AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
GHÉT
Ghét em anh muốn chạy ra.
Chạy ra lấy trớn, thiết tha chạy vào.
Ghét em anh muốn phá rào.
Lấy gì ngăn được lối vào chim xanh.
Ghét em anh phá cõi trần.
Để anh vào mộng được gần với em.
Ghét em anh mãi không quên
Để anh trọn giữ lời nguyền chung thân
Ghét em anh chẳng ngại ngần.
Được ôm , được cắn vai trần thương yêu
Trần Mạnh Hùng
Bài thơ này trả về anh. Phải sửa lại như thế này Ghét anh em đã chạy ra. Chạy ra lấy trớn vừa la vừa gào. Ghét anh tức muốn máu trào Lấy gì ngăn được máu ào ào tuôn. Ghét anh, em muốn lặn luôn Để anh hết ước, hết mong được nào. Ghép anh như ghét thuốc lào Đã chôn điếu xuống khỏi cần đào điếu lên. Ghét anh muốn nổi cơn điên. Để anh hết nói liên miên khùng khùng. An Giang Như vầy người ấy vừa ý chưa , chắc anh hết ý kiến phải không. Cho đáng đời ai biểu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2007 12:11:39 bởi Nguyen Thi An Giang >
KHÓC CHỊ
(Vọng hương hồn chị Nguyễn Thị Thục)
Chị ơi!
Ruột đứt châu rơi sét phũ phàng
Chín suối lá xanh bứt vội vàng
Để gốc để cành đau nghiêng ngả
Kẻ sống đôi hồi chết dở dang
Chị hỡi ra đi thế cũng đành!!!
Để người đầu bạc khóc đầu xanh
Em không kịp tới tim ngưng lạnh
Ngọc quý không dưng vỡ tan tành
Nhớ quá chị ơi! Chị em mình
Tự hào em gái của người xinh
Mỗi kỳ thăm chị như đi hội
Giờ có còn đâu... Chị mất rồi!
Nghẹn ngào em gọi mãi chị ơi!
Chị của em đâu chẳng trả lời
Tầm tã mưa nhòa tầm tã lệ
Chị của em đâu...Mất chị rồi!!!
Kim Giang
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU
Mây bốn phương trời đến chịu tang.
Gió hiu hiu lạnh lệ đôi hàng.
Mưa giăng giăng phủ làn khăn trắng
Như tiễn người trong cõi Vĩnh hằng
Một đoá hoa hồng gởi đến Giang.
Chia lòng đau, sẻ nỗi bàng hoàng.
Như Giang cũng biết đời là mộng
Thành kính phâu ưu , viếng điếu tang.
Thành kính phâu ưu, viếng điếu tang.
Thương em đau khổ buốt tâm cang.
Thương em ủ rũ buồn sinh…biệt…
Trân trọng dâng lên một nén nhang
Trân trọng dâng lên một nén nhang.
Tiễn chị yên vui cõi vĩnh hằng.
Xin Giang khuân khoả ngưng ngưng khóc.
Là để người đi được nhẹ nhàng
Trần Mạnh Hùng
TRANG THƠ XUỐNG DỐC Ðã chẳng lên thời phải xuống thôi! Tài hoa chúng bạn bỏ đi rồi Thơ không Bằng Trắc người ngao ngán Lời chẳng thơm nồng ý tả tơi Bút thép bút lông tà ngọn bút Mời anh mời chị mõn hơi mời Trang thơ xuống dốc làng thưa khách Thì cũng theo cùng ... nghỉ xả hơi! Lá chờ rơi VẮNG
Bận chút việc nhà vắng măt thôi Vắng thơ, vắng cả ước mơ rồi. Vắng người tri kỷ, câu thăm hỏi Vắng bạn tri âm, ý rối tơi Vắng tiếng ngọt ngào trong thổn thức Vắng lời nũng nịu đắm duyên mời Vắng người yêu dấu, bao nhung nhớ. Ngóng đợi về nhau, ngóng hụt hơi Trấn Mạnh Hùng
NHẮN BẠN THÂN TÌNH Bằng Trắc bao năm luyện chửa thành Sao ham xuống núi để tung hoành Thơ khô như rác tình chưa nặng Lời nhẹ dường rơm ý chẳng xanh Kẻ thật thương thơ nên chọn chữ Người hay quí bạn phải yêu mình Một câu thơ được người ghi nhớ Hơn vạn bài thơ chẳng xứng danh! Lá chờ rơi SỐNG ẨN DANH Vạn dậm, xông pha ,sức phá thành. Giang sơn một cõi bức phi hoành Đội trời đạp đất chia nhân thế . Cưỡi sóng, đè rồng lấp biển xanh. Một lưỡi gươm thiêng tung vó ngựa Một trang tuyệt sắc cận bên mình. Một căn nhà nhỏ bên giòng suối. Cùng với người yêu - mặc kệ danh. Trần Mạnh Hùng
KHÓC MẸ Thăm thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau dồn dập xé tâm cang. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. Rước MẸ yên vui cõi Vĩnh Hằng. Thăm thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau xé ruột lệ đôi hàng. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. Đau đớn trào lên đến ngập tràn. Thăn thẳm trời cao có thấu chăng. Nỗi đau khốn tận đến vô cùng. Con quỳ bên MẸ, quỳ bên MẸ. MẸ hỡi trời ơi, MẸ của con Trần Mạnh Hùng R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2007 05:52:26 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
Xuân Về
Gió mát mừng Xuân nắng tỏa đầy
Ong bay bướm lượn gốc hòang mai
Trẻ già hớn hở ra xem lộc
Chủ khách hân hoan chúc phát tài
Viễn xứ bạn bè ôn quá khứ
Cố hương thân hữu mộng tương lai
Tết về đây đó vui và nhớ
Ngày tháng xa quê chợt thấy dài
Nguyên Đỗ.
Hoạ
THƯƠNG CHÚC
Nỗi nhớ mênh mông, nỗi nhớ đầy
Gởi người câu chúc với cành mai
Trăm năm hạnh phúc trong tươi, trẻ.
Vạn thuở an khang trọn lộc, tài.
Trân quý mối tình xin khép kín
Thiết tha yêu dấu hẹn sinh lai
Yêu người thầm nguyện xin phù hộ
Thương chúc người vui giấc mộng dài
Trần Mạnh Hùng
Sầu Cách Biệt Bâng khuâng tối thả giấc vơi đầy
Ngắm mãi trăng sao đến sớm mai
Thoảng giữa ngàn mây , hình mỹ nữ
Trôi trong khối óc , bóng anh tài
Một đời mong mỏi mơ hoài niệm
Trọn kiếp đợi chờ mộng vãng lai
Nhưng bởi số phần nên cách biệt
Sầu thương nảo nuột lệ rơi dài
Đông Hòa
10.05.07
ANH LÀ...
Anh không là qua khứ
Anh mãi là nỗi nhớ
Trong lòng chưa nguôi ngoai
Màu năm tháng có phai
Anh mãi là nỗi nhớ.
Anh không của bây giờ
Anh không của ngày xưa
Anh mối tình dang dở
Anh khoảng trời bão tố
Lốc xoáy buồn xác sơ.
Anh hoàng tử trong mơ
Đằm như ý lời thơ
Dậy sóng lòng xao xuyến
Tràn dâng không bến bờ
Lấp bồi cơn xói lở.
Anh hay là ngọn gió
Ru hè trưa nắng nôi
Nhè nhẹ chạm làn môi
Nụ hôn đầu chơi vơi
Ngọt tan ra đất trời.
Anh hay con thuyền trôi
Mơ ngày về bến đợi
Thời gian se thành sợi
Buộc neo chẳng muốn rời
Dù ngăn cách trùng khơi.
Hay mải miền đất mới
Không gian dần lỏng lơi
Muốn buộc anh ngàn tội
Muốn làm bộ xa xôi
Chẳng thể nào giận nổi.
Vì sao thế tim ơi! Kim Giang Em LÀ...
Em không là qua khứ - tình đầu
Em mãi là nỗi nhớ đậm sâu Trong lòng chưa nguôi ngoai nước mắt Màu năm tháng có phai nhạt nhoà Em vẫn là nỗi nhớ ngọt ngào
Em không của bây giờ - bên nhau
Em không của ngày xưa - thương đau
Em mối tình ngang trái nghẹn ngào
Em khoảng trời bão tố - xôn xao
Lốc xoáy buồn xác sơ. – lao đao
Em công chúa trong mơ kiều diễm
Đắm như ý lời thơ tình nồng
Dậy sóng lòng xao xuyến tình hồng
Tràn dâng không bến bờ yêu đương
Lấp bồi cơn xói lở đau thương
Em hay là ngọn gió nồng nàn
Ru hè trưa nắng nôi chứa chan
Nhè nhẹ chạm làn môi mộng đỏ
Nụ hôn đầu chơi vơi miên man
Ngọt tan ra đất trời thênh thang
Em hay con thuyền trôi bên lòng
Mơ ngày về bến đợi ngóng trông
Thời gian se thành sợi chờ mong
Buộc neo chẳng muốn rời mộng ước
Dù ngăn cách trùng khơi dậm trường
Hay mải miền đất mới ngàn xa
Không gian dần lỏng lơi thiết tha
Muốn buộc em ngàn tội xót xa
Muốn làm bộ xa xôi nhạt nhòa
Chẳng thể nào giận nổi . Chẳng qua …
Vì sao thế tim ơi! Tim ơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2007 21:51:14 bởi Trần Mạnh Hùng >
Vì Sao Thế Tim Ơi! Tim Ơi! Vì sao thế tim ơi
Sao mãi hòai thoi thóp
Vì sao không trả lời
Cho buồn dâng chóan ngộp Vì sao, tại sao thế
Trái tim ơi, tim ơi
Vì sao hồn cô lẻ
Nửa đời sầu đơn côi Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2007 22:42:38 bởi Nguyên Đỗ >
Vì Sao Thế Tim Ơi! Tim Ơi!
Vì sao thế tim ơi
Sao mãi hòai thoi thóp
Vì sao không trả lời
Cho buồn dâng chóan ngộp
Vì sao, tại sao thế
Trái tim ơi, tim ơi
Vì sao hồn cô lẻ
Nửa đời sầu đơn côi
Nguyên Đỗ
SAO THẾ TIM ƠI Tôi yêu người có lỗi gì không? Ấp ủ trong tim triệu đoá hồng. Sao thế tim ơi đang rướm máu Bởi chưng người hỡi đã xa lòng Tôi yêu người trọn niềm trân quý Tối mến người tha thiết ngóng trông Sao thế tim ơi!!!. .. đừng đập nữa!!! Để tôi muôn kiếp được....chờ mong Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2007 06:27:14 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
ANH LÀ...
Anh không là qua khứ
Anh mãi là nỗi nhớ
Trong lòng chưa nguôi ngoai
Màu năm tháng có phai
Anh mãi là nỗi nhớ.
. . . .
Anh không của bây giờ
Anh không của ngày xưa
Anh mối tình dang dở
Anh khoảng trời bão tố
Lốc xoáy buồn xác sơ.
Kim Giang
Em LÀ...
Em không là qua khứ - thương đau
Em mãi là yêu dấu đậm sâu
Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông đắp đỗi tình đầu
Tràn dâng không bến bờ ngăn cách
Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào
Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ.
Để con tim trọn kiếp lao đao
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2007 06:47:18 bởi Trần Mạnh Hùng >
ANH LÀ...
Anh không là qua khứ
Anh mãi là nỗi nhớ
Trong lòng chưa nguôi ngoai
Màu năm tháng có phai
Anh mãi là nỗi nhớ.
. . . .
Anh không của bây giờ
Anh không của ngày xưa
Anh mối tình dang dở
Anh khoảng trời bão tố
Lốc xoáy buồn xác sơ.
Kim Giang
Em LÀ...
Em không là qua khứ - thương đau
Em mãi là yêu dấu đậm sâu
Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông đắp đỗi tình đầu
Tràn dâng không bến bờ ngăn cách
Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào
Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ.
Để con tim trọn kiếp lao đao
Trần Mạnh Hùng
Sửa Lại
( o o )
O (
o 0
( O
o )
0 o
EM VẪN LÀ
Em luôn là hiện hữu bên nhau
Em mãi là thương nhớ ngọt ngào
Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông bát ngát niềm đau
Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh
Cuốn hút vào mơ ước đậm sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 08:24:45 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
ANH LÀ...
Anh không là qua khứ
Anh mãi là nỗi nhớ
Trong lòng chưa nguôi ngoai
Màu năm tháng có phai
Anh mãi là nỗi nhớ.
. . . .
Anh không của bây giờ
Anh không của ngày xưa
Anh mối tình dang dở
Anh khoảng trời bão tố
Lốc xoáy buồn xác sơ.
Kim Giang
Em LÀ...
Em không là qua khứ - thương đau
Em mãi là yêu dấu đậm sâu
Em khỏang trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông đắp đỗi tình đầu
Tràn dâng không bến bờ ngăn cách
Cuốn ngút trong mơ ước ngọt ngào
Em mãi mãi tình nhân bé nhỏ.
Để con tim trọn kiếp lao đao
Trần Mạnh Hùng
Sửa Lại
( o
o )
O (
o 0
( O
o )
0 o
EM VẪN LÀ
Em vẫn là hiện hữu bên nhau
Em mãi là thương nhớ ngọt ngào
Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông bát ngát niềm đau
Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh
Cuốn hút vào mơ ước đậm sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần Mạnh Hùng
Sửa lại sao cứ sai hoài ( o
o )
O (
O 0
( O
o )
0 o
EM VẪN LÀ
Em luôn là hiện hữu bên nhau
Em mãi là thương nhớ ngọt ngào
Em khoảng trời mênh mông nỗi nhớ
Em giòng sông bát ngát niềm đau
Tràn dâng trong bến bờ hiu quạnh
Chìm ngập vào tâm thức đậm sâu
Em vẫn thế tình nhân bé bỏng
Cho con tim ấp ủ tình đầu
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2007 08:23:29 bởi Trần Mạnh Hùng >
THÀ NHƯ RONG RÊU
Như cọng rong rêu sống đáy hồ.
Cằm bằng hòa nhập cõi hoang sơ
Mắt không nhìn thấy đời cay nghiệt.
Lòng chẳng mong gì chốn mộng mơ.
Như cọng rong rêu chìm đáy nước
Hơn bong bóng sóng dạt quanh bờ
Giữa trời bao lượt xuân đi đến
Mấy độ mùa hoa đã xác xơ
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2007 11:59:22 bởi Trần Mạnh Hùng >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
THÀ NHƯ RONG RÊU
Như cọng rong rêu sống đáy hồ.
Cằm bằng hòa nhập cõi hoang sơ
Mắt không nhìn thấy đời cay nghiệt.
Lòng chẳng mong gì chốn mộng mơ.
Như cọng rong rêu chìm đáy nước
Hơn bong bóng sóng dạt quanh bờ
Giữa trời bao lượt xuân đi đến
Mấy độ mùa hoa đã xác xơ
Trần Mạnh Hùng
Mong nhớ anh
Mấy độ hoa về anh có thấy
Lòng em hóa đá giữa trời mây
Mắt buồn da diết em thương nhớ
Trăng tròn trăng khuyết vương nơi đây
Từ đấy tình em trót trao anh
Như sông về biển lại vơi đầy
Như tình sỏi đá yêu vạn kiếp
Ngàn năm trầu quện vẫn còn say
Hà Nội Phố
Buồn Như Canh Bạc Tàn
Trần Mạnh Hùng Buồn như canh bạc tàn. . .
Ván bài đang dở dang.
Em còn gì để nói.
Trong khói thuốc mơ màng
Buồn như tàn canh bạc.
Ván bài hãy còn đây.
Em còn gì để nghĩ.
Ly rượu mới châm đầy.
Buồn như tàn canh bạc
Ván bài kết thúc mau
Được thua em đã biết.
Vết nhăn hằn rất sâu
Buồn như tàn canh bạc.
Đau thương đến từ đâu
Em còn gì để nhớ
Ta còn có bên nhau
Buồn như canh bạc tàn
Ván bài bỗng bỏ ngang.
Em còn gì để tiếc
Má hồng phấn trôi loang
Buồn như tàn canh bạc.
Ván bài xù từ lâu
Em còn gì để khóc.
Ta còn cả mai sau
Buồn như canh bạc tàn .
Còn ai đêm chờ sáng.
Nuốt nỗi niềm cay đắng
Bước nối bước lang thang
Buồn như canh bạc tàn.
Nuối tiếc mãi dâng tràn.
Tiếng nấc dài não nuột.
Còn ai còn ai nữa
Bóng thất thiểu hoang mang
Buồn như canh bạc tàn .
Còn ai, còn ai nữa ???
Còn ai để thở than.
Còn ai, còn ai nữa ???
Còn gì để than van
Buồn như canh bạc tàn . . .
Còn ai còn ai nữa.
. . . . . Xin anh Xin anh đừng buồn nữa
Tim em sẽ đớn đau
Đời đâu như canh bạc
Che khuất bởi khói màu
Đã từ lâu em ước
Được yêu anh trọn đời
Dẫu đường đời bể dâu
Em cúi đầu nhận hết
Xin được đến bên anh
Băng vết thương bạc tàn
Ngày mai anh thức dậy
Sẽ muôn vàn ánh xuân
Bỏ đi anh canh bạc
Nghiệt ngã lắm anh ơi
Má hồng em vẫn đợi
Khi ngày tháng mãi trôi
Ta sẽ về bên nhau
Xua tan đi bóng tối
Đôi môi em tìm lại
Những dỗi hờn xa anh
Thi nhân ơi ta thương chàng...