TÌNH BẤT TỬ
CHIẾC CHÌA KHÓA TRẢ EM Con tim không đường vào,em chơi trò đánh đố! Cầm chìa khóa trong tay,anh mở mãi không ra! Mỗi lần giận hờn,em lại tít mù xa! Ổ khóa ấy,chắc phải đem làm chìa lại!! Suốt hai tháng trời,mặn nồng ân ái! Trong một giờ,đã ngoảnh mặt quay đi! Gửi bài thơ buồn,giọt lệ giấu dưới mi! Em bước vội,như cố tình trốn chạy!! Một lần giận,rồi xa nhau mãi mãi! Đó đâu phải là,bản chất của tình yêu? Ai đem gieo mầm,những yêu dấu xuyến xao? Trên vùng đất khô cằn,vốn không chờ,không đợi!! Tình vỡ rồi,con tim kia chới với! Chiếc chìa khoá này,anh biết cất vào đâu? Bỏ thì không đành,nhìn thấy lại đớn đau! Em quay lại,lấy về đi!Em nhé!!! Tiền Giang
Cái ổ khoá mang tên "Trái Tim Hoàng Lan" nằm kề bên cái chìa khoá có tên "Tiền Giang" ,chính là em đã mang chìa khoá tặng cho anh rồi,từ chìa khoá trang thơ đến chìa khoá trái tim,tại anh không thấy hay cố tình không thấy?Em coppy cái ảnh đó xuống để anh nhìn rõ hơn!Anh yêu!
TÌNH ĐẸP NHƯ TRONG MƠ *Tặng Hoàng Lan thương yêu!
Anh không hòa,cũng không họa thơ em! Vì hai chúng ta đã trở thành như một! Anh sẽ đem cả một trời mật ngọt Rắc đều lên,trên khắp các trang thơ!! Tình yêu chúng ta,đẹp tựa một giấc mơ! Ngòi bút em,mỗi ngày thêm sắc sảo! Đóa hoa Hoàng Lan,anh đem cài lên áo! Một giờ ngắm mấy lần,lòng vẫn thấy say mê!!! Tô điểm cho cuộc đời,đâu chỉ những vần thơ! Ta có một lý tưởng để vươn cao hơn nữa! Chỉ giận chút thôi!Không bao giờ tan vỡ! Tình khắc lên đá rồi,nắng gió dễ gì phai??? Buổi sáng cuối đường,trời nhuốm chút mưa bay! Thu chớm lạnh,tim không hề thấy lạnh!! Cách biệt phương trời,ta vẫn không cô quạnh! Nụ hôn nồng,em sưởi ấm từng đêm!!! Tiền Giang
CẤP SỔ ĐỎ Chìa khoá em tặng,giờ anh còn muốn trả?
Vì hoang mang, biết mở đuợc hay không?
Nên từ từ thôi,anh đừng quá nóng lòng!
“Dục tốc bất đạt”,hãy nằm lòng ,anh nhé!
Mối tình của chúng ta,em không hề xem nhẹ!!
Nhưng chìa khóa anh cầm,chưa mở gấp đuợc đâu!
Phải tìm ra phương pháp thật thâm sâu!
Bé mới phục,và…không còn Lì nữa!
Anh không thể nhốt em bằng khoá cửa!
Con tim bị giam,nó chết ngạt,thì sao?
Em trong ngục tù,lòng anh chắc không đau?
Hay anh thích như thời xưa:”Chiếm hữu”
Tình tự nguyện, đó mới là vĩnh cữu
Bé bướng một chút thôi ,nhưng tình cảm chân thành
Quyền sở hữu này,bé chuyển nhượng cho anh!
Có muốn nhận,thì mau mau ký nhận!!
HOÀNG LAN
1.Kể cả cuốn sổ đỏ em cũng giao cho anh rồi đấy!
SỔ ĐỎ HAY SỔ HỒNG Quyên sở hữu em trao,anh tìm nơi cất giữ! Đang phân vân,giữa két sắt và trái tim! Cất ở nơi nào mà có thể mỗi đêm Lấy ra ngắm,ôm hôn,rồi cất lại!! Thời gian em cấp,có ghi là mãi mãi!? Duy có một điều:Cấm chuyển nhượng hay tặng cho!! Giữ gìn suốt đời,được phép ngắm để làm thơ! Trên Thư Quán,chỉ mình em,duy nhất!! Quyền sở hữu,ướp mùi hương thơm ngát!! Nếu nhớ nhiều,anh có thể được hôn! Lúc gió mưa,lòng cảm thấy cô đơn Anh được bảo: “Về với anh em nhé”!! Âm thanh ấy,dù thốt ra rất khẽ! Bến sông Tiền,em vẫn thấy nôn nao!! Em sẽ về Phố Núi để gặp nhau! Biến Sổ Đỏ,thành Sổ Hồng duyên nợ!!! Tiền Giang
HỜI HẠN
Sổ trao anh ,thì sẽ là vĩnh cữu!
Thời hạn là:Trăm ngàn kiếp mai sau!
Hết kiếp này , vẫn còn muốn bên nhau!
Sang kiếp khác,mình yêu nhau nữa nhé!!!
Trên Thư Quán,một mình em,duy nhất!?
Giữa cuộc đời,anh còn muốn tìm thêm?
Em không chịu,anh chỉ đuợc yêu em!
Dù Thư Quán,hay ngoài đời cũng vậy!!!
Anh yêu ơi!Thương anh nhiều biết mấy!
Tim nhận rồi ,mà không biết cất ở đâu?
Hãy lồng hai con tim,cho hơi thở cùng nhau!
Không cần khoá,nó vẫn theo anh mãi!
Dòng sông xưa,em chờ anh trở lại!
Hong tóc mềm,hôn lên má mỗi đêm!
Bàn tay anh,hãy nắm lấy tay em!
Dìu em bước,suốt đời em,anh nhé??
Hoàng Lan
HOA TÓC TIÊN
Hoa xinh nép dậu rào thưa!
Li ti sao đỏ giữa trưa khoe mình!
Tóc Tiên,bé bé ,xinh xinh!
Đong đưa trong gió,thả mình thảnh thơi
Hoàng Lan
MONG
Hoàng Lan gửi nụ hôn nồng
Gửi bao nhung nhớ đem lồng áng mây
Bao lời trao gửi đó-đây
Đầu nguồn cuối bãi,mỗi ngày gần thêm
Nhạc tình trổi lúc về đêm
Thoảng nghe khúc nhạc êm đềm tình ca
Nơi này ong bướm lại qua
Mà sao vắng bóng người hoa đang chờ
Hoàng Lan thầm gọi trong mơ!
Người xa xôi ấy,ai chờ ai mong
Em chờ cho tiết lập Đông
Trời trong buốt giá mà không lạnh lùng
Anh ru giấc mộng tương phùng
Chuyền nhau hơi ấm ,lửa lòng ngày qua
Xoá dần khoảng cách vắng xa
Trăng về sưởi ấm hồn hoa,mỗi ngày!!!
Hoàng Lan
NẾU Nếu biết rằng em phải theo chồng?
Người nơi Phố Núi có buồn không
Nhặt cánh Hoàng Lan vừa rơi xuống
Người hỡi!Trút dòng dư lệ không?
Nếu biết tình thơ sẽ nhạt nhoà!
Vành tang ai để mãnh tình ta?
Xe hoa một chuyến,tình ta chết!
Góc bể chân trời,xa cứ xa!
Nếu biết mai em khoát áo hồng!
Đi bên người khác,hết chờ mong
Người ơi!muôn thuở tình Thu chết!!
Xác pháo rơi rơi,nát cõi lòng!
Nếu lỡ lời nguyền trên đá phai!
Dỡ dang mộng đẹp,dệt tương lai!
Mai kia Đông đến,ta lỡ hẹn!
Người sẽ tìm quên bên men say??
Nếu biết tình ta sẽ dỡ dang!!
Giấc mộng tình thơ sẽ úa tàn!
Người có về không khi Đông đến!
Để ôm một lần đoá Hoàng Lan??
Tấc cả chỉ là “Nếu” mà thôi!
Tim em rối nhịp, đập liên hồi!
Nếu lỡ tình ta tan vỡ thật!
Đấp mộ Hoàng Lan cũng đuợc rồi!!!
Hoàng Lan
Viết vui thôi nha!Không có vậy đâu nha anh yêu!!
KHÔNG CÓ NẾU... Ngày ấy lỡ em đi láy chồng! Anh về dọn sạch tuyết mùa Đông! Cánh Hoàng lan đó,đem chôn kín! Tình phụ,sao anh phải bận lòng?? Ai bảo tình thơ đã nhạt nhòa? Đừng đem mai táng chuyện tình ta! Xe hoa không thể qua cầu đó! Người mất,nhưng lòng chẳng cách xa!! Em đã trao anh chiếc áo hồng!(1) Làm sao lấy lại mà em mong? Thu đi,Thu đến,tình không chết! Em vẫn chờ anh,sưởi ấm lòng!! Lời nguyền trên đá,làm sao phai? Tình ta đẹp tựa giấc mơ dài! Chờ mùa Đông đến không sai hẹn! Lòng vẫn yêu người,sao phải say?? Đừng nói làm chi chuyện dở dang! Tình thơ vĩnh viễn chẳng úa tàn! Lập Đông,anh sẽ về nơi ấy! Dang tay ôm chặt,đóa Hoàng Lan!! Em chỉ mới dùng nhữ “NẾU” thôi! Anh nghe đã muốn điên cái đầu! Nếu lỡ tình mình tan vỡ thật! Không thèm ăn thịt,chỉ ăn rau!!!(2) Tiền Giang
1.Trong bài"Áo Hồng Trao Anh"em đã giao anh làm chủ chiếc áo ấy rồi!
2.Ý nói đi tu đấy!
TRƯỚC CỔNG THIÊN ĐƯỜNG Tình em,sóng cuộn Sông Tiền cũ! Thơ anh mây che Phố Núi xa! Tình em ngây ngất hồn lữ thứ! Thơ anh tô hồng thêm dáng hoa!! Cố viết cho xong chuyện chúng mình! Hoa lồng với bóng dưới trăng thanh! Sông xưa hát khúc ca tương họp! Hai trái tim yêu,khắc chữ tình!! Mái tóc em hong dưới nắng vàng! Môi hồng,má thắm,đóa Hoàng Lan! Anh về gom hết bao thương nhớ! Trả lại cho người,lúc Đông sang!! Ngày tháng đi qua,em cứ chờ! Tình ta làm chứng bỡi trang thơ! Yêu anh,em giấu giòng dư lệ! Chỉ mới gần nhau,trong giấc mơ!! Ngày ấy không còn xa lắm đâu! Vườn yêu hoa lá sẽ xanh màu! Nụ hôn dồn nén bao thương nhớ! Trước cổng Thiên Đường,ta có nhau!!! Tiền Giang
TÌM LỜI NGƯỜI RA ĐI? * Anh yêu ơi!Bài này viết lúc giận anh,sáng nay dọn dẹp mấy thư mục trong laptop thấy,nên post cho anh xem,đố anh em viết lúc nào?Trả lời đúng có thưởng nha,sai thì bị phạt!!! Đưa tay vớt lấy ánh trăng
Mặt sông gợn sóng,lăn tăn dáng hình
Dòng sông nối một chữ tình
Tên Sông bắc nhịp cho mình quen nhau
Lời yêu làm ửng má đào
Bao câu thương nhớ làm xao xuyến lòng
Mỗi ngày,sáng nhớ,chiều trông
Trưa mòn mỏi đợi, nụ hôn cuối ngày
Tình thơ nồng đượm, đắm say
Bỗng đâu một thoáng,người quay lưng rồi?
Bao lời xao động hồn tôi
Bao câu thề hẹn quên rồi hay sao?
Người quên lời hứa hôm nào
Nhìn con sông đó mà đau đớn lòng
Thôi thì không đợi,chẳng trông
Thôi thì chôn giấc mộng lòng sông ơi!
Thôi thì nhung nhớ đầy vơi
Gửi theo con sóng bao lời yêu thương
Ai làm hoa tím sầu vương!
Ai gieo hy vọng sông Tương,nhịp cầu!
Bao lời yêu gửi về đâu?
Nắng mưa khó nhạt niềm đau hôm này
Trông theo làn gió heo may
Tình tôi người để gió bay mất rồi!
Lòng tôi lệ mặn bờ môi!
Tim tôi tím tái bồi hồi quặn đau
Tình kia nếu đã nhạt màu!
Người đi cũng để cho nhau mấy lời!?
Lệ hoa ướt cả góc trời
Giận người đi chẳng gửi lời từ ly!
Lời yêu tiếng nhớ còn chi!
Người xa ,xa mãi,một đi…không về!
Hoàng Lan
NHỚ ANH *Đêm không ngủ,em nhớ anh!Thơ không hay nhưng em vẫn tặng anh!Thương tặng anh Tiền Giang Đêm qua thao thức nhớ về anh!
Trằn trọc ,nhớ thương,giấc chẳng thành!
Bóng ai thấp thoáng,dìu em bước!
Tay nắm tay nhau dưới trăng thanh!!!
Môi hôn anh làm ,ửng má đào!
Thẹn thùng,e ấp nép vào nhau!
Chung bóng bên nhau ,dòng sông ấy!!!
Đôi tim chung nhịp,tự thuở nào!??
Chẳng biết anh giờ đã ngủ chưa?
Ai kéo chăn anh,lúc gió lùa?
Hay đang thao thức ,nơi phương ấy!!
Cũng nhớ về em,nghe tiếng mưa??!!
Mưa Thu tuy lạnh,hồn không lạnh!
Sưởi ấm lòng em,trái tim anh!
Lời yêu anh đó là ngọn lửa!!
Đêm vắng ,canh dài ,em nhớ anh!!
Hoàng Lan
NHỚ VÀ MƠ Em nhớ!Anh nào ngủ được đâu?
Chỉ mong nghe thấy tiếng em cười!
Điện thì máy bảo:em đang bận!
Xa mới mấy giờ,đã nhớ nhau!!
Mưa vẫn xạc xào,bên mái hiên!
Nụ hôn giờ thiếu cánh môi mềm!
Gió mang hơi lạnh vào phòng vắng!
Lòng bỗng ngập tràn,thương nhớ em!!
Mong được vùi trong giấc ngủ say!
Yêu anh,em đắp tấm chăn này!
Hương thơm quyện lấy làn tóc rối!
Em vẫn gối đầu,trên cánh tay!!
Đêm cứ bập bùng,trong dấu yêu!
Tình lên như ngọn sóng xô chiều!
Nụ hôn xóa hết,mong và nhớ!
Em chỉ gọi thầm một tiếng:YÊU!!
Tin nhắn nhận rồi,mới biết mơ!
Mộng thôi!Nhưng đẹp đến không ngờ!
Đành ôm gối chiếc,như em vậy!
Yêu dấu chìm trong,những ý thơ!!! Tiền Giang
CON TIM VÀ LÝ TRÍ Trời An Hữu nhớ anh giăng mây tím!
Biết giờ này Phố Núi nhớ ai chăng?
"Anh yêu em"!Lời đó khiến băn khoăn!
Cánh hoa nhỏ,trói chân người lãng tử??
Mắt em buồn,không phải Thu quyến rũ!
Hoàng Lan sầu,có gì để anh yêu?!
Dáng hao gầy,bóng nhỏ đổ liêu xiêu!
Anh đã yêu!còn bảo là “ Tình Cuối”???
Là cánh bướm,trên bước đuờng gió bụi!
Xung quanh anh,không thiếu những Lan ,Hồng!
Lại nặng lòng,đóa hoa nhỏ ven sông?
Lời yêu đó,sao mông lung,huyền ảo?!
Cây Hoàng Lan , vừa qua cơn giông bão!
Hoa nép mình,còn sợ ngọn đông phong!
Hẹn gặp nhau,trong gió bấc,mùa Đông!
Tim mong đợi,lý trí còn lo sợ!!
Bốn mắt nhìn nhau,chắc là còn bỡ ngỡ!
Sợ tình người,không thắm như trang thơ!
Sơ tình yêu sẽ tan vỡ bất ngờ!
Sợ cánh bướm,không bao giờ về nữa!!!
Hoàng Lan
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: