EM VÀ THƠ
Vào mộng mị mơ chân trời diệu tưởng
Giữa xô bồ đời cát bụi tự nhiên
Quên thân quen, quên màu xanh lá đổi
Thầm cùng em trong cõi ảo trường miên
Lịch rơi hôm qua, hôm nay lặp lại
Ngày đắm chìm khắc khoải đợi vào đêm
Chợt hoa nở luyện từ hương của nắng
Trái tim côi xao xuyến lịm êm đềm
Hoàng hôn loang thanh bình mây lững thững
Giữa thấp cao lơ lửng với kiếp người
Ngôi sao hôm bên đời còn lấp lánh
Ru hồn mình vườn mộng nhặt niềm vui
Trời u hoài những ngày em xa vắng
Bóng mình mờ, thầm lặng nỗi chênh chao
Tiếng oanh vọng lòng rưng rưng tự ái
Bước tà dương trĩu day dứt nghẹn ngào
Ước ban mai mỗi bình minh thức dậy
Tí tách cà phê nhắn nhủ em về
Câu tâm tình quyện hương đời dịu ngọt
Mùa thu này vàng lựng luyến say mê!
3 - 9 - 2016
Nguyễn Văn Thái