KHÓC NGƯỜI CHỊ THƯƠNG
Chị giờ vắng bóng trần gian
Mười lăm xuân rụng thân tàn chị đau
Bấy năm Ân - Nghĩa - Tình sâu
Chị đi, còn lại khối sầu không nguôi
Chị đi về phía xa vời
Ngẫm hình dáng chị, dạ bời bời thương
Nỗi đau, khăn trắng, thẻ hương
Em dâng tiễn chị, chia đường biệt ly
Biết là níu lại vô nghì
Dù em tỏ hết vân vi cõi lòng
Còn giây chót nữa, còn mong
Còn leo lắt đỏ lửa lòng, cầu xin...
Bảy lăm năm chị lặng im
Nỗi mình bảy nổi ba chìm dạt trôi
Ngậm ngùi nhận lẽ duyên trời
Vu quy nửa khóc nửa cười lẫn xen
Kiếp này yên phận đỏ đen
Dằn vai gánh khối ưu phiền chồng con
Thân cò lận đận đầu mom
Phận duyên mang trọn, vo tròn nỗi đau
Đời trôi thấm thoắt bể dâu
Chị đi, xa nửa bóng sầu yêu thương
Năm mươi sáu khúc vô thường
Lời ru con đỏ - đoạn trường đầy vơi
Từ nay xa chị thật rồi!
Nhang thơm em vái, chị ơi ... biệt từ!
Hồn thiêng về chốn vô tư
Về bên thày mẹ ... nơi mờ mịt xa!
Giờ em đầu kết vành hoa
Trắng màu tang tóc, xót xa cõi lòng
Chị đây giấc ngủ yên lành
Chim khuyên thôi hót, đậu nhành bưởi khô
Chị ơi ... Yên giấc ngàn thu !
Biệt ly, gửi chị lời ru thâm tình.
Nguyễn Văn Thai1949