N Ắ N G V Ề B Ắ C K Ạ N Nắng đuổi mưa
Xe chúng tôi ngọt đường về Bắc Kạn
Lúa xuân thì thảm biếc trải dặm xa
Gió khát vọng ngân nga
Mát dịu hương mùa, thoa miền tâm thức
Nắng lan tỏa… ấm nồng miền sơn cước
Bằng lăng nở, ngọt ngào phố núi thân thương
Nắng thanh bình, bừng lụa khắp phố phường
Đường khơi khơi, khiêm nhường tình hạ sớm
Nắng nồng nàn…
Bông tri kỉ mở lòng tươi đằm thắm
Tỏa hương tâm hồn lắng đọng, thiết tha
Quả nghĩa tình lựng chín ngát hào hoa, đậm đà Miền Cổ Tích
Nắng tri ân Đền thiêng yên tĩnh
Nhập ánh tre ngà, lá phủ thức ngàn năm
Lặng núi xanh xa lừng lững trầm ngâm
Khói nhang bay
Ngẫm thấu bài thơ-ở Nà Tu, Bác Hồ khuyên bảo
Lộng bầu trời cánh chim, từ mộng ảo?
Lượn vòm xanh hùng vĩ nước non
Chắc Bác Hồ về ấp ủ những lòng son…
Bạt ngàn xanh, hàng bằng lắng tím ngát
Hóa ánh đèn lên, nắng lung linh, dào dạt
Từ thẳm sâu nghe róc rách những mạch nguồn…
Tiếng đàn Tính quyện điệu múa, sắt son
Những vần thơ giao hòa ngân sâu lắng
Ôi! Giọt nắng nghĩa tình sâu nặng
Khảm thu vàng Miền Cổ Tích thân thương.
Nguyễn Văn Thái
15-5-2024.4533