ƯỚC MỘNG HOÀNG HÔN Bến quê chiều bóng lồng thơm giọt rượu
Lững lờ trôi dòng biếc dõi mây hồng
Đắm ngậy hương chùm mộc thoảng thinh không
Đằm mộng mị mầu thời gian lóng lánh
Ngàn năm nữa chắc úa màu, bụi cát
Chốn hư vô thăm thẳm tới vô cùng
Kiếp luân hồi chỉ còn những mung lung
Men tiềm thức ru đời trong cõi tạm
Thôi đoạn đành! Ngậm ngùi câu lễ tạ
Xin an lành hồng sắc trước tà dương
Vườn riêng ta ngào ngạt đóa hoa hường
Quê yên ả khói lam tràn chiều lịm
Ngưỡng cao xanh một lời dâng kính thỉnh
Nắng lụa vàng thêm biếc những vườn xanh
Và đến hẹn... như luồng điện chớp nhanh
Cõi im lặng ru ta về dĩ vãng!
Hồn lãng đãng dệt ngày lên sắc tím
Dòng sông thơ thuyền mộng rộn sóng khơi
Đất quê hương thêm đượm nghĩa tình người
Bồng cánh hạc trời xanh tầng ngút ngát.
Nguyễn Văn Thái
8-3-20172511