CÕI LÒNG
Xa nhìn phong cảnh đẹp như mơ.
Ngắm cảnh sinh tình dạ ngẩn ngơ.
Không biết bao giờ ngày hội ngộ.
Phải chăng trọn kiếp mãi mong chờ.
Nhớ em chỉ biết tên em gọi.
Thương bạn trông mong gặp ước mơ.
Tỉnh giấc nửa đêm nghe gió lộng.
Tưởng như em gọi chốn xa mờ.
Trần Mạnh Hùng
Nhơ...sắc nhớ.
NHƠ SẮC
Tưởng như em gọi chốn xa mờ
Hồn đá lạnh lùng cũng khó ngơ
Trách gió vô tình lang bạt mãi
Thương mây lẳng lặng tím mong chờ
Ông tơ chẳng chắp duyên kỳ ngộ
Mộng thắm thôi đành chỉ dám mơ
Mỏi mắt đi tìm sao thấy được
Ơi nhơ sắc... nảy ý vần thơ
-----
Giấc mơ
Nỗi nhớ lâng bay nhẹ giấc mơ
Vờ như chẳng thấy giả ngu ngơ
Đã hay duyên phận không thành ý
Vẫn biết tình ngang chẳng đợi chờ
Nên thế mến yêu chôn ký ức
Đành mang thương nhớ gửi vào mơ
Đêm về thổn thức chìm trong mộng
Hái nụ tình hoa mắt lệ mờ.
Hoahn
VẪY HẸN CHỜ
Anh nhớ em nên chỉ ước mơ.
Hôn trên môi mộng nét ngây ngơ
Hôn làn tóc xõa bay e ấp.
Hôn ngón tay thon vẫy hẹn chờ.
Anh nhớ em xây bao giấc mộng.
Anh yêu em dệt những lời thơ.
Để đem thương nhớ vào cung điệu.
Phổ khúc tình ca toả đắm mờ
Trần Mạnh Hùng