Đời thơ
BÁC NÔNG DÂN
Bác Sáu
áo xanh bạc
vá vải nâu;
quần cộc lửng,
đùi gụ nâu.
Chiều gió lộng
đi cắt tóc
bác cắt trọc.
Xuống cầu ao
nước xanh bèo
hai tay bác vục.
Nước trong
nước mát
(lòng bác hát)
hai tay bác
xoa xoa đầu trọc.
Xong rồi
tay vuốt vuốt
bác cười
mắt nheo nheo;
hàm răng đen
loá nắng chiều.
Bác hát...
Phút yêu đời
Bỗng dưng ta thấy ngất ngây
Thênh thang đường phố hàng cây rợp trời
Bồng bềnh đi giữa muôn người
Sao như ngời dậy sức đời đầy xuân!
NỖI BUỒN NGƯỜI ĐI
Kìa xa một dáng người đi
Trườn đê dốc thoải xanh rì cỏ hoa.
Tre xanh ngả bóng la đà
Trời cao vương dải mây xa lưng trời.
Người đi, đi mãi người ơi
Bàn chân nao mỏi, nhớ bời nẻo thương.
Cứ xa, xa mãi con đường...
Để tôi còn với vấn vương tháng ngày.
Hiên thềm với một mình say
Ngóng trông về dải mây bay ngang đời..
RỒI THÌ
Rồi ta riêng một góc trời
Phía người cũng thế, lạc nơi yên nào
Ta người kẻ trước, kẻ sau
Quần dương chớp mắt ẩn vào thiên thu
Gặp nhau âu yếm lời ru
Để thương cho phút tạ từ ấm yêm!
Trần gian làm trọ hàn huyên
Rồi thì im lặng cửu tuyền cõi xa
TIẾNG GUỐC
Tiếng guốc kêu hay tình em đang gọi
Gõ nhịp yêu rộn mở hồn anh
Anh đi trong ánh nắng mơ xanh
Ngọn gió lành thổi lòng anh man mát.
Em mến yêu, lòng anh khao khát
Tiếng guốc yêu giục giã anh đi,
Anh lắng đợi tiếng guốc lòng quyến rũ
Và hình em trong giấc ngủ mơ tình.
Chữ tình
Có ra với biển mặn mà
Mới mênh mông quá, thuyền xa... lưng trời
Trần ai nhuộm đắng kiếp người
Trái tim đằm thắm người ơi chữ tình
Gian truân trong cuộc mưu sinh
Thấu tình thân phận như mình, xót nhau
Ta - đời thắm nghĩa trầu cau
Câu thơ trầm tiếng đàn bàu trần gian.
Nguyễn Văn Thái 1949
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2011 10:31:17 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
YÊU HOA
Ta vốn rất yêu hoa
Như yêu đời ta sống.
Ta rất thích ngắm hoa
Như ngắm người ta yêu.
Hoa yêu ơi thẹn lắm
Có nhành hoa bên người...
Say đồi ta chiêm ngưỡng
Đoá hoa rừng xanh tươi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 23:19:22 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
EM LÀ
Em là ánh trăng ngà
Để tim anh vời vợi ngàn xa.
Em là ánh sao khuya
Để mắt anh mỏi mòn đêm trắng.
Em là tảng băng cứng
Nhịêt tim này không đủ băng tan.
Chữ tình
Có ra với biển mặn mà
Mới mênh mông quá, thuyền xa... lưng trời
Trần ai nhuộm đắng kiếp người
Trái tim đằm thắm người ơi chữ tình
Gian truân trong cuộc mưu sinh
Thấu tình thân phận như mình, xót nhau
Ta - đời thắm nghĩa trầu cau
Câu thơ trầm tiếng đàn bàu trần gian.
Nguyễn Văn Thái
......................................
Tình Biển
Trùng khơi biển cả mặn mà
Vui mây, vui gió, vui xa cuối trời
Biển ru tròn giấc mộng người
Ru lòng thơ ấu, ru lơi ân tình
Thâm sâu thăm thẳm ba sinh
Ầm ào sóng vỗ, hòa mình quyến nhau
Mây trời kết nghĩa trầu cau
Muôn trùng lớp lớp, quyện màu thế gian
lethutrang
Tình Biển Trùng khơi biển cả mặn mà
Vui mây, vui gió, vui xa cuối trời
Biển ru tròn giấc mộng người
Ru lòng thơ ấu, ru lơi ân tình
Thâm sâu thăm thẳm ba sinh
Ầm ào sóng vỗ, hòa mình quyến nhau
Mây trời kết nghĩa trầu cau
Muôn trùng lớp lớp, quyện màu thế gian
lethutrang
TÌNH THƠ
Thơ em tình nghĩa mặn mà
Nơi xa xôi ấy gửi ra cuối trời
Cánh thơ thông điệp tình người
Thanh cao toả sáng rộng khơi chữ tình
Dẫu còn dầu dãi đường sinh
Vẫn tha thiết viết chí tình vì nhau
Trầu vàng thắm đỏ xanh cau
Sẻ san những đắng những dàu dương gian
Nguyễnvănthái
TÌNH THƠ
Thơ em tình nghĩa mặn mà
Nơi xa xôi ấy gửi ra cuối trời
Cánh thơ thông điệp tình người
Thanh cao toả sáng rộng khơi chữ tình
Dẫu còn dầu dãi đường sinh
Vẫn tha thiết viết chí tình vì nhau
Trầu vàng thắm đỏ xanh cau
Sẻ san những đắng những dàu dương gian
Nguyễnvănthái
............................................
SAN SẺ
Trăng sao có giận đâu mà
Còn mây bảng lảng bay xa cuối trời
Hòa bao xao động lòng người
Nhớ trăng thương biển chưa vơi với tình
Trùng khơi còn mộng phù sinh
Ầm ào sóng vỗ cho mình có nhau
Biển trời đừng trách trầu cau
Chỉ là san sẻ muôn màu thế gian
lethutrang
SAN SẺ
Trăng sao có giận đâu mà
Còn mây bảng lảng bay xa cuối trời
Hòa bao xao động lòng người
Nhớ trăng thương biển chưa vơi với tình
Trùng khơi còn mộng phù sinh
Ầm ào sóng vỗ cho mình có nhau
Biển trời đừng trách trầu cau
Chỉ là san sẻ muôn màu thế gian
lethutrang
TÂM TÌNH
Xa nhau mấy buổi thôi mà
Tưởng như biền biệt năm xa cách trời
Mới hay huyền diệu con người
Thẳm sâu xao động đầy vơi tâm tình
Thôi đừng ước mộng phù sinh
Vườn thơ quyến luyến, vị tình gần nhau
Chiều thương thanh thản dáng cau
Lá trầu xanh mãi theo màu thời gian.
NguyễnVănThái
TÂM TÌNH
Xa nhau mấy buổi thôi mà
Tưởng như biền biệt năm xa cách trời
Mới hay huyền diệu con người
Thẳm sâu xao động đầy vơi tâm tình
Thôi đừng ước mộng phù sinh
Vườn thơ quyến luyến, vị tình gần nhau
Chiều thương thanh thản dáng cau
Lá trầu xanh mãi theo màu thời gian.
NguyễnVănThái
..........................................
CÕI TRẦN
Trời mây rực rỡ mặn mà
Lung linh sương sớm ngang qua lưng trời
Thiên nhiên lay động hồn người
Gợi bao mơ mộng đầy vơi tâm tình
Gió về gọi cõi ba sinh
Quyện quanh cảnh sắc vẫn nhìn lên nhau
Lao xao liễu ngả: chào cau
Hỏi rằng: có bước được vào trần gian?
lethutrang
Ý THỨC
Hỏi về em : hôm qua
Anh hững hờ thinh lặng.
Nghĩ về em : hôm nay
Vu vơ anh mỉm cười.
Về ngày mai em tới
Mơ màng hoa tím lay....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 18:38:12 bởi Nguyễn Văn Thái 1949 >
CÕI TRẦN
Trời mây rực rỡ mặn mà
Lung linh sương sớm ngang qua lưng trời
Thiên nhiên lay động hồn người
Gợi bao mơ mộng đầy vơi tâm tình
Gió về gọi cõi ba sinh
Quyện quanh cảnh sắc vẫn nhìn lên nhau
Lao xao liễu ngả: chào cau
Hỏi rằng: có bước được vào trần gian?
lethutrang
...................................................................
TRẦN GIAN
Trần gian rộng mở mặn mà
Ơi người quân tử thiết tha cuối trời
Chữ tâm luyện dáng nét người
Yêu thương cõi nhớ đẹp tươi cõi tình
Đá vàng trả nợ ba sinh
Phong trần phận kiếp, trọn tình bên nhau
Vỏ xanh đượm đỏ lòng cau
Thơm nồng thắm quyện với trầu trần gian
NguyễnVănThái
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: