Đời thơ
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 50 của 89 trang, bài viết từ 736 đến 750 trên tổng số 1331 bài trong đề mục
Nguyễn Văn Thái 1949 15.06.2018 23:04:25 (permalink)
0
SẮC MÀU HẠT MƯA
 
Hạt mưa nào tinh khôi màu nguyên thủy
Từ đỉnh tình yêu rơi cõi phù sinh
Chưa mùi vị hé rạng buổi bình minh
Nơi bắt đầu một dòng sông dương thế
 
Những hạt mưa đẫm vị màu dâu bể
Giọt mưu sinh trộn cát gió hàng ngày
Thảng hoặc ngọt bùi ngấn mặn đắng cay
Gót phù vân bẽ bàng nơi ghế lộc
 
Giọt mưa buồn rơi mái nhà phúc phận
Máu mủ tộc mình phai sắc mẫu gen
Lạnh nhạt hương nhang vườn đức cài then
Giấc cửu tuyền đâu tròn đêm hiếu đễ
 
Mưa xuân tình rữa bạc màu câu thệ
Ngả đường tình lầy lội giữa giá đông
Xào xạc vườn thưa lạnh giá bếp hồng
Thuyền và bến cách chia sa mạc khát
 
Mưa tầm tã đổ chan đầy sân nắng
Trời đang trong bỗng chợt xám xịt mây
Ướt nhẹm ngày phơi ngập luống thóc dầy
Đời gian khó lại một lần đắng chát.
 
Có một giọt mưa - đỉnh cao hạnh phúc!
 
22-1-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 18.06.2018 17:30:33 (permalink)
0
HAI TRONG MỘT
 
 
Cuộc đời chín nỗi trần ai
Thương xuân* ngân khúc nguôi ngoai bước đời
Cải ngồng ngóng đợi người ơi
Đông tàn rũ cánh buồn rơi lá rừng
Xuân tiêu** đom đóm bập bùng
Sao xa gọi bạn rạng vùng tối đêm...
 
Thềm mơ mượn gió vuốt êm
Chập chờn cánh bướm ru mềm đóa hoa
Vịn men say chuốc la đà
Khoác lời mộng mị song ca với hình

Ngoài song trăng lặng nhòm tình
Giấc chiêm bao giữa lặng thinh bốn bề…
Xuân quy***thoảng lướt chốn quê
Con tim khắc khoải, dầm dề cỏ may…
 
27-2-2018
Nguyễn Văn Thái
 
(*)Thương xuân. Là khúc hát than vãn đời người chậm trễ sự hiểu biết
(**)Xuân tiêu (Đêm xuân). Thường chỉ khung cảnh lãng mạn, vui vầy giữa người con trai và người con gái 
(***)Khúc xuân quy. Thường để chỉ mối tình ngắn ngủi, thoảng qua, không đi đến đâu.
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2018 10:42:33 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 19.06.2018 22:50:20 (permalink)
0
HỒN THƠ TÔI
 
 
Hồn thơ tôi
Òa vào tiếng khóc đầu đời
Sáng lên - thấm lời ru của mẹ
Vẫy cùng cánh ca dao
 
Hồn thơ tôi
Lẽo đẽo lớn theo mùa khoai mùa lúa
Đẫm khôn nhờ giọt mặn của cha
Nồng nàn thơm sau cái vỗ về của mẹ
Ruổi mây bay thăm thú phía chân trời
 
Hồn thơ tôi
Mỏng manh chuồn chuồn khao khát đồng trưa
Đậu cánh diều mây nghiêng chao lời gió
Ngân du dương tiếng sáo mộng mơ
Quyến luyến vầng trăng mênh mông bầu huyền bí
 
Cuộc mưu sinh - vô hình “đường biên giới”
Tôi không có visa
Sũng giọt ngâu - giãi giề xa cách
Dằng dặc đoạn trường…
 
Hoàng hôn buông!
Hồn thơ tôi như chắp đôi cánh thiên thần
Bay về miền hoang vu kỳ diệu
Khoác vừa tấm áo - thời - gian
Ươm ngọc ngà thân nắng
 
Thơ hiện hình
Nhảy vũ điệu thiên nhiên!
Hóa làn gió thu rung rinh mắt lá
Trải nắng vàng trên thảm cỏ đắng tỏa hương
 
Dẫu không ai thương
Bài ca cứ hát…
Vì màu xanh ban mai
Trong bức rêu phong hiện nét hình hài
Biếc về miền thiên cổ!
 
Tôi hát vần thơ tôi!....
 
29/26
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 22.06.2018 01:25:20 (permalink)
0
THAY ĐỔI
 
 
Bình minh
Đẹp như mơ
Vầng dương chói rạng
Em đẹp hơn thiên thần
Cỏ dại hóa con chiên!
 
Giờ
Nắng quay quắt
Rừng hóa trọc
Biển dậy sóng ngầm
Con chiên ngơ ngác!
 
Mai
Biển động
Đất co dần
Nắng tắt
Hết cả cỏ xanh!?
 
28-6-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 25.06.2018 22:03:10 (permalink)
0
KHƠI LẠI SẮC HƯƠNG
 
 
Bến sông từ độ cầm duyên
Sóng mơ màng đợi con thuyền phu thê
Ba sinh, khắc đá nguyện thề
Nồng nàn nhung nhớ
chốn quê mơ hồng

Chân thơm mặt đất quê chồng
Con tim thổn thức lửa lòng không nguôi
Dòng xanh lóng lánh trăng soi
Gió vờn mây nhấp nhô rờn miên man
 
Biển đời sóng trổi xa gần
Thương thương con sóng lạc vần lẻ loi
Lời thơ lay giấc ngậm ngùi
Bừng con mắt
khát
hoa ngời sắc hương!
 
Nguyễn Văn Thái
29/44
Nguyễn Văn Thái 1949 26.06.2018 18:37:40 (permalink)
0
NHỮNG KIẾP NGƯỜI
 
 
Một đời cũng một đời thôi
Dãi dầu sương gió rối bời tóc mây
Phận buồn - nhiều rủi ít may
Hai tay vo miệng đủ ngày cô đơn
 
Khoắt khuya rượu ngấm lệ tuôn
Đêm trường mưa táp sấm dồn chớp giăng
Sờn vai bạc đến mong manh
Xác xơ lả cánh, tròng trành đầu non
 
Đâu đây đầu xóm cuối thôn
Rập rình thuốc trắng sói mòn tuổi thơ…
Vần xoay con tạo bơ phờ
Phận bèo ướt mộng, vật vờ miền hoang
 
Dàu thân trĩu gánh đa đoan
Con chưa dứt nựng đã toan chiều chồng
Nắng mưa uốn tấm thân còng
Tẩm hương tô sắc hoa trồng - Con sen
 
Lấm lem sương sớm tối đèn
Gầu đong ngụp lặn cát đen đếm ngày
Mồ hôi bóng nhẫy thân gầy
Hết ngày là phủi trắng tay… lưng trần
…..
Trông người… chùng tiếng tơ đàn
Vo tròn một kiếp, bẽ bàng phù sinh.
 
3-7-2011 
Nguyễn Văn Thái
Nguyễn Văn Thái 1949 29.06.2018 13:37:32 (permalink)
0
THẮM ĐƯỢM MÀU HOA PHƯỢNG
 
 
Tự quên ta giữa ồn ào
Góc riêng ảo mộng ngày nào tuổi mơ
Rủ nhau về với ngày xưa
Những ngày xưa ấy… thắm mùa phượng hoa
 
Trải qua dâu bể, can qua
Đường mây muôn vẻ… sắc hoa vẫn ngời
Tóc đà ngả bạc, da mồi
Xanh tơ trong trẻo tiếng cười tri âm
 
Thời gian chắt lọc tình thâm
Giọt cà phê lắng hương thầm thêm duyên
Ngoài kia danh lợi gạo tiền
Mình riêng riêng cõi hàn huyên tao - mày
 
Hạ nồng ngọt ngọn heo may
Đượm tình bạn học những ngày xưa xa
Niệm lòng thắm sắc - hương hoa
Hoàng hôn lên tím bài ca nghĩa tình. 
 
Nguyễn Văn Thái
29/47
 
Nguyễn Văn Thái 1949 02.07.2018 01:04:45 (permalink)
0
MONG MANH
 
 
Người ở xa… với cơn đau
Mong manh thêm mỏng, nhạt màu tơ duyên
Sông tình thả nổi lời nguyền
Lênh đênh, sóng lặng, con thuyền bơ vơ
 
Mù xa đâu thấy bến bờ
Bước chân trắc ẩn hoang xơ khô cằn
Trái tim thắp lửa nhân văn
Tâm khơi nắng ấm tươi xanh luống tình
 
Cầu may duyên phận yên bình
Cho thơm đóa hạnh, ngọt lành trái yêu
Đóa hồng ngưỡng vọng mỗi chiều
Giá như có phép nhiệm màu thế gian!
 
6-1-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 05.07.2018 23:05:36 (permalink)
0
GIAI ĐIỆU MỘT TÌNH YÊU
 
 
Trên con tàu định mệnh
Chỉ có anh và em
Chân trời là đích cuối
Tàu khởi hành ban đêm
 
Sóng một đời anh thức
Ru tình em dịu êm
Đã ngàn năm biển động
Iu ấp bờ êm đềm
 
Trên cánh buồm huyền bí 
Em du sông Ngân Hà
Hồn yêu trong mộng mị 
Anh vấp nỗi phong ba
 
Ngất ngưởng cờ tay gió
Nhọt buồn muốn vỡ tung
Đêm rằm thêm sửng sốt
Chợt muốn xa vô cùng!...
 
Mơ làm thân cỏ dại 
Xin né, bước bên đường 
Hồn bóng hình mây trắng
Thanh bình bến quê hương.
 
30-6-2018
Nguyễn Văn Thái
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2018 13:50:29 bởi Nguyệt Hạ >
Nguyễn Văn Thái 1949 08.07.2018 23:38:32 (permalink)
0
BÌNH MINH LÊN
 
Bình minh lên
Nắng ban mai lung linh màu của lá
Ánh rộn ràng chăm sắc biếc vườn em
Ngày xanh thêm khoảng trời bình yên
Nụ tầm xuân rung rinh qua song cửa
 
Anh ngắm bình minh
Nắng rực ngời khơi hồn thơ thức dậy
Trái tim nghe sâu thẳm tiếng nhạc tình
Giọt than hồng ủ đông, cựa mình
Gió vô hình thổi sôi ngọn lửa
 
Ngắm bình minh
Trời xanh
Qua khung cửa
Trong vòm cây ríu rít tiếng chuyền reo
Dải mây trắng ngang trời vương bay theo
Cây cau tách tàu khoe chùm hoa nắng
 
Bình minh lên, anh ngồi chiêm ngưỡng
Nắng tinh sương chan nhựa sống lên ngày
Mắt ban mai lóng lánh tỏa men say
Hương mùa cũ vẫn tươi nguyên nhụy ngát
 
Bình minh lên
Hoa cỏ may cháy, khát
Níu thời gian
Thềm lặng
Giấc mơ ngày!
 
8-7-2018
Nguyễn Văn Thái
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2018 23:40:29 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Nguyễn Văn Thái 1949 12.07.2018 10:50:48 (permalink)
0
ĐỪNG  EM
 
 
Đừng em
Ngấp nghé rào thưa
Cổng lơ lửng cánh
gió vừa mở tung!
 
Đừng em
Chân cất ngập ngừng
Cầu thuyền néo chặt
sóng lừng chẳng sao!
 
Đừng em
Ngại cảnh ba đào
Mạnh chèo, khéo lái, vững sào!
Thuyền xuôi
 
Em!
Là nửa của duyên rồi
Con tim nó thật
Mình ơi!...
Đừng mà.
 
Nguyễn Văn Thái
12-7-2018
Nguyễn Văn Thái 1949 15.07.2018 16:48:20 (permalink)
0
QUÁ MÙA
 
 
Quá mùa Hồng Phớt nở bông
Bướm xanh đắp kén chịu đông qua ngày
 
Cau trầu ngược lối leo cây
Tơ hồng vướng vít lời mây gió thề
 
Lững lờ diệu lá bùa mê
Lệ tan chén ngọc mộng về ba sinh
 
Cây đa mãi rợp sân đình
Đường về cổ tích bóng hình quyện nhau!
 
Thắp hương ước phép nhiệm màu
Quá mùa sót lại cặp câu thơ tình.
 
21-7-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 27.07.2018 01:25:41 (permalink)
0
CHIỀU MẬT
 
 
Chiều ủ hương thành mật
Phố nồng nắng đợi mây
Dỉu nhau về quán gió
Ngấu mật sôi men say
 
Bên cốc cà phê nóng
Giọt sinh tố nghẹn ly
Hồn du về bến lạ
Phố không tiếng người đi
 
Thầm thì ngọn lửa bén
Chín bỏng làn môi son
Ước về nơi khuất nắng
Nghiến ngấu miếng xuân lòng
 
Trên con tàu tốc hành
Không muốn là ga cuối
Tàu ơi! Neo đứng lại
Tình lựng hương ru ngày.*
 
29-7-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 28.07.2018 20:21:53 (permalink)
0
CÁI BÓNG
 
 
Thấy hồ nước lặng trong
Ngậm bóng vầng trăng sáng
Có cái gi thăm thẳm
Dâng lên niềm ước mơ
 
Sẽ giống nàng tiên hơn
Hình em nựng nỗi nhớ
Rượu tình thêm độ khát
Men ái thêm màu ghen
 
Bóng tàng ẩn khói nhang
Càng yểm bao huyền bí
Còng, luật đều vô lý
Trái tim nguyền tội đồ
 
Nhìn thế giới đèn cù
Vui buồn qua ảnh ảo
Cơn mê xui huyễn diệu
Câu chuyện đời… đinh ninh!
 
Thân đời luôn hiện hình
Cái bóng theo, vùng khuất
Sinh mạng làm cam kết
Đá vàng xây cuộc chơi
 
Ôi! Cái bóng trong đời
Chứa bao nhiêu sắc thái!
Đôi khi lời mặt trái
Thiết thực cho niềm tin.
 
16-7-2018
Nguyễn Văn Thái
 
Nguyễn Văn Thái 1949 29.07.2018 22:42:00 (permalink)
0

TRẢ TRĂNG VỀ ĐÊM
 
 
Mượn trăng một chén say ngùi
Khuấy tan phiền muộn thế thời quắt quay
Yên hàn qua cuộc trả vay
Làm men ngấu mộng trọn ngày tình thơ
 
Dẫu đêm trăng lặng, ơ hờ
Ngâm trăng cùng rượu say mơ bóng mình
Chắt vàng từ cõi nhân sinh
Dát lên cười khóc nghĩa tình đằm duyên
 
Nhờ trăng vay cái ảo huyền
Mỉm thầm qua khoảng trời riêng, chiều tà
Đêm lên… biết chứ! Trăng à
Trả trăng về với bao la đất trời!
 
Khi còn
Đến hẹn
Trăng
Soi!
Cùng trăng thức đỡ đơn côi đêm trường.
 
31-7-2018
 
Nguyễn Văn Thái
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2018 17:13:24 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 50 của 89 trang, bài viết từ 736 đến 750 trên tổng số 1331 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9