MỘT KIẾP CÔ ĐƠN Sau hào nhoáng là kiếp buồn định mệnh
Chỉ bóng quyện hình thấu hiểu vân vi
Lửa yêu thương khơi tỏ bước thường khi
Nhạc khúc tình ru tri âm vọng tưởng
Đường mưu sinh hạt bụi trần vất vưởng
Cánh cò phiêu… nắng nhạt phía chân trời
Giữa đồng chiều hiu quạnh bóng chơi vơi
Bồng kiếp phận chênh chao miền khốn khó
Mầm duyên héo lắt lay tình không nợ
Nặng gánh cô đơn tê tái má đào
Tiếc buổi đương thì tàn lụi ánh sao…
Đời truân chuyên muộn phiền dâng ngập lối
Ngọn yêng hùng thắp đường hầm le lói
Tiếng vườn thi rạng rỡ mặt anh hào
Chí can trường - Trời Phật động lòng trao
Cánh đồng xuân dậy mùa thơm danh vọng
Tím đỏ hoàng hôn vỗ về ước mộng
Lữ thứ du tình mây gió quyện thơ
Chồi trăm năm lên xanh biếc cành mơ
Nắng xuân khơi… đời vui niềm đắp đổi.
13-1-2021
Nguyễn Văn Thái