TÌNH BẤT TỬ
NHỚ EM Bây giờ trời đã vào đêm Thư phòng lạnh giá nhớ em vô cùng! Trăng thượng tuần rớt bên song Bài thơ viết vội cho lòng em vui...
Khúc tâm ca phổ thành lời Phút giây luyến ái suốt đời nhớ nhung! Trăm đêm mơ giấc tương phùng Tình còn xa cách quyết không đổi dời.. Đưa tay hứng giọt sương rơi Ánh sao lại tưởng mắt người mình yêu! Muốn quên càng thấy nhớ nhiều Làm sao định nghĩa tiếng yêu... lạ lùng!! Tiếng chim di trú trên không Vắng em cứ ngỡ mùa Đông đến rồi Nửa đêm bỗng nhớ Tình ơi! Yêu làm chi để suốt đời tương tư... Hoa vương trên ảnh nhớ người Bài thơ lục bát thay lời dấu yêu! Tình đang như sóng xô triều
CHỈ MỘT LỜI THÔI... Ta về tát cạn dòng sông ấy Để vớt cho mình một nỗi đau! Tưởng vậy, nhưng đời không phải vậy Tim ta in sẵn dấu tình sầu...
Xưa mắt chỉ cười không biết nói Giờ sao dòng lệ cứ vơi đầy? Đốt tập tình thơ ta sám hối Một trời tâm sự đang bủa vây!! Ta sẽ chẳng còn trông thấy em Ừ! Thôi! Rượu ấy cứ say mèm! Trăng không sáng nữa, hồn ta lạnh Chôn nửa cuộc tình theo bóng đêm... Trăm nhớ ngàn thương cũng vậy thôi Thuyền ta chìm giữa bến sông sầu! Lòng ai tắt lửa,tim ta héo Chỉ một lời thôi đã mất nhau!!
EM LÊN SÓNG Em yêu lên sóng truyền hình
Một năm thắng lợi, nghe nhìn viếng thăm!
Giờ đã có chút tiếng tăm
Người khôn của khó, tiếng lành đồn xa...
Xuân về người đẹp tựa hoa
Ánh trăng soi rọi dáng ngà mỹ nhân!
Thương trường gian khổ bội phần
Xuôi chèo mát mái,lâu dần cũng quen... Mùa Xuân đang gọi tên em
Tạm gát công việc,buông rèm làm thơ!
Doanh nhân vẫn phải mộng mơ
Máu nào rồi cũng trở về tim thôi.. Hai năm tình ái lên ngôi
Ngắm em vẫn cứ bồi hồi bé ơi!
Lên sóng mở cửa khung trời
Mộng Cầm hai chữ, một đời khắc ghi... VÕ THANH PHONG
ÁO DÀI LÀ BIỂN ĐẢO Con chim cu hòa bình đậu trên vai em Nhìn về Hoàng Sa canh chừng bóng giặc! Một con chim khác dõi theo ánh mắt Đau đáu Trường Sa lòng dạ ngổn ngang...
Vẫn là biển xanh với cát trắng mơ màng Nhưng đó chính là máu xương của Tổ Quốc! Một dấu chân chim cũng quyết không để mất Áo dài hóa thân làm biển đảo quê hương... Để giữ được em,anh phải lên đường Con chim cu hòa bình luôn bay phía trước! Em cứ đảm việc nhà, còn anh đền nợ nước Sinh ra để làm gì, không bảo vệ non sông?? Giữ chặt đôi chim để má ấy luôn hồng Dưới tà áo dài, giặc cúi đầu hổ thẹn! Ta ra trận với ngàn năm văn hiến Muốn có hòa bình, súng không thể rời tay... Gió biển Đông làm tà áo em bay Đôi chim hòa bình vẫn còn ngái ngủ! Hướng về biển đảo em đừng do dự Nơi tuyến đầu nào riêng chỉ chúng ta...
CHIỀU DƯƠNG ĐÔNG Phía sau em một lùm bông giấy Chiều Dương Đông, sóng dậy vườn tình! Áo thun quần sọt rất xinh Theo về Đảo Ngọc để mình bên nhau...
Biển vẫn giữ một màu xanh ngát Tim cùng hòa khúc nhạc du dương! Hay cho điệu vũ Nghê Thường Cành hoa trước gió mùi hương ngạt ngào... Chiều Dương Đông sóng xao gió lộng Ta giờ đây như bóng với hình! Môi hồng da trắng quá xinh Điệu đà một chút cho tình lên ngôi... Mắt hồ Thu xanh màu luyến ái Câu chuyện tình viết mãi nhé em! Dương Đông đang trôi về đêm Mượn tình Đảo Ngọc làm mềm nụ hôn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2017 09:44:48 bởi võ phong trần >
BÊN HỒ BƠI Bên hồ bơi,váy hồng nắng chiếu
Biết anh nhìn,mới điệu đà thôi!
Má hồng đi với màu môi
Đưa tay bấm máy,bồi hồi con tim..
Ba năm trước,đi tìm tình cuối
Mượn dung nhan đổi mới vần thơ!
Tình đưa,duyên đẩy, không ngờ
Bé Yêu chấp bút,giấc mơ nối dài... Từ ấy,gót trang đài lộng gió
Bàn tay tiên mở ngõ vườn yêu!
Một chiều rồi lại trăm chiều
Chữ Tình giữ trọn,chữ Yêu nằm lòng.. Khắc tên em,Mộng Cầm,lên đá
Nụ hôn nồng tháng Hạ ngày Thu!
Đưa tay vén đám mây mù
Mối tình tri ngộ mộng du suốt đời.. Nhan sắc ấy,một trời mê đắm
Bên hồ bơi,má thắm môi hồng!
Yêu em nhiều lắm biết không?
Bàn tay khỏa nước,tiếng lòng vút cao..
VÕ THANH PHONG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2017 15:52:15 bởi võ phong trần >
ÁO DÀI ƠI Kín cổng cao tường vẫn làm người say mê Bên trong chiếc áo dài là đường cong tuyệt mỹ! Khoe đồi núi vẫn suy tôn nét cao quý Cái eo con kiến làm ngây ngất bao người!?
Tà áo bay trăm nét vẽ còn tươi Tóc xỏa bờ vai thiên thần ngã gục! Một trời kiều mỵ trôi theo ánh mắt Bút mực nào tả được? Áo dài ơi!! Đi bên em con tim bỗng thấy vui Sau vết xẻ một bờ cong hư ảo! Sự mê hoặc uốn lượn theo tà áo Hàng nút bấm kia giữ chặt nét kiêu sa... Trong chiếc áo dài, em đẹp hơn hoa Chữ yêu viết vội ngát thơm mùi son phấn Lời chân thành nói ra em đừng giận Thiếu áo dài, nhan sắc kém vài...li!! Vần thơ chưa kịp gieo,em thay áo làm gì? Đường cong ấy cứ để đời chiêm ngưỡng! Nổi gió sông Tình, tà áo bay muôn hướng Giữ riêng cho mình sự mê hoặc! Áo dài ơi... TIỀN GIANG
BUỒN GỬI VỀ ĐÂU Ta gửi buồn theo đôi mắt ai Làm sao giữ được giấc mơ dài? Lời yêu không thốt hoa tình rụng Cách mặt xa lòng, sắc áo phai...
Ta gửi buồn theo đêm tháng Giêng Gió mưa đâu xóa được ưu phiền? Đường xưa mất dấu, trăng không sáng Còn bóng hình em trong trái tim... Ta gửi buồn theo tiếng nguyệt cầm Vần thơ dành tặng kẻ tri âm! Tình xa, hương nhạt, đau con chữ Biết nói gì hơn? Chỉ xót thầm... Buồn đã đi rồi, mưa vẫn rơi Sáng nay bỗng thấy nhớ tơi bời! Son môi còn thắm, đừng xa nhé Ray rứt lòng anh! Yêu dấu ơi!!
CHO TÌNH ĐỪNG XA Nếu ai kia có hỏi: Tình ta giờ ra sao? Em chớ trả lời vội! Đừng làm anh xuyến xao!!
Hai năm tròn thương nhớ! Bảy trăm ngày đợi mong! Hai con tim vẫn đỏ! Dù cuộc tình long đong!! Trăng hết tròn lại khuyết! Thơ hết buồn lại vui! Yêu không hề hối tiếc! Đau nhưng không ngậm ngùi!!? Giông tố cùng bão biển! Làm thuyền yêu chòng chành! Trăm bài thơ ước nguyện Em không rời xa anh!! Nước sông Tiền dù đục Rửa vết thương vẫn lành! Để tình thôi thổn thức! Để em đừng xa anh....
VUI MÙA XUÂN MỚI Một chút nắng hồng nơi phía xa Sau vườn đã nở rất nhiều hoa Bướm bay báo hiệu mùa Xuân đến Đất nước đang trong cảnh thái hòa...
Thuyền khách đỗ dài theo bến sông Ai làm cho hoa cải lên ngồng? Đầu năm gửi tặng vần thơ cũ Lòng vẫn còn buồn! Em biết không? Con sóng đùa vui nơi biển xanh Hương xưa giờ thoáng chút vô tình! Cố vui viết khúc " Thanh bình điệu" Nào hay tình ấy quá mong manh... Gửi chút muộn phiền theo bóng mây Giữ cho nhan sắc khỏi hao gầy Để anh yêu dáng mùa Xuân mới Ngàn chén tương phùng chẳng thấy say... TIỀN GIANG
CHÌA KHÓA TRÁI TIM Chiếc chìa khóa trái tim em giữ
Thơ ngập tràn kiều nữ và hoa!
Tặng đời một chút kiêu sa
Phần tinh túy đó vẫn là của..anh!
Chốn Thiên Đường, màu xanh ngự trị
Cõi trần gian, tôn quý lên ngôi!
Con tim chỉ có một màu
Sao còn tính chuyện trước sau làm gì?? Hậu viên đóa Tường Vy chớm nở
Tiền sảnh đang đón gió mùa Đông!
Đừng làm má ấy phai hồng
Bờ mi trĩu nặng khiến lòng anh đau... Nào những khi lụa nhàu tóc rối
Mặc trần gian vật đổi sao dời!
Năm châu bốn biển dạo chơi
Đi mây về gió chỉ người ấy thôi... Em như ánh tinh cầu sáng mãi
Đóa Mẫu Đơn anh hái riêng mình!
Đâu cần chìa khóa trái tim
Giữ niềm tin để cho tình bền lâu...
MÀU HOA KỶ NIỆM Mở tập nhật ký,bắt gặp đóa hồng
Anh đã tặng em ngày này năm ấy!
Kỷ niệm ùa về,con tim sóng dậy
Hoa còn nguyên mà tình đã nhạt phai..
Hương thơm phảng phất,khiến em thở dài
Hoa vô ý khơi vết thương tình phụ!
Hai mươi ba tuổi đầu thành đàn bà cũ
Liệu cánh chim trời còn nhớ lối bay về? Thu đi qua phố,kéo nỗi buồn lê thê
Những chiếc lá vàng cuốn theo chiều gió!
Tháng Chín sắp hết mà hoa chưa nở
Mưa gió làm day dứt mảnh hồn côi.. Lời yêu thương,anh đã xóa mất rồi
Đóa hoa Hồng giờ khô như chiếc lá
Đóng tập nhật ký mà con tim hóa đá
Chút kỷ niệm buồn đành đem thả trôi sông..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2018 11:27:19 bởi võ phong trần >
BUỒN TRONG KỶ NIỆM *Viết thay em Kỷ niệm ùa về,tim thoáng đau
Thu đi,Đông đến,lá phai màu
Tình quân biền biệt phương trời đó
Chỉ muốn thời gian qua thật mau..
Áo trắng bây giờ chẳng muốn bay
Con tim thổn thức đã bao ngày
Thơ không viết nữa nên tóc rối
Chén rượu tình xa chỉ muốn say.. Tỉnh giấc canh trường,em nhớ anh
Mưa Đông rét buốt,gió xuyên mành
Chăn đơn dẫu đắp,lòng không ấm
Thiếu bóng tình quân,thấy vắng tanh.. Kỷ niệm còn đây,tình ở đâu?
Trang thơ gió thảm với mưa sầu
Ngày mai nắng sớm không hồng nữa
Biết đến bao giờ mới thấy nhau?
VỸ THANH ÊM ĐỀM Anh gọi Tình Cuối là khúc vỹ thanh
Tuy không lời mà ngọt ngào sâu lắng!
Ba mùa Hè,bao ân tình chất nặng
Như bóng với hình,không một phút rời xa..
Đà Nẵng đêm nay,em thật kiêu sa
Viết cho tình mà tay run tim đập!
Vì muốn nhìn em nên mây bay thấp
Khách nước ngoài cứ hô mãi:Việt Nam.. Em thật lưu loát trong những phút tọa đàm
Không cần pro,vẫn thành công theo ý muốn!
Những hợp đồng nằm ngoài tiên lượng
Có ai biết rằng,em là một..nhà thơ!! Không chỉ riêng anh,thiên hạ đều bất ngờ
Em cứ âm thầm mà không ngừng tỏa sáng!
Bộ não con người là không giới hạn
Anh yêu Mộng Cầm,chỉ nhan sắc thôi đâu?? Lúc mới gặp nhau,thơ như một chiếc cầu
Nhưng giờ đây đã không còn khoảng cách!
Đêm gala,anh chìm trong ánh mắt
Khúc vỹ thanh không ngừng ru ngủ hồn anh...
TÀN ĐÔNG Đêm qua trăng chiếu vườn hoa ái Thay cho lời thệ hải minh sơn! Xua tan giây phút giận hờn Tàn Đông giá rét, nụ hôn ấm lòng...
Trót yêu rồi, sớm mong tối đợi Mượn dung nhan đổi mới vần thơ! Con tằm cố nhả đường tơ Cùng ai xây nốt giấc mơ Địa Đàng... Đời dâu bể, hết tan lại hợp Ôm tình rồi mấy lớp buồn vui! Sáng nay hoa nở khắp trời Sao không quên được nụ cười giai nhân?? Dạo quanh phố trăm phần nhung nhớ Một chút gì đang vỡ trong hồn! Có tình sao vẫn cô đơn? Đưa tay hứng giọt mưa buồn tàn Đông... Ước có nhau cho lòng ấm lại Con tim đau yêu mãi một người! Xuân sang hoa lá đều tươi Đem tình thắp nến nụ cười giai nhân...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: