên 
    Nhặt bông gạo đỏ kết liền ngày hoa 
    Nâng niu giọt lửa tháng ba 
    Vô ưu thả lửa tình ca lên trời 
      
    Em về cổ tích quê tôi 
    Lập lòe lửa đỏ...sinh sôi…hè về. 
   
   
    18 - 3 - 2012 
  Nguyễn Văn Thái 
  
         Nhớ mùa gạo đỏ triền đê 
  Như quầng lửa gọi hè về xôn xao 
  Tưởng như vừa đó thuở nào 
  Đồng quê mới cấy dạt dào lúa xanh 
  Em tung tăng chạy theo anh 
  Chơi trò đám cưới rước quanh xóm làng 
  Hoa gạo làm lễ đón nàng 
  Kiệu son đỏ thắm hai hàng quân reo 
  Tuổi thơ ngây , giữa quê nghèo 
  Càng thương hoa gạo sớm chiều bên ta 
   
  Liên Hương 
   
  M cảm ơn h đã qua thăm m, xin góp với h đôi vần về hoa gạo nha h. Chúc h luôn vui khoẻ, sáng tác đều. 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHIỀU XUÂN           chiều xuân cho mọng chín     gió đông thổi ngược dòng     mênh mang dòng sông chảy     mưa xuân mành giăng bay           em nồng ấm tháng ba     giấc hương xuân cuối vụ     cuộn trào dâng như lũ     sóng đôi bờ râm ran           lửa tim sôi đỏ ngầu     mật phù sa dâng hiến     cánh đồng hoang cơn nghiện     điên khùng vó ngựa phiêu           xa em với buồn tênh     gió lùa mưa lạnh giá     biển tình ru nghiêng ngả     lâng lâng say hoang hôn.    
       22 - 3 - 2012  
     Nguyễn Văn Thái         Cảm ơn LH đã thăm nhà! Chúc muội luôn khoẻ, vui!       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THÁNG BA           Tháng ba mưa bụi giăng mành     Hoa xoan sướt mướt đường sang ngõ về    
       Bưởi hoa trắng ngát hương quê     Tình xuân đẫm ướt con đê thanh bình    
       Tay em dệt thảm đồng xanh     Mắt huyền ươm nắng rước xuân vào hè    
       Đầu làng hoa gạo lập lòe     Hong trang cổ tích dấu nhòe thời gian    
       Vớt lên áo rét Nàng Bân     Em đan giọt nắng tươi ngần tháng ba.    
       24 - 3 - 2012   Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              HỮNG HỜ  
             Hững hờ bụi phấn bạc đầu     hoàng hôn sắp lặn     ngàn dâu ngút tầm           Hững hờ thân nhộng - xác tằm     sợi vàng để lại      tháng năm đậm đà           Hững hờ đắm đuối vịn hoa     tìm hương sắc lạ     phôi pha gối hồng           Hững hờ xa giá viển vông     mượn danh để hão      cậy bồng để chua           Hững hờ bong bóng trời mưa     tiếng mòn trong gió      của thừa chốn tham           Hững hờ đo đếm thiệt hơn     quẩn quanh so áo      dỗi hờn tình suông …           Sáng mơ…      trưa nắng …     chiều sương…     Vần thơ      vương vấn      lên hương cuối mùa!           24 - 2 - 2012   Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BUỒN                 Buồn đâu dâng ứ lòng tê     Bằng lăng rắc tím em về lối xưa...           Buồn rơi lả tả trang thơ     Trời em lã chã giọt mưa lạnh lùng           Buồn xiên nhói buốt tim cuồng     Mắt tình em đẫm thu sương với người           Buồn mê ngất lịm cuộc đời     Em xa...bối rối một tôi giữa dòng           Thôi về thau giếng mà trong     Vào đình mượn khóa mở còng đa đoan.           1995   Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÌNH NGẦM    
       Em giờ cất nắng ở đâu 
   Giọt mưa cổ tích thấm đau âm thầm 
   Phiêu lưu say cuộc tình ngầm 
   Nhìn vầng trăng khuyết ướt đầm sương yêu.    
       2012   Nguyễn Văn Thái        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THANH MINH    
       Thanh minh thăm thẳm nghĩa tình     Tạ hương cỏ dại phân minh mộ phần     Răn mình…gặp lại người thân     Hình hài ký ức hồn yên niết bàn           Thông reo vi vút gió ngàn     Nào danh nào lợi bạc vàng còn đâu     Vạt xanh cỏ rợn một màu     Khói nhang thanh thỏa chia nhau an bình           Ngẫm ngày dương thế bình sinh     Giầu nghèo khỏe bệnh nhục vinh yêu thù     Bể trầm* chìm nổi phù du     Thân đời cát bụi âm u đường trần            Rưng rưng hương cắm mộ phần     Giật mình…tỉnh…hiểu …mùa xuân qua rồi.           5 - 4 - 2012   Nguyễn Văn Thái        *Bể trầm luân    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BỐN “CÓC CỘ” YÊU THƠ    
      (bốn anh em trong hội thơ)           Bốn danh “cóc cộ” cùng thuyền     Cánh buồm đỏ thắm tìm miền nhân văn     Trời xanh biển rộng sóng gằn     Mênh mang một cõi, bước lằn hoàng hôn           “Cóc - anh” đắng vị bồ hòn      Tiếng buồn sâu thẳm cội nguồn sa cơ     Đường mây đen rủi, mịt mờ     Mỉm cười…cao thấp thế cờ…cuộc chơi!           “Cóc - hai” dạ nuốt ngậm ngùi     Tà huy liễu rủ…tình vui nửa chừng     Một đời muối mặn cay gừng     Xuân phong ngoài vẻ, hồn chung với sầu           Vườn nhà Cẩm Chướng khoe mầu     Công danh, duyên phận “cóc - đầu” dở dang     Bước trần lộ thế ngang hàng     Đau thân liễu yếu, sắt gang tấc lòng           “Cóc - tôi” yêu sắc Thảo Đồng     Trung trinh đẫy kiếp xanh dòng khơi xa     Đường chiều khúc khải hoàn ca     Vịn thơ dáng ngả bóng tà dương say           Thi đàn hương mật ngất ngây     Con thuyền rẽ sóng chân mây dập dờn     Mênh mông nhạc khúc tâm hồn     Ngấm lòng đất mẹ xanh rờn nương dâu           Ngân nga …nghiêng đổ gánh sầu     Men thơ lên rượu chụm đầu cùng say.    
       2011   Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGƯỜI XA    
      Người xa...dày vạt hoa may 
   Mùi hương để lại ngất ngây bóng chiều 
   Triền đê xanh cỏ...cô liêu 
   Tháng năm ngong ngóng cánh diều mây xa    
      2012 
   Nguyễn Thái sơn    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TÌNH MUỘN           Trời thu xanh đượm khung trời      Ngọt ngào gió lượn quanh tôi cánh tình     Vàng lên lóng lánh dáng hình     Thủ đô rạng rỡ hoa xinh bên đời           Cốm kem hương tỏa quán hồ     Vườn hoa vào mộng, lối thơ chiều tà     Nét đêm dải thảm bước hoa     Trăng vàng rắc ngọc sao sa đường trần           Mơ thu dáng ngọc tươi ngần     Đêm nay thuyền chở sông Ngân bềnh bồng     Gió thơm nâng giải mây hồng     Muôn vì tinh tú trôi dòng thiên thai           Anh về hái nắng ban mai     Em ngân tình hát cho dài giấc mơ     Tình yêu nhịp khúc vần thơ     Ru say tim thở… hoang sơ đất trời           Cùng em…. tình muộn bồi hồi…           2011   Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              QUÊ MÌNH           Bôn ba năm tháng đường sinh     Chiều về nhuộm thắm sắc tình hương quê     Phố phường  chen lấn lối về     Ngược dòng đắm đuối mẩn mê sang giầu…           Dòng sông dõi bóng cây cầu     Khẽ khàng sóng nhịp gợn bầu trời nghiênh     Cánh diều tít tắp, mông mênh     Sáo ngân trầm bổng, bồng bềnh chiều sang …           Tuổi thơ vàng rực đường làng     Nắng mưa thêu dệt đỏ bàng, xanh tre     Bờ hôm tiếng quốc gọi hè     Trời quê muôn tiếng chim, nghe vào mùa…           Chiều thôn ngân vọng chuông chùa     Thuyền ai thơ mộng nhẹ đưa nhịp chèo     Và em bếp lửa hồng reo     Râm ran lối xóm, tình nghèo chứa chan…           Cánh chim về tụ non ngàn     Mây sương lãng đãng giăng ngang lưng trời     Hoàng hôn hồng ửng góc đời     Chiều tim tím gọi người ơi, quê mình!           2011   Nguyễn Văn Thái    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHIỀU NẮNG BUỒN           Thương chiều vãi nắng buồn tênh     Bơ vơ bóng chiếc chênh vênh một đời.     Cũng đi qua trọn kiếp người     Tưởng nôi     thèm khát     Vọng tiếng à ơi     thở dài.     Một mình...     Chiều nhớ cùng ai ?     Nguyệt cầm lạc giọng khóc hoài nước non.     Chiều đi gieo ước cỏn con     Mùa về trái đắng đời mòn mỏi buông.     Em buồn anh một lời thương !     Dành em     dịu cái nắng buồn     chiều rơi.    
     Nguyễn Văn Thái 
      
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               BƯC TRANH TÌNH 
             Em kéo nước làn mây xoà trước ngực     Đôi tay mềm ôm trọn khúc tình say     Theo dáng em sóng dậy vũ điệu cây     Áo đỏ hồng vàng lên mùa lúa chín           Nghiêng giọt trắng nón tình pha gam tím     Nhún vai mềm gánh nước hóa thành bay     Vạt lụa hồng vẫy gió mắt lá lay     Hoa nắng nở hương mùa loang bát ngát           Em gọi hồn bản tình ca ngây ngất      Lửa xuân tình em tỏa sáng ngày mơ.           Nguyễn Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHÚT GIÂY HẠNH PHÚC    
       Sau đêm chân bớt đau nhiều     Ly cà phê tỉnh, bao điều xốn xang     Em về chợ sáng …quà sang     Xôn xao chim hót gọi đàn đầu hiên           Nắng tươi mai sớm sân vườn     Bông hồng rực đỏ lung liêng hương tình     Mướt xanh cành lá rung rinh     Ngân nga cánh sáo lung linh bầu trời           Tập bài đã chấm xong rồi     Sớm quê hè chớm được ngồi làm thơ     Khung trời rạo rực mộng mơ     Ta say ngây ngất bên bờ sông xanh           Chức quyền, lợi lộc, công danh…     Gói đem đổi lấy an lành sớm nay.  
      
       24 - 4 - 2012     (Một sáng đầu hè)   Nguyễn  Văn Thái       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LỘT XÁC    
       Mình say một giấc chiêm bao…     Thơm hương áo trắng thuở nào thơ ngây     Nắng hoa má đỏ hây hây     Gió vờn đuôi mắt làn mây vẫy tình           Giá ngày xưa lối chúng mình     Ngập hương hồng tím lung linh búp ngà     Ông tơ đi vắng ngày hoa     Còn đâu giấc mộng Nam Kha đến giờ           Dòng sông lẻ bóng đôi bờ     Nhìn nhau tình tự - áng thơ vô cùng     Trong veo con nước lạnh lùng     Ve từ lột xác hè chung cuộc tình.           Chiêm bao …      giấc mộng say      Mình!         Nguyễn Văn Thái 
            
      
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  5 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: