TƯƠNG TƯ THU Thu chạm thềm tóc xõa sợi heo may
Hương bồ kết thoảng về mùa xuân cũ
Góc vườn xưa cây bàng buồn lá úa…
Ước thu chiều đượm biếc lá, xanh mây!
Tiếng gáy gù chứa những nỗi niềm tây…
Nhang uốn cong bàn thờ yên ấm dạ!...
Chiếc bè chuối lênh đênh ngày lũ xả…
Mái nhà tranh ríu rít góc sân thơ…
Chợt rùng mình nghe chiếc lá thu rơi
Bao lớp phù sa đắp bồi năm tháng?
Gốc đa làng ru hồn về dĩ vãng…
Rưng khói chiều thổn thức nghẹn buồng tim
Rồi một ngày hồn rong ruổi cánh chim
Riêng biệt cõi hư huyền ngùi vĩnh cửu
Vào cổ tích cùng xa xăm diệu vợi
Cát bụi này chìm nổi chốn hoang vu…
Lắng dạ thềm nghe lá vẫy vào thu
Cháy giọt tim thêm nồng hương bếp lửa
Chắt nắng ngày đậm đà căng bầu sữa
Hẹn thu vàng sưởi ấm giấc đông qua.
9-8-2018/2986
Nguyễn Văn Thái