Trần Mạnh Hùng
-
Số bài
:
9422
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 02.07.2005
- Nơi: Giấc Mộng
|
RE:NGÀN NĂM THƯƠNG HOÀI MỘT BÓNG NGƯỜI THÔI
-
22.05.2006 11:03:08
Xướng: NGHĨA CẢ SÔNG SÂU Nghĩa cả sông sâu chẳng thẹn thùng Thuyền nghiêng thử thách giữa đời chung Lăn tăn sóng bạc không thèm chấp Hiểm trở gian nguy chớ ngại ngùng Bút khóc hồn đau tôi tuyệt kiếm Tim tan ruột nát luyện bao dung Thi nhân ngẩng mặt trong trời đất Chất ngất oan khiên bất lạnh lùng Vũ kim Thanh Họa: CẦU MONG Dốc bể sầu kia nén một thùng San Đường bắc nhịp chiếc cầu chung Duyên xưa cách trở nhiều e ấp Nghĩa trọn trăm năm hết ngượng ngùng Tri kỷ trên đời đâu dễ kiếm Tơ đản trước mộ vẫn còn rung Lai sinh! Chẳng vội về với đất Sống dở! Cầu mong bớt lạnh lùng. Tri Kỷ CẦM CHẦU (*) Tâm trí chìm trong nhịp trống thùng Cầm chầu hát bội cuộc chơi chung Xảy tay lỡ bộ chê câu hát. Cúi mặt ngẩn ngơ luống ngại ngùng Chức trọng, danh gia, cầm trống thưởng Khen chê, thưởng phạt , lòng bao dung Trung thần, gian nịnh trong hồi trống. Cầm trống trang nghiêm chẳng lạnh lùng Trần Mạnh Hùng (*) Làm mai, lãnh nợ, gác cu, CẦM CHẦU Những người được cầm chầu là những người tài cao chức trọng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2006 11:04:18 bởi Tran Manh hung >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|