Đời thơ
VAY EM CHÚT TÌNH Phải rồi em có thật đâu
Kệ ta điếu đổ mà sầu ruột gan ;
Kệ ta lạc giữa bày đàn
Đuổi theo tia nắng hư hoang giữa đời.
Biết là mơ mộng vậy thôi
Biết em đâu phải hát lời của tim.
Ta say trong cuộc trốn tìm
Ý thơ nhặt được ta vin, thay buồn.
Vay em, vay chút tình suông
Ta mua mơ mộng tang bồng phiêu linh.
Hồn thơ tạm trú mái tình
Lãi thơ ta trả nợ tình em xưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2011 13:54:54 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
...............................................................................
Ai về cho gửi một lần
Phương Nam nắng ấm muôn phần xinh tươi
Màu vàng Mai thắm đẹp đời
Và chút lưu luyến tiết trời giá băng
lethutrang
............................................................................
Mai vàng gửi nắng vàng ươm
Rộn ràng đào rộ sắc hương tươi hồng.
Se se giọt lạnh tình đông
Gửi phương em, dịu mát lòng khách thơ
Nguyễn Văn Thái
Ai về cho gửi một lần
Phương Nam nắng ấm muôn phần xinh tươi
Màu vàng Mai thắm đẹp đời
Và chút lưu luyến tiết trời giá băng
lethutrang
.............................................
Mai vàng gửi nắng vàng ươm
Rộn ràng đào rộ sắc hương tươi hồng.
Se se giọt lạnh tình đông
Gửi phương em, dịu mát lòng khách thơ.
Nguyễn Văn Thái
...........................................
Sắc đào hồng thắm như mơ
Giữa tiết đông lạnh lơ thơ điểm cành
Muốn ra hưởng tiết trong lành
Còn e ngại chút lòng thành miền xa
lethutrang
Sắc đào hồng thắm như mơ
Giữa tiết đông lạnh lơ thơ điểm cành
Muốn ra hưởng tiết trong lành
Còn e ngại chút lòng thành miền xa
lethutrang
.........................................................................
Đào - Mai khơi sắc thuyền hoa
Ngại chi em hỡi mà xa cách dòng !
Hoàng hôn khắc đỏ đáy lòng :
Vốn thiêng gom cả, đổi đong tình người .
Nguyễn Văn Thái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2011 00:17:32 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
TÌNH YÊU TÂM THỨC
Anh gặp em như bao người đã gặp
Có gì khác rộn rã lòng anh tê
Không nói được niềm vui kia chợt đến
Chỉ riêng anh cảm nhận sắc đê mê.
Thật rất gần dẫu thực tại xa xôi
Một chút mến, một chút yêu, chút quý.
Cứ xao xuyến mỗi lần em anh thấy
Muốn một mình bên tất cả là em.
Sáng xuân nay cửa thoáng biếc mở rèm
Bí ẩn mãi đã hiện hình giải mã :
Là khi ấy người tình xưa rạng rỡ
Kỷ niệm yêu ẩn tâm thức mong manh.
Anh nhận biết linh hồn yêu đã nhập
Vaò hình hài em, rất thật bây giờ.
Hèn chi lát cõi tình anh khao khát
Hiện tình yêu trong tâm thức ngày xưa…
Sắc đào hồng thắm như mơ
Giữa tiết đông lạnh lơ thơ điểm cành
Muốn ra hưởng tiết trong lành
Còn e ngại chút lòng thành miền xa
lethutrang
............................................
Đào - Mai khơi sắc thuyền hoa
Ngại chi em hỡi mà xa cách dòng !
Hoàng hôn khắc đỏ đáy lòng :
Vốn thiêng gom cả, đổi đong tình người .
Nguyễn Văn Thái
...........................................
Gió trăng một chút chơi vơi
Đào, Mai cùng thắm cho đời xinh thêm
Ước ao đậu mãi bên thềm
Hoàng hôn cho lạnh, mời đêm mộng vào
lethutrang
Gió trăng một chút chơi vơi
Đào, Mai cùng thắm cho đời xinh thêm
Ước ao đậu mãi bên thềm
Hoàng hôn cho lạnh, mời đêm mộng vào
lethutrang..
.......................................................................
Phương Nam nắng dạo lao xao
Hoàng hôn chứa lạnh, lẽ nào?
Buồn tênh!
Thềm đêm lộng gió chờ nghênh
Ru đưa say mộng thênh thênh nhịp chèo.
Nguyễn Văn Thái
Gió trăng một chút chơi vơi
Đào, Mai cùng thắm cho đời xinh thêm
Ước ao đậu mãi bên thềm
Hoàng hôn cho lạnh, mời đêm mộng vào
lethutrang..
...............................................
Phương Nam nắng dạo lao xao
Hoàng hôn chứa lạnh, lẽ nào?
Buồn tênh!
Thềm đêm lộng gió chờ nghênh
Ru đưa say mộng thênh thênh nhịp chèo.
Nguyễn Văn Thái
..............................................
Trên trời có mảnh trăng treo
Trải bao huyền diệu núi đèo ngẩn ngơ
Xa kia mây vẫn bơ vơ
Không đưa say mộng lời thơ trao người
lethutrang
Trên trời có mảnh trăng treo
Trải bao huyền diệu núi đèo ngẩn ngơ
Xa kia mây vẫn bơ vơ
Không đưa say mộng lời thơ trao người
lethutrang
................................................................
Thơ xuân mãi thắm hoa cười
Mây theo gió đỡ vượt khơi hội tình.
Ước là chạm vỉa bình minh
Trăng treo tỏ rạng, thơ mình hiện trang.
NguyễnVănThái
Trên trời có mảnh trăng treo
Trải bao huyền diệu núi đèo ngẩn ngơ
Xa kia mây vẫn bơ vơ
Không đưa say mộng lời thơ trao người
lethutrang
..................................................
Thơ xuân mãi thắm hoa cười
Mây theo gió đỡ vượt khơi hội tình.
Ước là chạm vỉa bình minh
Trăng treo tỏ rạng, thơ mình hiện trang.
NguyễnVănThái
...................................................
Trời xuân không giọt mưa hoang
Tiết xuân ấm áp, trên đàng vui ca
Hương xuân còn thắm mặn mà
Tất cả dâng tặng người xa nghìn trùng
lethutrang
Trời xuân không giọt mưa hoang
Tiết xuân ấm áp, trên đàng vui ca
Hương xuân còn thắm mặn mà
Tất cả dâng tặng người xa nghìn trùng
lethutrang
........................................................................
Vườn xuân lay động khôn cùng
Khói sương huyền ảo rưng rưng đất trời.
Lượng mình mê chọn nét chơi
Thơ, Xuân nồng thắm đầy vơi bên chiều.
NguyễnVănThái
Trời xuân không giọt mưa hoang
Tiết xuân ấm áp, trên đàng vui ca
Hương xuân còn thắm mặn mà
Tất cả dâng tặng người xa nghìn trùng
lethutrang
...................................................
Vườn xuân lay động khôn cùng
Khói sương huyền ảo rưng rưng đất trời.
Lượng mình mê chọn nét chơi
Thơ, Xuân nồng thắm đầy vơi bên chiều.
NguyễnVănThái
................................................
Lời thơ hoa cỏ mỹ miều
Lời thơ thắm đẹp bao điều thật chân
Đất trời đang tiết mùa xuân
Gợi hồn thi sĩ bao lần ngẩn ngơ
lethutrang
XUÂN TƯƠI HỒNG
Mơn man gió dậy sắc đào
Ong vàng nhún nhảy ngạt ngào hương hoa
Chồi xanh ngọc biếc phù sa
Nắng xuân trầm ấm Lời Hoa đượm tình.
Mới hay nước Việt quê mình
Sang mùa đằm thắm lung linh sắc màu
Bướm ong chao liệng cùng nhau
Trải ngàn sợi óng, nắng chào mùa xuân
Xa xa suối dải trong ngần
điệp trùng non trải ngàn xanh chân trời
mây vương trắng tận xa khơi.
Tranh quê tuyệt cảnh đất trời giữa xuân
Ai về cho gửi một lần
Phương Nam nắng ấm muôn phần xinh tươi
Màu vàng Mai thắm đẹp đời
Và chút lưu luyến tiết trời giá băng.
Mai vàng gửi nắng vàng ươm
Rộn ràng đào rộ sắc hương tươi hồng.
Se se giọt lạnh tình đông
Gửi phương em, dịu mát lòng khách thơ.
Sắc đào hồng thắm như mơ
Giữa tiết đông lạnh lơ thơ điểm cành
Muốn ra hưởng tiết trong lành
Còn e ngại chút lòng lành miền xa
Đào - Mai khơi sắc thuyền hoa
Ngại chi em hỡi mà xa cách dòng !
Hoàng hôn, khắc đỏ đáy lòng:
Vốn thiêng gom cả, đổi đong tình người.
Gió trăng một chút chơi vơi
Đào , Mai cùng thắm cho đời xinh thêm
Ước ao đậu mãi bên thềm
Hoàng hôn cho lạnh, mời đêm mộng vào
Phương Nam nắng dạo lao xao
Hoàng hôn chứa lạnh, lẽ nào?
Buồn tênh!
Thềm đêm lộng gió chờ nghênh
Ru đưa say mộng thênh thênh nhịp chèo.
Trên trời có mảnh trăng treo
Trải bao huyền diệu núi đèo ngẩn ngơ
Xa kia mây vẫn bơ vơ
Không đưa say mộng lời thơ trao người
Thơ xuân mãi thắm hoa cười
Mây theo gió đỡ vượt khơi hội tình.
Ước là chạm vỉa bình minh
Trăng treo tỏ rạng, thơ mình hiện trang.
Trời xuân không giọt mưa hoang
Tiết xuân ấm áp, trên đàng vui ca
Hương xuân còn thắm mặn mà
Tất cả dâng tặng người xa nghìn trùng.
Vườn xuân lay động khôn cùng
Khói sương huyền ảo rưng rưng đất trời.
Lượng mình mê chọn nét chơi
Thơ, Xuân nồng thắm đầy vơi bên chiều.
Lời thơ hoa cỏ mỹ miều
Lời thơ thắm đẹp bao điều thật chân
Đất trời đang tiết mùa xuân
Gợi hồn thi sĩ bao lần ngẩn ngơ.
Cau xanh lộng dáng trời thơ
Trầu vàng thêu dệt xanh tơ lá cành
Trầu cau đã thắm ngọt lành
Anh, em trọn vẹn bức tranh XUÂN HỒNG
Cám ơn lethutrang
Thế là anh em mình có được một bài thơ trọn vẹn rồi đấy!
Chúc em : Một mùa xuân tươi hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2011 02:33:17 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nhớ những người đã khuất
Ngậm ngùi nhớ tiếng xưa ngân
Một mình một bóng lạnh dần sương đêm.
Xóm làng xanh những êm đềm
Thả hồn mê mải nỗi niềm hoài xưa.
Bao người thân ... đã dần thưa
Gió rung lá rụng tiễn đưa thu tàn.
Của riêng nấm đất cỏ hoang
Lạnh lùng mặc gió phũ phàng trần ai.
Ồn ào với nắng nhạt phai
Vẫn nghe có tiếng thở dài trong tim.
Bơ vơ về cõi im lìm
Bâng khuâng thầm nhớ .... lặng im tìm người...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2011 21:39:16 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
CHÙM THƠ CHÙA HƯƠNG
Ngôi nhà núi
Thấp thoáng xa kia một mái nhà
Ép mình sườn núi, đồng bao la
Mây phủ đỉnh non, dòng suối bóng
Sáo hót vang rừng, vọng tiếng ca.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: