Trích đoạn: Nguyễn Văn Thái 1949
VÔ TÌNH
Vô tình chạm vết thương lòng
Con tim rỉ giọt máu hồng đơn côi
Sáng ngày,
ngẩng mặt kêu trời!
Xin cho nối lại những lời tình chung?…
Người ơi có biết cho không
Giấu buồn, ngày lụi, chênh chông vô chừng?
Rằng tay chảy máu, máu ngưng
Máu con tim rỉ vô cùng thời gian
Hỡi người nơi ấy xa xăm
Gọi nhau về ủ những năm tháng hồng?!!!...
…
Cỏ năn ngộ lạc vườn Công
Thì về lững thững giữa đồng nước xa
NguyễnVănThái
Ai làm nên cuộc phong ba
Để cho con tạo nhạt nhòa tháng năm
Ai xui lời ngỏ trước rằm
để vầng trăng khuyết âm thầm khép mi
Phương người mỏi cánh thiên di
Trăm năm biết có nhớ gì hay không
Buồn trông ngọn sóng bềnh bồng
Cũng quen ...chút phận má hồng nổi nênh
Tơ vương rối một cuộc tình
Nỗi người thì đắng, nỗi mình thì cay
Khóc chi cho lệch vai gầy
Trách chi một cuộc đò đầy sang sông
Bởi người sắc sắc không không
Ném con sáo nhỏ khỏi lồng....sáo bay
Liên Hương
Hì hì , huynh ơi , tại huynh chuyển qua cái đề tài " thất tình " muôn thuở này nên muội cũng phải theo, chứ muội không có ý trách móc ai đâu nha