TÌNH BẤT TỬ
ĐỪNG HỎI BAO NHIÊU Ai xui con bướm si tình? Ngất ngây,quấn quít,một cành hoa yêu! Hương Loan đan giữa nắng chiều! Lụa nhàu tóc rối,khiến xiêu lòng này! Trăm lần yêu!Vạn lần say! Mối tình thơ ấy,mỗi ngày nặng thêm!! Tìm nhau trong giấc mơ êm! Hồn tan dưới cánh môi mềm,chờ nhau!! Không mơ như mối tình đầu! Chỉ mong tình cuối,dài lâu vững bền! Người xa,tình chẳng thể quên! Đem nhung nhớ chất lên thuyền tình yêu! Tình cho đừng hỏi bao nhiêu? Lời con tim có,ngàn điều khó phân!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/EA63749A4F4942BEB6DDF476C8AD288A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 09:43:59 bởi Tiền Giang >
ĐỘC HOA TÌNH Anh là người ái mộ truyện Kim Dung Vậy có biết chuyện tình hoa có độc??? Lỡ trúng phải đành dỡ cười,khó khóc Mới ngọt ngào,sao đó lại đắng cay Ngẫm lại cuộc đời,quả thật chẳng sai Càng phục Kim Dung,đặt tên loài hoa lạ Hoa khoe sắc,nép mình miền sơn dã Lại mang trong người,sức công phá hồn kinh! Ngày nay ta không trúng độc hoa tình Mà mỗi lần nhớ nhau,lại đau đến lạ Ta không mất nhau giữa biển đời sóng cả Chưa tương phùng,vẫn phải chờ nhau Độc hoa tình trước ngọt ,sau đau Mong tình ta,không như loài hoa ấy Khi bên nhau,Tiền Giang đừng sóng dậy Hãy hiền hòa,từng con sóng đẩy thuyền yêu! Hãy ôm em,khi nắng tắt mỗi chiều! Hôn lên đôi má,dưới ánh trăng huyền ảo Bờ vai anh,chở che em muôn thuở Hoa tình của mình không có độc ,nha anh?! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/667F32B5B0EB4B509DEBB778953269F0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2011 07:35:33 bởi peli >
ĐỘC HOA TÌNH 2 Anh chỉ lo,em trúng độc hoa tình! Thể xác không nghe lời,con tim mách bảo! Dù là Địa Tiên,tu luyện gần đắc đạo! Trúng loại độc này,hồn phách cũng tiêu ma!! Sao em đem chuyện này,để gắn cho chúng ta?? Hoa tình Hoàng Lan,làm gì có độc? Dẫu ta đang phải dở cười dở khóc! Nhưng nào phải đâu,trúng độc Hoa Tình?? Đọc sách rồi,nhưng em chưa hiểu ý Kim Dung! Trúng độc Hoa Tình,phải lấy tình giải độc! Không yêu phải lấy,nên trước cười sau khóc! Nhưng nếu là tình yêu,thì hạnh phúc triền miên!! Em đang giằng co,giữa cuộc chiến tình,tiền! Nên anh chỉ sợ,hoa tình nào cũng độc! Thuyền yêu ta đi,chứa đầy nước mắt! Biết khi nào,em ngã để anh nâng?? Tình càng trái ngang,yêu gấp vạn lần! Hoa tình trong tim,không bao giờ có độc! Niềm tin ấy,xin em đừng đánh mất! Mới mong có ngày,ta gặp lại nhau!!! Tiền Giang
PHONG VÂN HỘI Có phải anh chính là cơn gió lớn
Thổi mát đời em bằng những vần thơ
Em muốn là mây,ôm mộng đứng chờ
Cơn gió đến,thổi về miền hạnh phúc!!?
Lúc đau thương,anh là cơn gió mát
Cuốn trôi nổi buồn,xóa những niềm đau
Đến một ngày ta mãi mãi có nhau
Anh là gió,em là mây anh nhé!!!
Ngày xưa anh gọi em là cô bé!
Yêu thương rồi ,tặng bút hiệu Hoàng Lan
Một loài hoa, thơm ngát nhuộm sắc vàng
Anh hay gọi là loài hoa yêu dấu
Em muốn là mây vì anh là gió
Anh là Phong còn em sẽ là Vân??!
Gió yêu mây,mây yêu gió vô ngần
Mây và gió,luôn song hành chung bước
Anh hãy nhớ,đừng quên lời nguyện ước
Ta yêu nhau đến giây phút cuối cùng
Thuyền yêu ta đi biển đời mênh mông
Có anh ,có em,chuyện Tình Thơ đẹp mãi HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/7ED2B926ED994CC4B9026C2B5B10BB2A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 09:03:57 bởi peli >
TRỄ MỘT CHUYẾN ĐÒ... Đằng sau tình yêu,ta hy vọng điều gì? Hạnh phúc thanh cao,hay chỉ là nhục cảm? Bức tranh đang hồng,không nỡ tô màu xám! Mất nhau rồi,tình ấy sẽ về đâu?? Giữ cho con tim,đừng choáng ngợp u sầu! Để có thể bước tiếp,trên con đường đã định! Tình yêu chạm ngọc,qua vần thơ lóng lánh! Nhật ký chuyện tình,dấu son ấy còn kia!! Dẫu ở bên nhau,hay phải chịu chia lìa! Câu Chuyện tình Thơ,sẽ trở thành bất tử! Cố ghi chép hết,những lời yêu dang dở! Ai vô tình đọc qua,sẽ biết,ta đã yêu!! Nhân định thắng Thiên,em đau khổ đã nhiều! Lực bất tòng tâm,anh nào có trách? Tình yêu còn đó,nhưng trái tim tan nát! Trễ chuyến đò tình,đau khổ đến ngàn năm!! Anh và em,hãy làm kiếp con tằm! Nhả cho hết,sợi tơ lòng pha máu! Nếu trong muôn một,chúng ta còn cơ hội! Dòng suối thơ tình,chảy xuyên suốt thời gian!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/5BDCA00DE1DC49F3BAA23CBC6F840A91.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2011 18:54:31 bởi Tiền Giang >
HẠ CẢM Ve ngân hạ đến rồi sao? Sân trường nhuộm thắm một màu đỏ tươi Nắng vàng khoe sắc rạng ngời Nhớ màu áo trắng một thời đã qua Sân trường tiếng trẻ ê a Tìm về kỹ niệm,áo hoa học trò Ngây thơ chưa biết buồn lo Tháng ngày vui ấy nhạt nhòa còn đâu Tuổi hoa niên vụt qua mau Lòng còn tiếc tiếng ve sầu ngân nga Hạ về sắc tím nơi xa Bằng Lăng Phố Núi phương xa nhớ thầm Tình Thơ gần đã trọn năm Cách xa còn đó,chưa về thăm nhau Hạ này,ta hẹn thu sau Bên nhau ta ngắm màu hoa Dã Quỳ Viết tròn câu chuyện tình si Anh về lau lệ trên mi Cẩm Hoàng Đưa nhau thăm lại Tiền Giang Rong chơi Phố Núi,thiếp chàng có nhau Áo hồng vẫn thắm tươi màu Thơ không nói hết ,lời trao nghẹn lời! Gọi thầm:” anh dấu yêu ơi!” Ve ngân rộn rã,buông rơi giọt buồn! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/A12698A44CFA4DD4A79823AF739E7E4F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 11:53:53 bởi peli >
TÌNH EM VÀ......AI!
Ngày mới quen,em trót mặc áo vàng
Màu thê lương buồn đau và thất vọng!
Tâm tư gửi vần thơ Người Săn Bóng
Chiếc áo hồng,ước hẹn chuyện nợ duyên!
Em vướng sâu trong cuộc chiến tình ,tiền
Ai đứng sau lưng,tạo thành điểm tựa!
Những vần thơ yêu,tiếp thêm chút lửa
Hẹn ngày về,đôi bóng sẽ chung đôi!?
Ai hôm nào,uống giọt lệ mặn môi
Áo màu tím,em hẹn câu chung thuỷ!
Ai bảo em,vương lên đừng uỷ mị
Cuối con đường, có ai đứng chờ mong?!
Ai từng đêm,thắp sáng ngọn lửa lòng
Sưởi ấm nhau những ngày cách biệt!!
Ai đã bảo,tình trong tim tha thiết
Không có cái hẹn nào giữa trái tim yêu??
Ai đã bảo rằng không hỏi bao nhiêu
Vì tình yêu đã đi vào tâm thức?!
Ai đã bảo khi mình yêu chân thật
Thì đợi chờ nào có nghĩa gì đâu!? Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/9595C0353CC740B0A6745418937215F3.jpg[/image]
VŨNG BUỒN *Ai đọc bài này,té vào vũng buồn!Ráng chịu! Đã biết như vậy rồi,sao còn cố làm gì? Ngày mới quen,đã nếm đòn roi của Thượng Đế! Kiếp trước có lẽ chỉ lo đi vay nợ? Nên kiếp này,trả mãi vẫn không xong!! Mỗi lần hay tin,như muối xát vào lòng! Một chút sự thật,làm giá băng tất cả! Nỗi đau đớn,khiến con tim hóa đá! Nhưng còn một điều,cứ cháy suốt đêm thâu!! Vật thi ư nhân,sao ta cứ cưỡng cầu? Muốn có được,cái mà người cũng muốn! Dặn lòng bao lần,yêu phải nên độ lượng! Nhưng rồi ngọn lửa buồn,vẫn thiêu đốt hồn ta!! Mở lại trang thơ,lòng tràn ngập xót xa! Gấp cuốn sách lại,biết là mình đang mất! Ta sợ hãi,không dám đương đầu cùng sự thật!? Phải tự dối mình,để được sống!Buồn thay!! Để cho nàng yên,ta chấp nhận lưu đày! Thắt cổ tiếng yêu và băm vằm chữ nhớ! Nơi phương trời ấy,hoa tình kia vẫn nở! Nhưng không phải dành,cho con sông cũ:Tiền Giang!!! Tiền Giang
TÀN TRO
Em chính là cô gái của hôm qua!
Anh để lạc,hôm nào,trong quá khứ !
Tình trao nhau, ta không hề do dự!
Hạnh phúc nào không xen chút niềm đau
Hơn hai mươi năm,ta mới gặp nhau
Nữa đời người,thuyền yêu ta lạc bến!
Cổng Thiên Đường,đã một lần ta đến!
Hẹn một ngày,xây lầu mộng yêu thương!
Đã bảo rằng ta,rồi sẽ bước chung đường
Lời nguyền cũ còn nằm trên vách đá!
Đã bảo rằng không chia lìa đôi ngã
Sao ân tình,lại hờ hững thế kia??
Đêm qua,Hoàng Lan rơi lệ lúc đêm khuya!
Để đánh dấu,mối tình thêm vết nứt
Lửa yêu thương,hôm nào còn cháy rực
Mà bây giờ,chỉ còn lại tàn tro???
Rồi một ngày con sáo nhỏ,tự do
Giữa khoảng trời sóng yên gió lặng!
Còn ai gửi bài thơ tình lai láng
Đọc một lần,rồi nhớ mãi,không quên?!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/D477AA1A06FE462EB83C1823BB55473E.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 16:05:46 bởi peli >
SỨC MẠNH NÀNG THƠ Một tiếng đồng hồ,em viết năm bài thơ! Cay đắng,ngọt bùi,buồn vui lẫn lộn! Phong thái đó,chỉ dành cho tình yêu lớn! Đau đớn trong lòng,xuất khẩu thành thơ!! Nghiêng ngã cách nào,tình vẫn đẹp như mơ! Tình chết một ngày,để trở thành bất tử!! Chỉ có thơ,mới khiến ta tha thứ! Cho cái tầm thường,ngớ ngẩn khi yêu!! Như trước đây,lại thêm một buổi chiều! Anh ôm trọn trong tay niềm hạnh phúc! Lại tìm được,cái mình vừa đánh mất! Anh mê mẩn ngồi,đọc hết những bài thơ!! Bên sông Tiền,em đã biết anh chờ! Ngón tay không ngớt,chạy dài trên bàn phiếm! Nhắc lại chuyện cũ,áo vàng và hoa tím! Để anh biết rằng,ta không thể mất nhau!! Thơ đào mồ chôn,tất cả niềm đau! Thơ viết nốt,khúc tình ca dang dở! Theo những con chữ,hoa tình kia lại nở! Sắp ra phi trường,em còn kịp hôn anh!!! Tiền Giang
CHÍNH NHÂN QUÂN TỬ Kể từ hôm nay,anh chỉ nói về thơ! Chuyên tâm viết lách,để cho lòng lắng xuống! Gạt bỏ sân si,xua tan phiền muộn! Sắc dục nặng nề,nhân cách tiêu ma!! Anh vẫn làm thơ,ca ngợi một lòai hoa! Yêu hương thơm,nhẹ bớt phần nhan sắc! Những vần thơ ấy,bỗng trở nên tâm đắc! Đã gặp một người,thực sự biết yêu thơ!! Không uổng công,bao năm tháng đợi chờ! Em xứng đáng,là hồng nhan tri kỷ! Đâu cần dung nhan,thiên kiều bá mị! Anh muốn ôm vào lòng,hết nét hào hoa kia!! Lời thật trong tim,biết nói mấy cho vừa?? Người không muốn nghe,nên bảo là giả dối! Chẳng lẽ suốt đời,đi làm thơ sám hối? Thôi cũng đành,mình nói để mình nghe!! Làm sao tách tình yêu ra khỏi si mê? Để ta được,làm người thánh thiện? Chứng kiến cảnh đau lòng,con tim không nổi giận! Làm một chính nhân quân tử trong tình yêu??? Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2011 13:29:49 bởi Tiền Giang >
TRỌN VẸN Em không muốn chỉ có tấm linh hồn
gửi trao anh,không chỉ vần thơ đó
Lối tình yêu,con tim còn bỏ ngõ
Để một ngày,ta trọn vẹn có nhau
Em đưa tay xoa hết những niềm đau
Đặt nụ hôn lên vết thương ứa máu
dùng vần thơ xua tan bao phiền não
Để môi anh,thắm lại một nụ cười
Bầu trời tự do,khao khát gọi mời
Con sáo nhỏ sẽ cất cao đôi cánh
Về Tây Nguyên xua tan bao giá lạnh
Nối vòng tay đưa đến cổng Thiên Đường
Hai ta sẽ về bên bến sông Tương
Để nhắc lại chuyện đau lòng năm cũ
Hương tình nồng,xua niềm đau quá khứ
Để hai ta viết trọn bản tình ca!
Ta hãy yêu cho đẹp mộng ngày qua!
Ta sẽ hôn cho thỏa lòng nhung nhớ
Khi bên nhau anh ơi đừng bỡ ngỡ
Hạnh phúc em dành để ....tặng anh!
SÀI GÒN NHUNG NHỚ Sáng nay giữa Sài Gòn,anh thấy nhớ em! Nhớ dáng đi,nhớ cái nhìn lúng liếng! Nhớ suối tóc dài,nhớ nụ cười nửa miệng! Nhớ hương nồng,khi ngồi phía sau em!! Nhớ quán xưa không khí thật êm đềm! Em ngồi làm thơ,anh nhìn nước chảy! Nụ hôn lên má,sóng tình trổi dậy! Em bây giờ,chẳng khác một trích tiên!! Sài Gòn về đêm,phố đã lên đèn! Bao nhiêu sắc áo nhưng hòan tòan xa lạ! Nỗi nhớ đọa đày,hồn anh nghiêng ngã! Gjữa chốn Đô Thành,vẫn thấy cô đơn!! Biết vậy rồi,sao lòng cứ nhuốm buồn??? Giá như ngày ấy,yêu em nhiều hơn nữa! Biết đâu anh sẽ,thổi bùng lên ngọn lửa! Để bây giờ,ta khỏi phải xa nhau!!! Sài Gòn hôm nay,trăm sắc ngàn màu! Nhưng không em,tất cả đều vô nghĩa! Lang thang một mình,anh càng thấm thía! Nỗi nhớ se lòng,khi vắng người yêu!!! TIỀN GIANG
CÁ THÁNG TƯ Em xem tình yêu như chuyện cá tháng tư! Em nào biết lòng anh đang đau đớn! Dưới mắt em,tình yêu không đủ lớn! Nên dùng để đùa,trong lúc em không vui!!? Anh như trẻ con,lại thấy chán đời! Lại muốn viết,những lời thơ sầu muộn! Anh là kẻ,đầu óc giàu tưởng tượng! Nhưng không bao giờ,nghĩ đến cá tháng tư! Con chim sáo kia,vẫn sống cảnh ngục tù! Sao lại lấy tình yêu ra đùa cợt?? Chẳng lẽ những lời,yêu đương da diết Cũng chỉ là chuyện cá tháng tư??? Em muốn cho anh nhận sự bất ngờ! Trong một ngày hai lần đi công việc?? Trước,gửi tặng anh,vần thơ yêu da diết! Sau,lại nhắn rằng,hãy đau khổ đi anh!!? Chẳng biết gì,nhưng thôi thế cũng đành! Chuyện cá tháng tư trong tình yêu nhớ mãi! Dẫu bao nhiêu tuổi,khi yêu cũng khờ dại! Con tim mất rồi,vẫn không hiểu,vì sao??? Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 10:26:19 bởi Tiền Giang >
CÓ ĐÚNG KHÔNG?? Anh bảo giờ,anh yêu em rất lạ Yêu không ghen,em có chút bất ngờ Con tim anh mặc định tự bao giờ Yêu và ghen, cặp song sinh khắn khít! Đường còn dài,đôi khi ta mõi mệt Giận hờn rồi để ta lại yêu hơn Ngoài kia trời mưa bão dập dồn Như thử thách,vàng kia thử bằng lửa Từ nay em sẽ không bao giờ hứa Anh khỏi buồn vì thấp thỏm đợi chờ Để tình yêu soi sáng những vần thơ Anh đừng mong,dù tim anh vẫn đợi Ta gặp nhau trong một ngày nắng mới Mây rất xanh,gió thổi rất dịu dàng Phố Núi tưng bừng đón bước Hoàng Lan Đứa con xa về thăm quê thương mến!! Anh cứ chờ,rồi em yêu sẽ đến Không hẹn hò đừng đếm bước thời gian Đừng muộn phiền,đừng để nữa hoang mang Con thuyền yêu ngược dòng về bến cũ!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: