Đời thơ
VỀ VỚI EM ĐI!
Một ngày mới nắng lọt song cửa sổ
Lay động rèm thưa khơi gợi hương xuân
Cõi mênh mang dằng dẵng chốn hư không
Mầu sầu biệt em sợ dài một phía
Anh hớ hênh tìm hoài bông hoa mới
Không biết nắng xiên kẽ lá rừng hoang
Em yêu mơ màng bóng chim tăm cá
Nắng làm em hoảng hốt giữa đại ngàn
Giấc mơ hoang bình dị rất đời thường
Được yêu anh khát khao như được thở
Đừng để chung chiêng mơ hồ niềm nhớ
Hoài bão cỏn con tuột khỏi tay mình
Em cần anh như đồng hạn khát mưa
Như cuộc sống cần được ăn được uống
Nắng bên em vẫn lả lơi đùa rỡn
Tay mỏi rời em sợ trái tim hoang
Em chờ anh ngày dài, đẫm buồn đêm
Trái tim yêu đến khát thèm điên dại
Hãy đến với em ngân chung nốt nhạc
Hát một câu rằng anh mãi yêu em!
NVT1949
CHIỀU
Sông chiều
êm ả dòng mơ
Thuyền trăng
soi bóng
mép bờ âm dương
Gió trời
lá rụng
vấn vương
Nắng trang kỷ niệm
yêu thương cho nồng!
Nguyễn Văn Thái 1949
SUY TƯ
Gió mưa lạnh buốt trời đông
Ngổn ngang tâm thức nhập đồng suy tư
Chợ chiều mua thực bán hư
Lửa nong gió cuộn đèn cù đưa quay!
Con đò lạ sóng, loay hoay
Hư hư thực thực nào hay nước cờ?
Thôi về mua cái hững hờ
Thảnh thơi đạm bạc túi thơ đựng chiều
Thả hồn con chữ phiêu diêu
Đời mơ cho hết giấc yêu thỏa lòng
Một mai cõi tạm hư không
Giọt tình lắng đọng khúc sông mặn mòi.
Nguyễn Văn Thai1949
NGÀY TẬN THẾ
Ngày tận thế - bên đời quạnh quẽ
Giữa hoang vu sa mạc khô cằn
Giữa im lặng rợn người núi đá
Giữa cóng lạnh băng tuyết mênh mông
Ngày tận thế - mang con tim câm
Tim lạnh lùng hương màu cuộc sống
Tim vô cảm cõi yêu nhân tính
Tim héo vàng lá rụng lắt lay
Ngày tận thế! Lịch chưa đặt tên
Chỉ chiến tranh, cái nghèo, cái đói
Chỉ cái chết thương tâm vô lối
Chỉ giam cầm cả lũ chim hoang
Ngày tận thế - Công bằng lên ngôi!
Nguyễn Văn Thai1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2012 17:28:46 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
CHỈ CÒN
Một ngày chợt gặp mặt nhau
Lửa tim phát tiết bùng thiêu ngang đời
Tương tư … nửa muốn quạt trời
Nửa thầm ơn lửa … thoát rời đường tu
Thế rồi lẩn thẩn cõi u
Lại đi hai ngả … lại tù thân côi
Hoa hồng lả tả cánh rơi
Đường mây hẫng hụt, nổi trời bão dông
Người đi … ta ở chốn không
Ủ viên lửa sót qua đông, vào tàn
Chỉ còn cất giọt hương hoang
Nhuộm thơm giấy hứng từng trang thơ tình.
Nguyễn Ván Thái 1949
BUỒN
Buồn đâu dâng nghẹn lòng mê
Bằng lăng rắc tím em về lối xưa...
Buồn rơi lả tả trang thơ
Trời anh lã chã giọt mưa lạnh lùng
Buồn xiên nhói buốt tim cuồng
Mắt tình em đẫm thu hương bên người
Buồn đau tê tái cuộc đời
Em xa...ngơ ngác một tôi giữa dòng
Thôi về thau giếng mà trong
Vào đình mượn khóa mở còng đa đoan.
Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 11:14:38 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
NẮNG XUÂN
Sững sờ những hạt nắng
Dệt qua thềm vườn xuân
Hoa rung rinh tươi sắc
Tỏa hương theo nhạc ngần
Giật mình gió băn khoăn
Tình mây chờ vấn vít
Màu nắng xuân thân thiết
Lung linh chiều bến mơ
Xuân về lộc nõn tơ
Hẹn kết mùa hoa trái
Dòng sông thơ mê mải
Bến xuân mơ vĩnh hằng.
Nguyễn Văn Thái1949
DẠY THÊM
Sợ rỗi nhàm - lại nắng mưa
Say tình tâm nghiệp lối xưa tỏ tường
Xuân xanh ngần ấy trái hương
Giờ gieo hạt mẩy - mộng thường theo trăng(*)
Nguyễn Văn Thái
NHỚ VỀ QUÊ MẸ
Trên đất Hà tây trưa hè nắng cháy
Ríu rít chuyền cành, chim hót xôn xao
Con mơ về những buổi trưa nào
Xa vời vợi miền quê hương yên ả
Mẹ có biết ở nơi xa quê mẹ
Khúc mơ màng nghe mẹ hát ru con
Thương quê hương nơi thăm thẳm trùng non
Hoàng hôn lắng gió mơn man nỗi nhớ
Con yêu quê hương có dòng sông nước đỏ
Chở con thuyền vui khỏa sóng buồm trăng
Đêm du dương giọng hò xứ Nghệ
Con phà đi dào dạt sóng tháng năm
Gửi quê hương những ngày thơ bé
Những sớm mai vui gót sẻ đến trường
Cái nghẹo đầu trên vai mẹ yêu thương
Cánh diều thơ đồng làng mơn sóng lúa
Con yêu quê hương theo từng trang vở
Tháng năm reo dòng nước đỏ quê nhà
Con lớn dần lên giữa đời rộng mở
Có tình yêu Quê - Mẹ, phương xa.
NVT.1949
DÒNG ĐỜI
…Nợ ta … ta nợ lại đời
Bên bồi bên lở từng trôi khúc tình
Khi trong khi đục nỗi mình
Vẫn là dòng chảy phù sinh bể trầm
Khởi nguồn khúc khuỷu tháng năm
Mát xanh ngấm ngọt thắm đằm quê hương
Miên man con nước dặm trường
Đầy vơi cũng thể một phương tan hòa
Cái ngày ta chẳng là ta
Giản đơn nắng gió - bài ca vô thường
Không không sắc sắc ru lòng
Nổi trôi con tạo khép vòng thời gian
Ước gì cõi thế miên man
Vần thơ ta … để sẻ san tình đời!
NVT1949
TINH KHI SAY
Tôi về say khất khật say
Hội thơ tôi có một ngày rất thơ
Lơ mơ tôi giữa lơ mơ
Đôi vần tôi ngỏ lời thơ giãi lòng
Áng thơ là áng trăng rằm
Kệ tấm áo đẹp! tôi nằm mà say
Cuộc đời có trả có vay
Vịn thơ tôi tửu trả say một chiều
Hỡi tình yêu! hỡi Nàng yêu!
Cho tôi đắm đuối những chiều vì thơ
Tôi lơ mơ! Cứ lơ mơ!
Vào thơ: tôi với Nàng thơ đắm chìm
Ơi con tim! Hỡi con tim!
Chỉ thơ đằm thắm, nhẫn tìm mà thôi
Ngọt bùi thơ trải lòng tôi
Cho vơi cay đắng, mỉm cười dương gian.
NVT1949
NHẬT KÝ TẾT QUÝ TỴ - 2013
Chị nhắn, cháu mời dự tất niên
Đón tình xuân đến mái đoàn viên
Nhận quà ân nghĩa hương quê tặng
Lộng gió đường thơ đắm chốn tiên
Tết đến mừng vui cháu ngoại về
Chợ hoa cùng cháu phố chiều quê
“Nhà” hơi - chán nhảy, phi vòng “ngựa”
Kem cốc mát lòng, cháu thỏa thuê
Cùng con thăm viếng khắp phần mồ
Trọn nghĩa chùa Trình đẹp đạo thơ
Cành đào chơi tết - vườn anh họ
Thắm thiết nghĩa tình tưởng cõi mơ
Tô vẽ cảnh quan sáng nếp nhà
Rộn lòng đón đợi các con xa
Xuân tươi hương mới thơm ngào ngạt
Lồng lộng xuân trời rạng nét hoa
Lắng nghe xuân hẹn phút giao thừa
Mộng cõi ảo huyền ký ức xưa
Bừng sáng pháo hoa xuân trở dạ
Chuông ngân liên tục những lời hoa
Giữ nếp ngày xuân chúc họ hàng
Chở bà, hai cháu. Dáng xênh xang
Thăm dạo làng quê thơm nắng mới
Trọn tình, khuyên cháu …vẹn đôi đàng
Ngày vui - tiếp khách đến thăm xuân
Cháu đến, con về rộn rã sân
Chứa chan tình nghĩa vui tràn ngập
Nắng tỏa, hoa thơm, lộc biếc ngần
Hiếu nghĩa con về ấm tổ tiên
Nội mừng cháu lớn, trí minh, hiền
Ân tình trọn đạo thăm quê chị
Nguồn cội thắm xanh mãi vững bền
Nhộn nhịp ngày xuân đón khách thơ
Vui trong nắng mới ước mong chờ
Câu thương câu nhớ niềm tha thiết
Dương thế say tình xây giấc mơ
Gió mát đường quê mượt cánh xe
Tình thơ nghĩa bạn vẹn lời thề
Chúc nhau tươi nắng xanh ngày mới
Tri kỷ tri âm ấm chốn về
Tiễn con, xa cháu … nhịp bôn ba
Cuộc sống dậy hương vui bước xa
Đầy trọn yêu thương nồng mái ấm
Cành đào xanh lộc nở đầy hoa.
từ 26 - 12 đến 6 - 1 âm lịch
QUÝ TỴ
Quý Tỵ đang về rộn bước hoa
Tình xuân thắm thiết quyện muôn nhà
Lòng xuân đau đáu đường đi tới
Xuân hẹn cùng nhau vui khúc ca.
SÁNG XUÂN
Âm vang gà gáy gọi xuân sang
Sớm thoảng hương hoa thoáng dịu dàng
Tí tách vườn xanh ngân điệu nhạc
Làn mây ươm lạnh sáng mênh mang.
TIẾNG XUÂN
Ríu rít cành tơ chim hót ca
Giọt xuân rạo rạt mướt vườn hoa
Lao xao cánh lá làn hương biếc
Vọng tiếng gà xa sương trải lòa.
XUÂN TÌNH
Hương xuân ngan ngát thoảng ban mai
Khúc khích giọt xuân đượm gót hài
Lay nhẹ nhành xuân vào sắc biếc
Xuân tình ngây ngất ấp men say. NVT1949
NGƯỢC DUYÊN
Một duyên cưỡng đoạt giữa đời
Làm tan nát cả khoảng trời tình yêu
Làm đau sâu thẳm tim chiều
Mịt mùng trăng ảo … liêu xiêu bước tình
Em về - khắc khoải xuân tàn
Chim quyên hoang hoải miên man giấc hè…
Nguyễn Văn Thái 1949
NGHĨA QUÊ
Thời gian dẫu có đổi màu
Nghĩa quê đằm thắm, lắng sâu trong đời
Tình thơ hương sắc lên ngôi
Ngân nga ta hát sáng ngời tình yêu.
Nguyễn Văn Thái 1949
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: