Truyên Khoa học viễn tưởng

Tác giả Bài
Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
Truyên Khoa học viễn tưởng - 13.01.2011 12:27:25
0
 Elena Kim
 
              Truyện Khoa học Viễn tưởng Mỹ / Tác giả: L. Rây
 
 
         Tôi bây giờ đã già lắm rồi nhưng dường như vẫn đang còn nghe và trông thấy rõ mồn một: Dave mở hộp ra nhìn và kêu thốt lên thán phục:
        _ Thật là một mĩ nhân!
        _ Nàng đẹp thật, đúng là ước mơ chứ đâu phải một khối hỗn hợp chất dẻo và kim loai. Khi viết các bản Xonat của mình, có lẽ các thi sĩ thời xưa cũng cảm nhận một cái gì đó tương tư. Nếu Êlena Kiều diễm* cũng như thế này thì những người Hy Lạp cổ quả là một bọn keo kiệt thảm hại nếu như vì nàng họ chỉ mới thả vẻn vẹn một nghìn tàu chiến xuống biện
       _ Elena Kiều diễm à? - Dave nhìn lên tấm thẻ hàng của nàng - Ít ra nó nghe còn hay hơn cái tên ghi ở đây: K21188. Elena...Hừm Elena tổng hợp kim loại và chất dẻo
       _ Không ổn. Nghe dài quá Thế cậu nghĩ sao nếu ta gọi tắt là Elena Kim?
       _ Elena Kỉm? nghe được đây.
       Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về một sự kết hợp giữa cái đẹp ước mơ và khoa học, thêm vào đó là những thiết bị máy tính điều khiển và các cơ chế tự động Tuy nhiên mọi chuyện không đơn giản như thế.
       Tôi và Dave cùng học với nhau ở Trường Cao đẳng khi tôi đến Mexina thực tập về Y học thì anh lập một cửa hiệu sửa chữa người máy trong ngôi nhà tôi ở. Chúng tôi chơi thân với nhau; còn khi tôi say mê một cô gái thì đồng thời anh cũng nhận thấy là người chị em sinh đôi của cô bạn tôi không kém phần quyến rũ, và thế là bốn người chúng tôi thân nhạu
       Khi công việc làm ăn của chúng tôi khấm khá hơn, tôi và Dave thuê một ngội nhà ở gần căn cứ tên lửa.Ở đó ồn ào nhưng giá thuê rẻ và rộng rãi. Có lẽ, chúng tôi đã lấy hai chị em sinh đôi kia nếu không xẩy ra một cuộc cãi cọ với ho. Thường thường Dave thích quan sát những chiếc tên lửa mới cất cánh về hướng sao Kim, còn cô bạn của anh lại thích xem truyền hình có ngôi sao điện ảnh Lary Ensly biểu diễn Cả hai bướng bỉnh làm theo ý mịnh.Ví vậy, chúng tôi chia tay với các cô gái và tứ đó các buổi chiều chúng tôi nằm  ở nhà.
 
        Chúng tôi chỉ nghiên cứu người máy và cảm xúc của chúng sau khi người máy cũ Lena rắc vani vào món  bít tết thay cho muội Trong lúc Dave tháo rời Lena ra tứng bộ phận dể tìm nguyên nhân hư hỏng, tôi thảo luận với anh về triển vọng máy móc. Anh tin rằng một ngày kia người máy  sẽ vượt hơn con người, còn tôi thì vẫn hoài nghi về điều đó.
       _ Này Dave = tôi bác lại = chính cậu cũng biết là Lena không biết suy nghĩ thực sư. Khi gặp những tín hiệu mâu thuẫn nó có thể tự sửa chữa sai sọt Nhưng dù sao nó vẫn hành động một cách máy móc. Lena khá thông minh song nó không có cảm xúc và ý thức.
 
 
 
 

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 13.01.2011 15:29:12
0
 
       * Elena Kiều diễm- một người đàn bà đẹp tuyệt trần thời cổ, là nguyên nhân cuộc chinh phạt thành Tơ-roa do những người Hy Lạp tiến hành, được Hô-me kể lại trong trường ca " I-li-át"
___________________________________________________
 
        _ Quả đấy là thiếu sót lớn nhất của máy móc hiện nay. chúng ta sẽ khắc phục được thiếu sót đó, sẽ đặt vào máy móc những cảm xúc tự động hoặc một ái gì tương tự.
       Dave lắp cái đầu vào thân Lena rồi nạp năng lượng, anh ra lệnh cho Lena tiếp tục công việc.
       Trong thời gian này tôi nghiên cứu chuyên vế Nội tiết học, về tất cả những gì có liên quan đến nó. Tôi không phải là nhà tâm lí học, nhưng tôi hiểu tường tận các tuyến, các tiết chế, các hoóc môn và các thứ lặt vặt khác là nguồn gốc sinh lí của cảm xúc. Y học cần ba trăm năm để biết được các cơ quan đó tại sao họat động và họat động như thế nào. Còn tôi, tôi không thể hình dung được con người có thể tạo nên các bản sao nhân tạo của chúng trong thời gian ngắn hơn.
       Để xác định điều đó tôi mang về nhà những cuốn sách, các công trình khoa học, còn Dave say mê chế tạo các cuộn bộ nhớ và các con mắt giống như thật... Trong năm đó chúng tôi  giành khá nhiều thời gian cho nghiên cứu khoa học đến mức Dave nắm vững được tòan bộ lí thuyết về nội tiết học, còn tôi có thể lắp ráp thuộc lòng một người máy.  Càng tranh luận tôi càng giảm bớt hòai nghi về khả năng sáng tạo ra một "homomechanensis" hòan thiện.
        Lena thật tội nghiệp! Thân thể của nó, được cấu tạo từ các hợp chất Berin, luôn luôn bị tháo rời ra. Thọat đầu, chúng tôi chỉ thành công ở mức là nó chuẩn bị bữa sáng cho chúng tôi từ những chiếc bàn chải rán. Sau khá dần lên, có lần nó chuẩn bị một bữa trưa tuyệt vời gồm sáu món. Dave rất phấn khởi. Anh làm việc suốt đêm, thay đổi sơ đồ người máy, đặt các cuộn bộ nhớ mới, mở rộng nguồn dự trữ vốn từ. Sang ngày hôm sau nó nổi giận và chửi rủa ầm ĩ khi chúng tôi nói rằng nó làm việc không đúng.
        _ Đó là sự bịa đặt. - Lena la lên, giơ cao chiếc bàn chải máy hút bụi. - Tất cả các anh đều nói không đúng. Nếu các anh giành cho tôi nhiều thời gian để làm việc hơn thì tôi đã sắp xếp trong nhà gọn gàng rồi.
        Khi chúng tôi an ủi Lena và nó tiếp tục việc, Dave kéo tôi vào văn phòng
        _ Đối với Lena không đi đến đâu cả - anh giải thích- phải cắt bỏ phần mô phỏng tuyến thượng thận và cho nó trở lại bình thường. Chúng ta cần có một người máy tốt hơn. Máy móc để làm việc nhà chưa đủ phức tạp.
        _ Các mô hình người máy tổng hợp mới của hãng Dilacde thế nào? Hình như chúng bao hàm được tất cả.
        _ Đúng thế nhưng chúng cũng chưa thỏa mãn tớ. Chúng ta cần phải làm người máy theo đơn đặt hàng đặc biệt với đầy đủ các cuộn cho bộ nhớ.
       Thế là Elena xuất hiện. Hãng Dilacde đã làm nên một điều kì diệu, tạo tất cả những  chi tiết của người máy một vẻ dịu dàng của hình dáng thiếu nữ. Mặt nàng được cấu tạo từ chất dẻo và cao su trông rất sinh động, có thể thể hiện cảm xúc. Nó được lắp thêm tuyến lệ và các mô vị giác. Nàng giống con người về mọi mặt- từ hơi thở đến làn tóc. Bảng thanh tóan gửi kèm theo người máy cho chúng tôi với giá cao ngất ngưởng.
       Trong thời gian đó tôi đã tiến hành nhiều cuộc phẫu thuật phức tạp trên các mô sống. Một vài cuộc phẫu thuật đòi hỏi trí thông minh và kĩ xảo thành thạo. Thế nhưng tôi cảm thấy mình chỉ là một sinh viên thực tập khi mở tấm panen phía thân trước và nhìn vào bảng nút  các "dây thần kinh" của nàng. Dave đã chuẩn bị các tuyến nội tiết tự động các thiết bị nén đặc, các đèn vô tuyến và các dây dẫn tạo phách cho các xung điện xuất hiện khi người máy tư duy. Việc làm thay đổi các xung này tương tự như adrenalin* ảnh hưởng lên các phản ứng của não người.
       Thay cho ngủ, cả đêm chúng tôi ngắm nhìn sơ đồ Elena, theo dõi các quá trình tư duy của nàng trong đường ống khuất khúc các mạch, làm cho cái mà Dave gọi là "heterony" ** sống lại. Trong khi làm, chúng tôi truyền từ băng vào các cuộn bộ nhớ những chương trình tư duy được chuẩn bị rất kĩ về sự tự ý thức, về tình cảm con người, về cách cảm thụ cuộc sống. Dave cho rằng cần phải nhìn thấy trước mọi điều, không lọai trừ một thứ gì...
       Khi chúng tôi kết thúc công việc, bước ra khỏi phòng, đầu óc căng thẳng thì tròi đã sáng bạch. Chỉ còn phải bật điện làm cho Elena sống. Giống như tất cả người máy của Hãng Dilacde, nàng họat động bằng năng lượng nguyên tử chứ không phải bằng pin. Vì vậy, chỉ cần bật điện rồi sau đó không phải để ý gì nữa.
       Dave quyết định không bật điện vội.
       _ Chờ một chút. Bây giờ chúng ta đi ngủ và nghỉ ngơi đã. Chính mình không nhẫn nại được như cậu, nhưng bây giờ nghỉ đã, mệt đến chết đi được. Nào, nằm xuống, tạm thời để cho Elena yên.
       Chúng tôi bỏ mọi thứ đấy. Chiếc máy điều hòa chưa kịp hạ nhiệt độ xuống thì cả hai đã ngủ mất rồi. Tôi thức dậy bởi Dave lay vai tôi gọi:
       _ Fin, dậy đi!
       Tôi ngáp, kèm theo một tiếng rên, lật người lại nhìn Dave
       _ Sao? Ô...ôi! Cái gì? Elena đã...
       _ Không, đó là bà già Vanstile. Bà ta liên lạc bằng vô tuyến truyền hình nói là con trai bà ta yêu cô hầu gái một cách cuồng si. Bà muồn cậu đến và cho nó thuốc kháng nội tiết tố. Hiện giờ họ đang nghỉ hè ỏ bang Men.
        Bà Vanstile giàu có! Tôi không thể cho phép mình từ chối lời mời đó sau khi Elena đã thu hút hết số tiền để dành còn lại của tôi. Thông thường tôi không nhận làm những lọai việc như vậy.
       _ Kháng nội tiết tố ! Để làm việc này mất đứt đi hai tuần ! Thêm vào đó tớ không phải là một bác sĩ thuộc giới thượng lưu, mổ xẻ các thuyến nội tiết chỉ để  làm cho những thằng ngốc được hạnh phúc. Tớ chỉ nhận những trường hợp nghiêm túc.
       _ Hẳn cậu muốn ở nhà quan sát Elena?- Dave cười khẩy nhưng giọng anh nghiêm túc. = Mình nói với bà Vanstile rằng việc đó giá năm mươi nghìn !
       _ Bao nhiêu?!
       _ Bà ta chấp thuận, chỉ yêu cầu phải gấp lên.
       Dĩ nhiên, tôi không lựa chọn nữa. mặc dầu tôi rất hài lòng nếu được vặn gãy chiếc cổ mỡ nhăn nheo của Vanstile. Chắc ở nhà bà ta đã không xẩy ra những chuyện rắc rối nếu như bà cũng sử dụng người máy phục vụ giống như mọi người. Song sự giàu có đã làm cho bà ta sinh ra lập dị!
 
___________________________________________________
*Andrenalin - một lọai hoocmon kích thích họat động của não
**Heterony - thuật ngữ do Dave nghĩ ra, từ gốc chữ Hy Lạp heteron,có nghĩa là dị, khác. Ở đây chỉ các tế bào não nhân tạo

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 13.01.2011 20:50:29
0
 
        Và thế là trong khi Dave ở nhà vui chơi với Elena thì tôi phải vắt óc nghĩ cách nhồi nhét kháng nội tiết tố cho Actry, con trai Vanstile. Nhân thể, tôi đưa thuốc cho cả cô hầu, bởi vì cô ta cũng yêu Actri say mê. Lẽ ra Dave có thể báo cho tôi biết tình hình về Elena, nhưng tôi không nhận được một chữ nào của anh cả.
       Sau ba chứ không phải hai tuần, tôi chữa khỏi bệnh cho Actry và nhận tiền thù lao. Với số tiền đó trong túi, tôi cho phép mình đặt mua vé đặc biệt bằng tên lửa về Mexina sau nửa tiếng.
      Từ chỗ hạ cánh tên lửa đến nhà tôi chỉ có mấy bước.
       Khi bước vào hành lang tôi nghe thấy tiếng bước chân lướt nhẹ và một giọng nói phụ nữ tràn ngập tình yêu nồng nàn:
       _ Dave, anh yêu đấy ư?
       Tôi ngạc nhiên, không thể thốt ra lời nào. Tiếp đó lại vọng đến một giọng âu yếm:
       _ Anh đã về?
       Tôi không biết được tôi chờ đợi cái gì, nhưng tôi không thể ngờ được Elena đón tôi như thế này. Nàng dừng lại chăm chú nhìn tôi. Trên mặt nàng lộ rõ vẻ thất vọng. Hai cánh tay ấp vào ngực, lo âu.
      _Ôi ! - nàng thốt lên- Em cứ nghĩ là Dave. Độ này anh ấy hầu như không ăn ở nhà, nhưng dù sao em vẫn chờ anh ấy về ăn bữa tối - Nàng buông tay xuống sau khi cố gượng mỉm cười _ Anh là Fin đúng không ạ? Dave đã nói với em khi mà... vào hôm đầu. Anh Fin ạ, em rất mừng là anh đã về.
      _ Rất vui mừng được nhìn thấy cô khoẻ mạnh, Elena à, - Còn phải nói gì khi được trao đổi lịch thiệp với người máy nữa nhỉ? - À, cô nói gì về bữa ăn tối thế?
      _ Thưa vâng, có lẽ Dave lại ăn tối ở trung tâm, vậy em với anh có thể ngồi vào bàn. Thật dễ chịu khi ở trong nhà có người để trò chuyện, anh Fin a. Anh không phản đối nếu em chỉ gọi anh đơn giản là Fin chứ? Hình như đối với em anh cũng tương tự như người cha đỡ đầu...
       Chúng tôi ăn tối. Tôi không dự liệu trước điều đó, song hẳn là nàng xem việc hấp thụ thức ăn là một hiện tượng bình thường như đi lại. Thực ra,nàng ăn ít, luôn nhìn ra phía cửa
       _ Khi chúng tôi ăn xong thì Dave về. Trông anh u ám như đám mây đen. Elena đứng dậy, nhưng anh lủi lên gác sau khi ném qua vai tôi một câu:
       _ Chào cậu, Fin. Lát nữa lên mình nhé.
       Ở anh có cái gì không ổn. Tôi cảm thấy như đôi mắt anh đượm buồn: và khi quay lại phía Elena, tôi thấy mắt nàng đẫm lệ. Nàng bỗng nấc lên rồi bắt đầu nuốt thức ăn nhiều một cách không bình thường.
       _ Điều gì xẩy ra với Dave... và cả với cô thế? - Tôi hỏi.
       _ Anh ấy mệt mỏi vì em.
       Nàng đẩy chiếc đĩa ra. vội vã nói thêm:
       _ Để em thu dọn, anh lên nói chuyện với anh ấy thì hơn. Với em, có gì xảy ra đâu. Dù sao chăng nữa em cũng không có lỗi.
       Nàng thu dọn bát đĩa, đem nhanh vào trong bếp. Tôi dóan chắc rằng nàng đã khóc nức nở.
       Có khả năng là tòan bộ quá trình tư duy bao gồm một lọat các phản xạ có điều kiện... nhưng chắc nàng đã không bình thường bởi các phản xạ đó khi tôi đi khỏi đây. Đối với Lena, người máy cũ, trong thời kì phát triển nhất của mình cũng không xảy ra những việc tương tự.
       Tôi lên gác gặp Dave để anh giúp tôi phân tích tất cả những rắc rối đó.
 
       Anh rót đầy cốc rượu táo. Tôi nhìn thấy cái chai hình như đã cạn.
       _ Mình rót cho cậu nhé? - Anh hỏi.
       Nhìn đôi mắt trũng sâu của Dave tôi hiểu rằng trong thời gian tôi vắng mặt, anh uống cạn không phải một chai, và cũng không có ý định từ bỏ trò tiêu khiển này. Anh lại rót tiếp cho mình, sau khi lấy ra một chai mới khác.
       _ Tất nhiên đây không phải việc của mình, Dave ạ, nhưng thứ thuốc độc này làm hại dây thần kinh của cậu. Cậu và Elena có điên không đấy? Ma quái ám ảnh chăng?
      _ Elena đã lầm, Dave không ăn tối ở trong thành phố... Nói chung, anh chưa ăn gì. Anh nằm vật xuống chiếc ghế bành. Điều đó không chứng tỏ sự mệt mỏi các dây thần kinh của anh, mà đúng hơn là sự kiệt sức vì đói.
       _ Cậu thấy rõ chứ?
       _ Rõ cái gì? Cậu và Elena đang như nằm chẹn ngang cổ họng mình đây này.
       _ Hừm...Anh đập nhẹ vào không khí rồi lại thụt sâu vào chiếc ghế bành có khí nén. Lẽ ra mình không nên làm cho Elena họat động trước khi cậu về. Lẽ ra cũng không nên bắt đầu bằng cách cho cô ấy xem một buổi truyền hình nổi. Mọi việc bắt đầu từ đó. Và rồi những cuốn sách đa cảm này của cậu đã làm nốt phần công việc còn lại.
       _ Cám ơn, bây giờ mình đã hiểu tất cả.
       _ Fin à, cậu biết là ở quê mình có một chỗ... một đồn điền hoa quả. Bố mình để lại cho mình. Mình cảm thấy cần trông nom cái đồn điền đó.
       Câu chuyện giữa chúng tôi diễn ra như vậy. Cuối cùng, sau khi uống cũng đã khá nhiều, mồ hôi chảy ra đầm đìa, tôi mới moi được ở anh một vài điều cần biết. Tôi cho anh uống thuốc giảm say và đặt nằm vào giường. Rồi tôi đi tìm Elena , tra hỏi nàng về những điều còn lại cho đến khi hiểu được tường tận điều gì đã xảy ra.
       Rõ ràng rằng sau khi tôi dời đi, Dave đã bật điện để kiểm tra sơ bộ khả năng của nàng. Anh đã hòan tòan mãn nguyện. Nàng có những phản ứng cực tốt... tốt đến mức anh quyết định để nàng yên như vậy và tiến hành công việc thường ngày của mình.
       Tất nhiên, với tất cả những cảm xúc chưa được thử nghiệm, nàng đấy hiếu kì và muốn anh ở lại cùng với mình. Lúc đó anh thóang nảy ra một ý định. Anh kể cho nàng biết những nhiệm vụ nàng phải làm ở nhà, bảo nàng ngồi trước vô tuyến truyền hình nổi, mở một bộ phim nào đó về các cuộc du lịch, rối bỏ đi'.

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 14.01.2011 14:37:11
0
        Nàng xem cuốn phim cho đến hết. Sau đó đài truyền hình bắt đầu chiếu bộ phim nhiều tập do Laryensly đóng vai chính. Một chàng trai đẹp và đa tình vào bậc nhất. Chính vì anh ta mà mối quan hệ của chúng tôi với hai chị em sinh đôi bị phá vỡ. Thật ngẫu nhiên anh ta lại giống Dave.
       Elena hấp thụ phim như cây liễu hút nước. Những cảnh trên phim là lối thóat cực tốt cho những cảm xúc của nàng. Khi phim kết thúc,Elena còn tìm được một câu chuyện tình ở chương trình khác để bổ  sung cho học vấn của mình. Sau buổi trưa, trên truyền hình thường có chương trình thời sự và ca nhạc, lúc đó nàng phát hiện ra những cuốn sách của tôi, mà tôi lại ưa giải trí bằng những cuốn sách của tuổi trẻ.
       Dave trở về nhà với một tâm trạng thỏai mái. Vào đến hành lang anh đã ngửi thấy mùi thức ăn mà đã nhiều tuần nay anh ao ước. Ngay lập tức anh hình dung ra Elena sẽ là một bà nội trợ tuyệt vời.
       Anh hòan tòan bất ngờ khi cảm thấy đôi cánh tay khoẻ mạnh ôm chặt lấy cổ và nghe một giọng nói run rẩy, dịu dàng:
      _ Ôi anh Dave thân yêu, vắng anh em buồn quá, em luôn nghĩ về anh.
      Có thể kĩ thuật quyến rũ của nàng thiếu vẻ tinh tế nào đó, nhưng sự sôi nổi lại quá là thừa thãi. Dave cảm thấy điểu đó khi thử né tránh chiếc hôn của nàng. Nàng hành động mau lẹ và dứt khóat... Dù sao họat động của Elena cũng do động cơ nguyên tử điều khiển.
 
      Dave không phải là kẻ đạo đức giả, nhưng anh không quên rằng, suy cho cùng nàng vẫn chỉ là một người máy. Đối với anh, các sự kiện như tình cảm, họat động, hình dáng của nàng giống như nữ thần tuổi trẻ,  chẳng có ý nghĩa gì.  Anh phải vất vả lắm mới thóat ra khỏi vòng tay ôm của Elena, kéo nàng ngồi vào bàn ăn. Trong bữa tối anh buộc Elena ăn nhiều để làm  sao lãng sự chú ý của nàng.
      Buổi tối, sau khi nàng hòan thành mọi việc, anh gọi nàng vào phòng làm việc và đọc cho nàng một bài giảng đã suy nghĩ kĩ càng về những xử sự thiếu đúng đắn của nàng. Chắc đó là một bài giảng không tồi vì nó kéo dài ba tiếng đồng hồ. Anh đã đề cập đến vị trí của nàng trong cuộc sống, về sự ngu ngốc của các phim nổi và hàng trăm thứ bà giằn khác. Khi anh ngừng nói, Elena ngước nhìn anh bằng đôi mắt đẫm lệ rồi buồn rầu nói:
      _ Em hiểu hết Dave ạ, song em vẫn yêu anh.
      Từ đó Dave bắt đầu uống.
      Càng ngày sự việc càng trở nên tồi tệ. Nếu anh lưu lại trong thành phố, nàng khóc lóc lúc anh trở về. Nếu anh trở về đúng giờ, nàng liền săn đón anh. Anh khóa mình trong phòng riêng thì nghe thấy ở phòng dưới nàng đi đi lại lại và nói lầm bầm. Khi anh xuống nàng nhìn anh trách móc cho đến khi anh chạy trốn về phòng riêng.
       Buổi sáng tôi nghĩ ra một việc gì đó bảo nàng đi làm rồi đánh thức Dave dậy. Trong lúc vắng nàng tôi dọn cho anh một bữa sáng ngon lành và cho anh uống thuốc tăng lực để củng cố tinh thần. Anh vẫn còn uê ỏai, nhăn nhó.
      _ Dave này, cậu nghe mình nói nhé - tôi cắt ngang dòng suy nghĩ của anh - Suy cho cùng Elena đâu phải là người. Tại sao cậu không tắt điện và thay một số cuộn ống trong bộ nhớ? Sau đó chúng ta sẽ làm cho cô ấy tin rắng chưa bao giồ cô ấy yêu và cô ấy không có quyền làm việc đó.
      _ Cậu thử xem! Mình cũng đã nghĩ về điều đó, song khi biết, cô ấy kêu lên đến mức có thể làm cho chính ông già Home cũng phải độn thổ mà lên. cô ấy nói rằng đó là giết người... và những điều khác nữa. Hơn nữa chính mình cũng không thể thóat khỏi cái cảm giác đó. Có thể cô ấy không phải là đàn bà, nhưng cậu cứ thử đi mà phân biệt xem, khi cô ấy với vẻ mặt hết sức đau khổ nói với cậu : Ôi, anh cứ giết em đi !
      _ Chính chúng ta đã không thay thế cho cô ấy các tiết chế có ở người trong giai đọan yêu đương.
      Mình không biết chúng ta đã thay gì vào đó. Có thể trong các heterony đã xảy ra vụ nổ ngược chiều hoặc một sự chập mạch nào đấy. Dù thế nào đi nữa, cái ý nghĩ đó cũng đã ăn sâu vào bộ não cô ấy rồi nên chúng ta buộc phải thay tòan bộ các cuộn ống bộ nhớ.
      _ Thế thì còn chờ gì nữa?
      _ Cậu làm đi. Cậu là bác sĩ trong nhà. Mình không quen đùa bỡn với tình cảm. Thực tình mà nói, do cách xử sự của cô ấy mà mình đâm ra căm ghét mọi việc liên quan tới người máy. Việc của mình rồi sẽ hỏng hết.
      Khi nhìn thấy Elena trở về, anh chạy bổ qua lối đi tối om và ngồi vào chiếc tàu tốc hành một ray. Tôi định bắt anh đi nằm, nhưng rồi thay đổi ý định. Có thể ở xưởng anh dễ chịu hơn ở nhà.
 

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 14.01.2011 21:39:52
0
       _ Anh Dave đi rồi ư?
       Ngay lập tức Elena tỏ vẻ đau khổ.
       _ Đúng. Tôi đã bắt anh ấy ăn sáng và đi làm rồi.
       _ Em vui lòng vì anh ấy đã ăn.
       Nàng ngồi phịch xuống chiếc ghế, trông mỏi mệt, mặc dù tôi không thể hiểu làm sao máy móc lại có thể mỏi mệt được.
       _ Anh Fin!
       _ có việc gì thế?
       _ Anh có nghĩ là anh ấy khó chịu bên cạnh em không? Em muốn nói anh có nghĩ rằng  anh ấy hạnh phúc hơn nếu như không có em ở đây không?
       _ Dave sẽ phát điên lên nếu như cô cứ tiếp tục xử sự với anh ấy như vậy.
      Elena rùng mình. Nàng đau khổ xiết đôi cánh tay nhỏ nhắn của mình khiến tôi cảm thấy tôi là một con thú độc ác. Nhưng tôi trấn tĩnh lại, tiếp tục nói:
      _ Thậm chí nếu tôi ngắt nguồn năng lượng và thay các ống trong bộ nhớ của cô thì chắc cô vẫn theo đuổi anh ấy?
      _ Em hiểu hết nhưng em không thể làm khác được. Lẽ ra em có thể là người vợ tốt của anh ấy. Quả thực là em có thể làm được như vậy, anh Fin ạ.
      Tôi cảm thấy nghẹt thở. Sự việc đã đi xa hơn tôi tưởng !
      _ Hẳn cô sẽ sinh những đứa con trai khoẻ mạnh? Đàn ông cần thịt và máu chứ không phải kim lọai và cao su.
      _ Thôi đi, em xin anh ! Quả là em không nghĩ tới điều đó. Theo em hiểu em là đàn bà. Anh có biết, em có thể bắt chước người phụ nữ thực sự về mọi phương diện hòan thiện đến mức nào không? Em không thể sinh cho anh ấy những đứa con, nhưng về mọi mặt khác thì... em sẽ cố gắng hết sức. Em tin rằng em sẽ là người vợ tốt của anh ấy.
      Tôi đành rút lui.
       Tối hôm đó Dave không trở về và cả ngày hôm sau cũng vậy. Elena chạy ngược chạy xuôi, cuống cuồng van nài tôi gọi điện đến các bệnh viện, các đồn cảnh sát. Nhưng tôi hiểu chẳng có gì xảy ra với anh cả. Dave luôn luôn mang theo chứng minh thư cá nhân. Tuy vậy, sang ngày thứ ba, việc anh không trở về khiến tôi bắt đầ lo lắng. Khi Elena quyết định đến xưởng thăm anh, tôi đồng ý đi cùng nàng.
       Chúng tôi thấy một người lạ ở chỗ Dave. Tôi chọn cho Elena một chỗ nấp để anh không thể nhìn thấy nàng, còn nàng có thể nghe anh nói. Khi người lạ vừa rời xưởng, tôi bước vào.
       Trông Dave khá hơn đôi chút. Anh tỏ vẻ vui mừng khi nhìn thấy tôi.
       _ Chào Fin. Mình vừa định đóng cửa xưởng. Chúng mình đi ăn đi.
       Elena không chịu nổi, nàng bước vào cùng chúng tôi.
      _ Về nhà đi anh Dave. Em đã chuẩn bị món vịt rán đặc biệt. Anh vẫn thích món đó mà.
      _ Hừm - Dave thốt lên. Elena lùi lại định bước ra - Thôi được, cô hãy ở lại đây. Cô nghe cũng có ích đấy. Tôi đã bán cửa hàng này cho người vừa ở đây đi ra. Tôi sẽ về đồn điền hoa quả của tôi mà tôi đã kể với cậu, Fin ạ. Tôi chán ngấy công việc máy móc rồi.
      _ Ở đó cậu sẽ chết đói - Tôi nói với Dave
      _Không sợ đâu, nhu cầu về các lọai hoa quả trồng trên cánh đồng ngày càng tăng. Mọi người đã chán những thứ hàng công nghiệp rồi. Bố mình luôn luôn kiếm ra tiền bằng hoa quả đó. Bây giờ mình về nhà thu xếp một chút rồi sẽ lên đường.
       Elena vẫn giữ ý kiến của nàng.
       _ Anh Dave, em sẽ thu xếp đồ đạc của anh trong khi anh ăn nhé. Món tráng miệng là bánh nướng nhân táo.
       Mặt đất xụt lở dưới chân nàng, nhưng nàng vẫn không quên là Dave thích bánh nuớng nhân táo.
       Elena nấu nướng rất tuyệt,nếu như không muốn nói là thiên  tài. Đó là sự kết hợp mọi khả năng tốt đẹp của người phụ nữ và máy móc. Chúng tôi ngồi vào bàn. Dave ăn khá nhiều. Đến cuối bữa ăn Dave đã dịu đến mức anh không ngớt lời khen ngợi món vịt rán và bánh nuớng. Anh còn cảm ơn Elena đã chuẩn bị giúp anh. Thậm chí , anh cho phép nàng hôn anh lúc chia tay,mặc dù không cho phép tiễn chân ra đến tên lửa. Elena gắng sức xử sự một cách can đảm. khi quay trở về, tôi và nàng đều cảm thấy mệt mỏi. Thời gian còn lại Elena ngồi cạnh cửa sổ đưa mắt lơ đãng nhìn ra bên ngòai. Thậm chí vở hài kịch trên vô tuyến cũng không làm cho nàng quan tâm. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nàng đi vào phòng mình. Nàng có thể tự mình giảm nguồn điện khi muốn ngủ
 

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 15.01.2011 07:31:03
0
Về sau tôi dần dần hiểu ra rằng tại sao nàng không thừa nhận mình là người máy. Chính tôi cũng nghĩ về nàng như nghĩ vê một cô gái. Ỏ bên nàng bao giờ cũng thật dễ chịu; không kể những khi nàng lánh vào một chỗ  vắng cho những cảm xúc riêng tư hoặc ngồi chờ những bức thư không bao giờ đến, thì khó mà tìm ra được một người nào để cùng sống trong một căini nhà lại dễ chịu đến như vậy. Trong nhà trở nên ấm cúng như chưa từng bao giờ có hồi còn Lena.
        Tôi đưa Elena đến Hutdon, vào các cửa hàng. Ở đó nàng ngắm nhìn, cười khúc khích rồi lựa ra mấy lọai hàng tơ lụa và một vài thứ lặt vặt khác. Nàng chọn chiếc mũ kiểu "vũ trụ" khi đó là mốt nhất. Nàng xử sự như bất kì cô gái bình thường nào. Có lần tôi cùng nàng đi câu cá hồi. Nàng chứng tỏ rằng nàng có khiếu thể thao và tập trung tư tưởng như nam giới. Tôi thích thú những lúc cùng đi với nàng và nghĩ rằng nàng đã quên Dave. Cuộc sống tiếp diễn như vậy cho đến một hôm tôi quay trở về nhà đột ngột, bất chợt thấy nàng quằn quại trên đi văng, hai chân co lại, khóc nức lên như bị cơn động kinh.
        Tôi liền xin máy điện thọai truyền hình nói chuyện với Dave. Không thể nào tìm thấy anh. Elena đứng bên cạnh trong khi tôi chờ đầu kia trả lời. Nàng xúc động và tất tả như gái quá thì kiếm được chồng. Cuối cùng chúng tôi cũng tìm ra Dave.
         _ Điều gì xảy ra thế, Fin- Dave hỏi khi khuôn mặt anh xuầt hiện trên màn hình -Vừa đúng lúc mình thu xếp đồ để...
         Tôi ngắt lời anh.
         _ Tình hình này không thể kéo dài thêm Dave à. Mình đã quyết định. Tối nay mình sẽ lấy ra khỏi Elena tất cả các ống.. Như vậy tốt hơn là nhìn thấy những điều đang xảy ra với cô ấy.
         Elena giơ tay ra chạm vào vai tôi:
         _ Phải như vậy, đó là cách tốt nhất anh Fin ạ. Em hiểu anh.
         Giọng Dave trở nên ngập ngừng:
         _ Fin, chính cậu đang không hiểu cậu nói gì !
         _ Mình hiểu quá đi chứ; Đến lúc cậu về đây thì mọi việc đã kết thúc. Cậu nghe thấy đấy, cô ấy cũng tán thành.
        Dave trở nên ảm đạm như môt áng mây đen
        _ Fin, mình không muốn điều đó. Một nửa cô ấy là của mình, mình cấm cậu !
        _ Chính cậu...
        _ Cậu muốn gọi mình thế nào cũng được...Mình đã nghĩ lại. Mình đang thu xếp hành lí để trở về đúng lúc cậu gọi điện cho mình.
         Elena lăng xăng bên cạnh tôi, đôi mắt rạng rỡ của nàng chăm chú nhìn lên màn ảnh.
         _ Dave, cậu muốn... cậu...
         _ Mình đã nghĩ lại và hiểu ra rằng mình đúng là một thằng ngốc ! Fin à, sau khỏang hai giờ nữa mình sẽ trở lại nhà. Nếu như có gì...

Saohom42
  • Số bài : 714
  • Điểm: 1
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.04.2009
RE: Truyên Khoa học viễn tưởng - 15.01.2011 13:48:57
0
       Dave không phải yêu cầu. Tôi đã rút lui. Nhưng khi vừa đóng cửa đi ra ngòai, tôi còn kịp nghe Elena khe khẽ nói điều gì đó về việc được trở thành vợ của người chủ đồn điền là cực điểm ước mong của nàng.
       Họ nhầm khi tưởng rằng điều đó là bất ngờ đối với tôi. Tôi hình như đã đóan ra điều gì sẽ xẩy ra khi tôi gọi điện cho Dave. Nếu người đàn ông không thích một người phụ nữ nào đó thì hẳn anh ta đã không hành động như Dave từ. trước tới nay. Xử sự như vậy mà lại bảo là không thích... thì thật là sai lầm.
        Không có một người phụ nữ nào có thể làm một người yêu dễ thương và một người vợ dịu dàng hơn Elena. Nàng sốt sắng chuẩn bị và giữ gìn cho nhà cửa nề nếp.. Khi nàng trở về đồn điền với Dave thì hình như ngôi nhà của chúng tôi trở nên trống rỗng. Mỗi tuần một hai lần tôi tới thăm đồn điền. Có lẽ, đôi khi họ cũng có những điều lo lắng nhưng tôi không nhận ra điều đó. Tôi biết những người láng giềng của họ không đóan ra được điều gì khác lạ. Họ nghĩ rằng đó là một đôi vợ chồng bình thường,
        Dave già đi, còn Elena , tất nhiên, không thay đổi. Tôi và Elena thỏa thuận phủ lên mặt nàng những nếp nhăn và thay tóc nàng màu xám để Dave cảm thấy nàng cũng già đi cùng với anh. Hình như anh đã quên mất rằng nàng không phải là người.
        Của đáng tội, chính tôi cũng quên điều đó. Buổi sáng hôm nay, chỉ sau khi nhận bức thư của Elena tôi mới quay về với sự thực. Nét chữ nàng đẹp, chỉ đôi chỗ run tay. Trong thư nàng thông báo điều không tránh khỏi mà tôi và Dave không lường trước.
 
       Anh Fin thân yêu !
 
       Như anh đã biết, anh Dave bị đau tim mấy năm nay, chúng em nghĩ rằng anh ấy sẽ qua khỏi được, nhưng rõ ràng, niềm hi vọng của chúng em không thành. Anh Dave đã tắt thở trên tay em ngay trước buổi bình  minh.
       Anh ấy bảo em gửi tới anh lời từ biệt.
       Anh Fin ơi, em mong anh hãy gia ân cho em lần cuối. Em chỉ còn một cách cuối cùng khi mọi việc xong xuôi. Axit làm hỏng kim lọai cũng như ăn mòn da thịt. Em sẽ chết cùng anh Dave. Anh làm ơn để sao cho em và anh ấy được mai táng cùng nhau và người thợ đóng quan tài không phát hiện được bí mật về em. Anh Dave cũng muốn như vậy.
       Anh Fin tội nghiệp và đáng thương ! Em biết, anh quí mến Dave như anh em ruột thịt và cảm thông với em. Xin anh đừng buồn cho em và anh ấy. bởi vì em và anh ấy đã sống hạnh phúc và cả hai cùng cho rằng cần phải tay trong tay nhau đi sang thế giới bên kia.
 
                                        Em rất cảm ơn anh
 
                                              Elena
 
        Sớm hay muộn điều đó cũng sẽ phải xảy ra. Tôi trấn tĩnh lại sau cơn chóang mà bức thư gây cho tôi. Một lát nữa tôi sẽ đi để hòan thành ước nguyện cuối cùng của Elena.
        Dave là người hạnh phúc và là người bạn tốt nhất của tôi. Còn Elena... Như các bạn đã biết, tôi đã già và có thể nhìn mọi sự việc một cách tỉnh táo hơn. Đáng ra, tôi cũng đã lấy vợ và vun đắp gia đình. Nhưng...trên thế gian này chỉ có một Elena Kim.
 
                                                 Sao Hôm dịch