2211 - KHÔNG ĐỀ Nghe rì rào ngày đêm biển vỗ sóng
Chân trời chiều lấp lánh một vì sao
Gió thoảng loang hương mộc ngát ngọt ngào
Bờ mây tím đong đưa nhành liễu rủ
Mặt trời lẻ loi như bao ngày xưa cũ
Nhuộm sắc đêm thầm ngóng đợi vầng trăng
Anh chuốt câu thơ luyện thuốc trường xuân
Em lỡ uống nên muôn đời cung quế
Thuở hàn vi duyên xe tơ nguyền thệ
Dưới thông Noel chắp nến sắt cầm
Giữa xôn xao đắp tượng mối tình câm
Bắc cầu vồng hồn thơ khơi bảy sắc
Lửa tim nồng soi đường thay ngọn đuốc
Ấm bàn tay qua cửa động cung thương
Thanh thỏa suối trong ngào ngạt mùi hương
Rượu quỳnh tương xui đất trời ngây ngất
Thả cánh chim câu tìm nhau thường nhật
Nắng bình minh điểm ngọc cánh cúc vàng*
Cánh cổng nhà treo tranh lụa chuông xanh**
Thềm hiên rợp đượm màu tim tím biếc
Chùm bóng bay lên trời xanh tha thiết
Ngưỡng nhìn trông con mắt đắm ngút tầm
Cõi mênh mông ngân vọng khúc tri âm
Chiếc trâm ngọc rạng ngời khơi xanh tóc.
15 - 1 - 2016
(*)lòng yêu quý mến nỗi hân hoan,
(**) kiên định và tin cậy
Nguyễn Văn Thái