AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
Duyên nợ Duyên nợ vì đâu khéo hững hờ
Người đi kẻ ở lại làm thơ
Phong trần chân đất chưa cần nghỉ
Gác nguyệt nàng thơ mãi vẫn chờ
Chớ nghĩ xuân tàn, hoa héo úa
Đừng ngờ tình nhạt, dạ bơ vơ
Bao giờ người ấy quay về nhỉ
Đọc một bài thôi, ta vẫn mơ
AI TRI ÂM ĐÓ MẶN MÀ VỚI AI
Trăm năm tính cuộc vuông tròn.
Trăm năm để một tấm lòng từ đây.
Mấy phen cười nói tỉnh say.
Còn ngày nào cũng dư ngày đó thôi.
Tẻ vui cũng một kiếp người.
Biết bao giờ lại nối lời nước non.
Đã sinh ra số long đong.
Con tầm đến thác vẫn còn vương tơ.
Bên trời góc bể bơ vơ.
Kiếp phong trần biết bao giờ là thôi.
Phận sao phận bạc như vôi.
Nghĩ thân mà lại ngậm ngùi cho thân.
Cũng liều nhắm mắt đưa chân.
Đã xoay đến thế mà vần không tha.
Phận bèo bao quản nước sa.
Ai tri âm đó mặn mà với ai.
Người yêu ta xấu với người.
Thấy trăng mà thẹn những lời non sông
Trần Mạnh Hùng TÌNH XA -THÔI PHẢI ĐÀNH PHAI Yêu nhau cốt cách ở lòng ai nào biết được tình trong tim vàng thu vàng sao vẫn thở than xuân hồng còn để gió ngàn lạnh vương. Hoa trôi mây lạc cuối đường trăng tàn sao bạc cho sương mơ màng vợ anh có xấu dung nhan nhưng tình yêu quá nồng nàn thủy chung. Chăm sóc anh chẳng ngại ngùng nụ hôn đánh thức, sáng cùng hoàng hôn em đi gieo nhớ bồn chồn thấy anh hạnh phúc đành chôn...nỗi niềm. Xin anh chớ thẹn thề riêng xin anh đừng có than phiền tình xưa trời thì khi nắng khi mưa gió mây thì vẫn bốn mùa lại qua. Vào thăm chốn cũ mặn mà đọc thơ thấy dạ xót xa thế nào tình buồn xin trả trăng sao để cho nuối tiếc đi vào ngày xưa. YeuDieuLongNu kính chúc huynh vui nhiều -cái câu <thoang thoảng hoa Nhài thì được thơm lâu...>muội luôn ghi nhớ điều huynh nhắc nhở...và huynh ơi...giấc mơ đang đẹp mừ...sao lại nói <chọc...>muội hả...muội với chị KIM GIANG...học chung một thầy mừ...huynh quên muội rùi heng...
Hạnh phúc là điều em luôn đi tìm kiếm Bình yên anh em muốn ghé mỗi đêm về Bến tình yêu em không thể nào tới được Ở nơi anh dù em biết thật giản đơn .