THÁNG CHẠP ĐẦU TIÊN     
  Im lặng, trong mênh mông, tầm xa ngái  
  Tháng chạp tựa hồ cánh cửa - không gian  
  Vũ trụ bảo ở giữa ô cũ - mới  
  Dưng bâng khuâng, trông ngóng... nghĩ miên man!     
  Tự bước lên cao vui mây, bỡn gió  
  Chốn phồn hoa muôn sắc vẻ - thủ đô...  
  Cúc trắng* vườn nhà đượm hương, nở rộ  
  Phúc ấm Tổ tiên cầu Bụt... dành cho     
  Tháng chạp thấy an lòng vào mùa gặt  
  Hoa trái thơm tho, tinh túy nghĩa tình  
  Giữa trần ai cháu con thêm điểm tựa  
  Vườn nắng đầy hương cúc đượm bông xinh     
  Tháng chạp bụi mù bồi xen sương khói  
  Trái tim lặng nghe hơi thở cội nguồn  
  Bao yêu thương, lời tình thơ, bầu rượu...  
  Níu hồn tôi vào hoang hoải ngày khuôn     
  Tháng chạp khai trương chân dung trần thế  
  Cõi phù vân dễ mấy phận cầm chơi  
  Lòng bái vọng kiếp mình trời ưu ái  
  Dì** xưa khen: “Chỉ mỗi miệng cười tươi”!     
  Nguyễn Văn Thái  
  31-12-2019/3365  
  (*) Lòng hiếu thảo con cháu  
  (**) Năm lớp 6 tôi vào ở nhà Dì tôi để gần trường học,  
  thường xuyên Dì khen tôi như vậy.     
  r   
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2023 03:47:39 bởi Thanh Vân >