Đời thơ
KHÚC GIAO THỜI
Thôi em! Lau khô giọt lệ cuối
Thu về ký ức một miền xanh
Bờ kia chiều tím đượm buông mành
Ngày mới bờ này hương đất tỏa
Chúng mình bộn bề ngày gió lạ
Nén dạ đau lộc mới xanh chồi
Miền chung xây ngổn ngang gạch đá
Sớm mai này dáng mới mùa vui
Ta thương nhau trái tim thủy chung
Khao khát cháy tận cùng da diết
Chốn hoang sơ nồng nàn tha thiết
Giữa lúc này xa lạ chia ly?
Mưa nhiều con nắng dậy lòng si
Miền hoang dã cùng nhau mời gọi
Ôi trái tim! Trái tim kỳ diệu!
Sinh rượu thần nghiêng ngả lòng yêu
Mơ về ngây ngất với hương chiều
Quấn quýt niềm vui triền cỏ biếc
Lặng thầm vườn thơ say thao thiết
Ngàn hoa lấp lánh ánh dòng trôi...
Nguyễn Văn Thái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2012 21:22:47 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
xin lổi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2012 07:42:45 bởi nghinhnguyen >
VỀ CHÙA QUÊ
Trời xanh tâm hướng chùa quê
Nắng hươm gió ngọt đường về êm ru
Lộc thơ ngậy cốm sen thu
Bao la tình nghĩa, chim gù gáy xa
Thơ về nương áo cà sa
Vươn tầm cao mới đậm đà lời yêu
Chuông chùa ngân lắng hương chiều
Cánh chim không mỏi những điều đường mây
Lời vàng tình nghĩa đầy vơi
Hẹn mùa thu tới rợp trời pháo hoa
Thênh thang nắng trải ngân nga
Trúc Lâm* - Đình Tổ cho ta sáng lòng.
Nguyễn Văn Thái
14 - 10 - 2012
(*) chùa Trình Xuyên - Vụ Bản, Nam Định
VỀ NGANG TRƯỜNG CŨ
Về ngang trường cũ một chiều
Dâng lên nỗi nhớ hắt hiu một thời
Gợi bao hoài niệm trong tôi
Đơn sơ nhưng cả cuộc đời khó quên
Bạn bè trường lớp dưới trên
Tháng ngày chắp cánh bồng bềnh mộng mơ
Thời gian cùng với tuổi thơ
Thoáng qua một chúy ngẩn ngơ thẹn thuồng
Bao lần phượng nở sân trường
Những vần lưu bút vẫn luôn đượm mầu
Rồi mùa hè cụng qua mau
Trống trường vang vọng đón ngày hội vui
Từ trong ánh mắt nụ cười
Thầy trò rộn rã niềm vui tựu trường
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bổng cơn chinh chiến nhiễu nhương
Tỏa lan đến cả ngôi trường làng tôi
Người người sơ tán nơi nơi
Trường tan ! Thầy bạn không lời chào nhau
Bao nhiêu kỷ niệm xót đau
Ghi vào ký ức từ ngày ấu thơ
Về ngang trường cũ bây giờ
Tôi như đi giữa giấc mơ lạc loai.
Nghinh Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2012 01:53:17 bởi nghinhnguyen >
BỨC TRANH MÙA THU
Bức mành nắng sớm bên đường
Ánh vương mái tóc sáng sương thu vàng
Em bay về phía mênh mang
Giàn hoa theo lối che ngang mặt trời
Long lanh trên lá ngọc rơi
Ngàn sao lấp lánh rạng ngời dưới chân
Lá vàng thêu bức thảm ngần
Đôi chân ngà ngọc nhạc ngân bước tình
Hươu khoe thu nắng cặp sừng
Tiếng kêu vang vọng một vùng rừng hanh
Nắng ươm nhuộm vạt cỏ tranh
Sức xuân cháy rực khói mành vương bay
Rừng thu lớp lá phủ dày
Tuổi thơ gom sắc thu đầy hoàng hôn
Con thuyền soi bóng chiều hôm
Xa xa dải nắng dập dờn hồ mây.
Nguyễn Văn Thái
PHÚT TRẦM TƯ
Phảng phất người về tựa bóng ai
Ru mơ trẻ lại những năm dài
Tình xưa trầm lắng lên hương nhớ
Duyên mới gợi khơi ló ánh cài
Chợt tỉnh thoáng buồn xuân mấy nỗi
Lơ mơ mát dạ giấc thu hoài
Đôi bờ hư thực đò qua lại
Khỏa nắng tay chèo mỗi nhạt phai.
Nguyễn Văn Thái
25 - 4 - 2012
XUÂN TÌNH
Nâng niu một dáng xuân ngời
Tháng năm lòng những đầy vơi xuân tình
Niềm yêu ấm nụ môi xinh
Dạt dào sóng vỗ ru tình nhân mơ
Gió tình tha thiết hoang sơ
Cho tình yêu sánh ngàn xưa đất trời
Mênh mông chiều tím xa khơi
Đôi chim báo bão giữ trời hoàng hôn.
Nguyễn Văn Thái
VỀ NGUỒN CỘI
Về nương dưới lũy tre làng
Vọng ru tiếng võng vắt ngang trưa nồng
Về ươm vuông đất cha ông
Bao đời chiu chắt nên bông lúa vàng
Về chiêm ngưỡng áng chùa làng
Ngàn năm hưng thịnh bình an tốt lành
Về chăm mái ấm gia đình
Yêu thương ấp ủ yêu thương cuộc đời
Hoàng hôn thêm đẹp khung trời
Về say con chữ dệt bài thơ yêu.
Nguyễn Văn Thái
CÙNG THƠ
Xuân trải dặm trường bước nhịp thơ
Ban mai lóng lánh, đẫm sương mờ
Du dương nốt nhạc tâm ngân tỏa
Thánh thót lời yêu hồn dệt tơ
Thắm thiết nhân tình vòng thế thái
Diệu huyền ước vọng cõi xanh mơ
Lung linh ngọc biếc khơi lòng đắm
Bến đậu hoàng hôn sóng rộn bờ.
Nguyễn Văn Thai 1949
DIỆU HUYỀN
Cuối thu tẻ ngắt phận cành mai
Vạ vật góc sân trơ gốc hoài
Thi nghĩa hội tìm xây mộng ước
Diệu huyền vàng thắm một nhành hoa.
Nguyễn Văn Thái 1949
MỘNG TÌNH HOA NẮNG
Hỏi rằng duyên có phận tôi?
Sao Tình vương vít bước đời … trái ngang
Cảm như xa ngái dặm ngàn
Chiêm bao tim vẫn nồng nàn yêu thương
Chợt khi ảo ảnh bên đường
Tươi xinh hoa nắng tỏa hương … say mềm
Ngây người … ngỡ tưởng là em
Qua cơn say nắng khát thèm nhớ mong
Thương Tình mỏi nắng long đong
Con tim côi mộng phải lòng người ta
Thác ghềnh chắn lối - biết là
Cứ đau đáu ước, thiết tha chung tình
Ơi người trong mộng! Tôi xin
Mãi tươi hoa nắng, ân tình riêng mang.
Nguyễn Văn Thái
CÙNG THƠ
Xuân trải dặm trường bước nhịp thơ
Ban mai lóng lánh, đẫm sương mờ
Du dương nốt nhạc tâm ngân tỏa
Thánh thót lời yêu hồn dệt tơ
Thắm thiết nhân tình vòng thế thái
Diệu huyền ước vọng cõi xanh mơ
Lung linh ngọc biếc khơi lòng đắm
Bến đậu hoàng hôn sóng rộn bờ.
Nguyễn Văn Thái 1949
ĐỜI CHIỀU
Ngoái trông một dãy nhịp xuân xa
Khuất khúc phai phôi nhạt ánh tà
Đò chiều soi bóng chèo phơi nắng
Hồn sóng vấn vương mãi đậm đà.
Nguyễn Văn Thái
VU VƠ
Nương thân chốn cuối mộng ngàn
Thương sao băng lóe ánh ngang bầu trời
Tháng năm dầu dãi khúc trôi
Buồn vui…muôn thuở dòng đời vô tri
Người xưa bao lớp biệt ly
Lạc miền ký ức tình vi vu buồn
Động lòng trắc ẩn hoàng hôn
Lá bàng đỏ sắc mùa - buồn ai hay?
Xoay vần ai tiễn, tiễn ai!
Nguyễn Văn Thái
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2012 20:09:49 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
TÌM CHỐN THIÊN ĐƯỜNG
Anh đi nguôi vợi nỗi buồn
Em vui dâng mật, tỏa hương bên người
Vườn xuân ong bướm lả lơi
Gió tình hoang hoải rạc rài lối thu
Anh đi nặng bước tương tư
Nhạt phai sắc tím, tình lu mờ tình?
Bẽ bàng sầu muội một mình
Lặng thầm vương vấn đinh ninh tơ hồng
Anh đi dịu vết thương lòng
Sẻ chia với bạn, mượn đường vẩn vơ
Vào phòng hiu quạnh ngẩn ngơ
Đọc lời cầu nguyện...bao giờ em thôi?
Anh đi đắm đuối chiều rơi
Nghe đang xào xạc lá phơi sắc tàn...
Anh đi tìm chốn thiên đường!
Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2012 10:31:53 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: