Đ Ừ N G B Á N T Ì N H Y Ê U! Từng uống lời ướp đường mật mê li
Bao năm bện tơ duyên nồng chăn gối
Lẽ nào để lời nói dối hành tội
Hẫng hụt tình, bạc cắc gạt sau lưng?
Đẫm dòng sông lời dâu bể cay gừng
Thảm nắng ngợp cải ương vàng thổn thức
Hương tụ ngồng thoa chiều ngây, rộn rực
Cánh hồn thơ thao thức cả chiều nồng…
Say bả tình ai? Người vội sang sông!
Biệt từ xuân cho đông tràn bấc thổi
Giấc lạnh quạnh hiu đêm trường bối rối
Mộng ước nồng nàn... ướt át câu thơ…
Nguyện một lần, thế giới ảo mộng mơ
Sân khấu ta bà đã là một nửa
Dẫu nhiều điều còn bận tâm, cắc cớ…
Vấp mồng tơi đừng để rớt lời thề!!!
Hồn du mây, bóng ngẫm ngợi bộn bề
Đời định mệnh hiện về đường tay số!
Cầm cái mất, cái được thêm tỏ rõ
Cõi yên hà cất giọng hát bình yên.
Nguyễn Văn Thái
24-12-2024/4682