Chiến Hồn !!!
nhacck4 24.01.2011 13:48:07 (permalink)
Tên Truyện : Chiến Hồn
Thể Loại : Hư Cấu Ly Kỳ
Trạng Thái : Đang Viết
Tác Giả : nhacck4 ( trên các diễn đàn khác có thể là nhacck41991 )
YH Tác giả : langtu_hittori9611
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
 
Từ thuở xa xưa , khi Bàn Cổ khai thiên thì trời đất còn rất u ám, nhưng sau một khoảng thời gian tái tạo dưới bàn tay của Bàn Cổ thì trời đất non sông đã được hình thành . Nhưng Nữ Oa một nữ thần tạo ra vạn vật , vẫn không hài lòng với những gì trước mắt , bà quyết định tạo ra động vật.Nhưng không biết vì lí do gì bà đã vô tình tạo ra một loài động vật rất thông mình chúng rất nghe lời bà hơn những loại động vật kia , đó chính là loài người. Bà cùng Phục Hy (chồng bà) đã dạy loại người mọi thứ từ cách ăn mặc đến lễ nghĩa. Và.........................



CHƯƠNG MỞ ĐẦU: MẮT ÂM DƯƠNG
 
 
Năm 2008 : Thành Phố Hevan
- Hắc à !!! Dậy đi con trễ giờ học mất thôi !!!--- Tiếng một người phụ nữ ở dưới nhà vọng lên trên lầu .


Cậu bé đang nằm ngủ bỗng mở mắt bật dậy mồ hôi ướt đẩm như mới trải qua một cơn ác mộng.Cậu bé vội đánh răng rửa mặt và mặc đồng phục để bắt đầu đi học. Cậu nhìn vào gương để săm soi về mình , cậu bé năm nay đã 16 tuổi rồi nhưng vẫn còn khá nhỏ con , nghe mẹ nói cậu là người Châu Á nhưng lại có làn da khá đen từ lúc sinh ra , nên gọi cậu là Hắc.

- Mẹ ơi , ba về chưa -- Hắc đứng trên lầu nhìn xuống phía phụ nữ đang loay hoay làm việc nhà , có vẻ khá bận rộn.
Mẹ Hắc không nhìn cậu mà cứ làm tiếp và nói :
- Lẹ đi con trễ giờ học rồi đó !!
Hắc mất ba từ thuở cậu mới lên 4 tuổi , ký ức về ba hầu như khá ít ỏi , cậu chỉ biết rằng ba cậu đã đi làm một nhiệm vụ gì đó ở rất xa bởi cậu chỉ được nghe mẹ nói ba là cảnh sát chìm trong quân đội. Sáng nào cậu cũng hỏi mẹ ba về chưa , những lúc đầu thì bà con trả lời giải thích nhưng một năm , hai năm rồi ba năm..... dần dần bà cũng đã quen rồi cũng không cần nói thì Hắc cũng đã hiểu . Ba chưa về .

Nói hồi hai mẹ con gấp rút lên xe , mẹ Hắc chở Hắc tới trường rồi cũng vội đến cơ quan làm việc.
Ngoài đường khá đông người , Hắc ngồi sau ôm mẹ và nói :
- Mẹ ơi !! học thêm chừng vài tuần nữa là con nghỉ hè rồi , mẹ cho con xuống dưới ông chơi nha mẹ .
Mẹ Hắc :
- Để xem sao đã con , nhưng con phải học hè nữa mà .
Hắc châu mày :
- Nhưng con không thích học hè , con muốn xuống dưới ông chơi kìa.
-Con nói cái gì !! - mẹ Hắc tỏ vẽ khá giận .
Hắc hiểu ý rằng mẹ không cố ý hỏi lại mà muốn la mình , bèn im lặng . Bỗng cậu chợt nhớ lại giấc mơ đêm qua mơ thấy, nó cón khá mơ hồ bởi từ trước giờ cậu chưa bao giờ nằm mơ thấy.Cậu chỉ loáng thoáng nhớ rằng, đó là một cuộc đấu tranh của hai người , xung quanh thì đen tối . Cậu đang nghĩ thì bỗng có một hạt bụi kỳ lạ từ đâu bay vào mắt phải cậu.
- A !! Hắc dụi mắt và kêu lên.
Hắc thấy ngứa mắt kỳ lạ rồi bỗng cũng hết nhanh kỳ lạ.Mẹ Hắc lo chạy xe cũng không để ý gì.

Hắc đến trường học còn mẹ thì vội chạy xe sang cơ quan để làm việc .Hắc chỉ học đến khoảng trưa thì về , nhưng do mẹ làm từ sáng đến chiều nên cậu phải tự đón xe buýt về. Kể về việc học của Hắc thì cậu chỉ là một học sinh khá thôi , nhưng luôn bị các bạn trêu trọc vì làn da khá đen , và được có biệt danh là "Lọ Nồi" ( loại nhọ màu đen ở đế nồi). Nhưng người cậu ít nói lại không để tâm nên cậu chỉ biết học và cứ ngày qua ngày.

Nói đến đoạn ,hôm nay Hắc cũng như mọi ngày là học xong tự đoán xe về ,nhưng hôm nay cậu không đoán xe mà đi bộ về nhà , cậu muốn để dành tiền mua quà cho ông. Trời thì nắng nhà thì không gần lắm,mà bây giờ về thì chắc làn da đen lại càng đen thêm ,vừa nghĩ vừa khẽ cười.Nghĩ tới đó cậu vội đi vòng ra sau trường , sau trường là một cánh rừng nhỏ , có rất nhiều cây và có rất nhiều tảng đá lớn , tha hồ mà nằm ngủ. Cậu chạy thật nhanh ra sau trường kiếm một nơi thật mát và ngủ một giấc , vừa tới thì thấy một cụ già rất mệt mỏi đang ngồi ở trước một cành cây to.
- Bà ơi bà bị sao vậy , có cần cháu giúp gì không !! - Hắc chạy tới nhìn cụ .
Bà cụ nhìn Hắc và nói :
- Cháu..........!!!!
Chưa nói dứt câu , cậu lấy một bình nước trong cặp ra cho cụ uống:
-bà uống đi bà , chắc tại bà mệt hã !!!
Bà uống ngụm nước rồi từ từ đứng dậy , bà cụ nhìn cậu bé lấy ra một vài tờ giấy cho cậu, cậu chưa kịp hiểu thì bà đã bỏ đi. Cậu nhìn bà đi hồi xa rồi thì mới kiếm một tảng đá ngủ một giấc cho đến chiều xế rồi mới về.

Vừa về nhà chừng mươi phút thì mẹ cũng về.
-Con cầm cái gì trên tay đó Hắc --- Mẹ nhìn vào tay Hắc , Hắc đang cầm vài tờ giấy gì đó !!!
-Dạ........ !!! Hắc ngập ngừng.
- Trời , con hết thứ chơi hay sao mà lại cầm giấy tiền hàng mã này chơi vậy --- Mẹ Hắc vừa nói vừa giật rồi vò lại ném ra ngoài thùng rác.
Hắc cũng không để ý đó là giầy tiền hàng mã nhưng khi mẹ nói thì cậu mới phát giác ra , và cũng không hiểu sao bà cụ lại cho mình nhỉ.

Tối đó , sau khi ăn và làm bài tập xong thì Hắc cũng phải đi ngủ như mọi ngày. Vẫn như hôm qua , Hắc lại mơ tới giấc mơ của hai người đang đánh nhau , trời thì u ám , họ đang chuẩn bị tiến lại gần thì bỗng Hắc choàng dậy và dụi vào mắt phải , mắt phải của Hắc đau nhói lên kỳ lạ, Hắc vừa dụi vừa la đau , tựa như có một con gì đang bò trong mắt Hắc , nó cứ chạy lên rồi chạy xuống từ má rồi lên mí mắt . Hắc lăn qua lăn lại , la thất thanh , nhưng không hiểu sao mẹ Hắc không nghe thấy , Hắc thì cứ lăn qua lăn lại cảm giác la của Hắc tựa như huyền ảo , như trong môt giấc mơ chưa bừng tĩnh. Rồi bỗng Hắc nằm im , không lăn lộn , tay chân thì duỗi thẳng , khắp người toàn mồ hôi , mắt đang nhắm bỗng đột ngột mở ra , mắt trái thì bình thường , nhưng mắt phải thì kỳ lạ, lòng trắng thì nhạt dần , lòng đen thì biến sang màu đỏ bên trong lòng đỏ có hình như bông hoa màu đen khá sắc xảo và kỳ lạ đến ghê rợn..........

Bỗng choàng dậy thì trời đã sáng,Hắc vội nhìn vào gương và vẫn cứ ngỡ có thể chỉ là một giấc mơ nhưng ......con mắt của Hắc vẫn màu đỏ kỳ lạ,Hắc đang lay hoay thì :
- Lẹ đi Hắc !! con cứ dậy trễ thế này sao được !!-- tiếng mẹ thúc giục ở dưới nhà.
Hắc cố gắng bình tĩnh vẫn như mọi ngày , đánh răng thay đồ , nhưng lần này Hắc cầm ngay chiếc kính mát màu nâu sẫm của ba để lại từ lâu rồi chạy ngay xuống nhà:
- Mẹ ơi !! Con bị đau mắt rồi hay....... hôm nay mẹ cho con nghĩ nha !! -- Hắc đeo kính nhìn mẹ nói.
Mẹ Hắc tính xem mắt Hắc thế nào.
-Mẹ ơi , mắt con bị thế này con sợ sẽ lây cho mẹ đó , con sợ vào trường lại gây bệnh cho các bạn nữa, mẹ cho con nghĩ nha mẹ !!!!-- Hắc bước lui vài bước và nói.
Mẹ Hắc nhìn Hắc rồi suy nghĩ hồi lâu :
-Uhm !! Nhưng để mẹ đưa con đi Bác sĩ đã !!!!
Hắc cũng cho rằng mắt mình bị là do bị virut gì đó thui nên cũng dạ 1 tiếng , rồi lên thay bộ đồ khác !!!

Hồi sau chở Hắc tới bác sĩ ,mẹ Hắc ngồi ngoài đợi Hắc vào trong với bác sĩ.Bỗng mươi phút sau thấy bác sĩ nắm tay Hắc ra , Hắc thì cuối đầu xuống , bác sĩ nói:
-Có phải hôm nay con chị phải đi học không ???
Chưa kịp trả lời bác sĩ , thì bác sĩ lại nói tiếp :
-Haha , chị ơi chị bị nó lừa rồi , nó có bị đau mắt gì đau , nó vẫn bình thường đó thui , tụi trẻ chắc tại làm biếng nên nghĩ ra mấy trò này thui à .Haha !!
Mẹ Hắc vội đưa tay vào cầm Hắc rồi ngước lên thấy 2 mắt của Hắc rất bình thường chẳng có gì cả , ngay cả Hắc cũng không hiểu nữa , Lúc ở nhà Hắc soi gương vẫn thấy, nhưng khi vào phòng bác sĩ thì Hắc có soi gương nhưng không hiểu sao mắt lại trở về bình thường , mà nghĩ giờ có giải thích cũng không ai tin , bèn chỉ biết cúi đầu mà im lặng.

Nói rồi mẹ Hắc cầm tay Hắc về , vì cũng đã trễ nên Hắc được nghỉ học , mẹ Hắc thì phải đi làm , mẹ Hắc có vẻ tức giận nhưng không nói gì, chỉ lắc đầu nhìn Hắc.

Hắc ở nhà một mình , làm đủ chuyện để xem con mắt có thay đổi không , nhưng làm đủ cách thì nó cũng như thế.Chán quá Hắc vội ra đầu xóm chơi,đi vòng vòng ngêu ngao , Hắc thấy cụ già hôm bữa đang băng qua đường . Đột ngột con mắt cậu đau điếng lên , rồi bất ngờ cậu cảm thấy mắt bên phải cậu ta thay đổi như tối qua , cậu ta vừa thấy cụ già đó nhưng lại vừa không thấy.
Mắt trái cậu ta rõ ràng là không thấy ,nhưng mắt phải vừa hết đau thì lại thấy cụ nhưng ngoài cụ thì mọi cảnh vật xung quanh lỳ lạ ,đều là màu đỏ . Mọi người đi đường hay chạy xe cậu ta đều thấy tận xương thủy như một máy X-quang kỳ lạ , còn cả một luồng khói hơi xanh hơi trắng xung quanh mấy người đó nữa , nhưng cậu ta nhìn bà cụ thì không thấy luồng khói đó , cũng chẳng thấy xương thấy thịt gì , chỉ thấy cụ già hơi mờ hơi ảo kỳ lạ.

Bất thần chưa hiểu ra sự việc , chỉ biết đứng nhìn , thì có 2 người tiến gần tới bà cụ , nhanh nhanh chậm chậm đã tiến sát bà , một người mặc đồ đen từ trên xuống dưới ,tựa như bộ vest . Người kia là nữ , trạc tuổi Hắc thì mặc đồ như người bình thường, quần ngắn tới đùi , áo phủ qua quần , giống như tụi con gái sành điệu vẫn mặc bình thường. Vẫn đang lúi cúi thì bất ngờ thấy người đàn ông áo đen dùng tay cầm thứ gì rồi bà cụ bỗng biến mất trông chốc lát , Hắc đứng sững người rồi thốt lên :
- 2 người kia , các người đã làm gì bà cụ !!!!! Hắc chỉ tay vào người đàn ông đứng đó.
Mấy người gần đó ai cũng nhìn Hắc, rồi nhìn qua nhìn lại chẳng thấy bà cụ cũng chẳng biết nói ai , rồi cứ tưởng chỉ là thằng nhóc không được bình thường cứ đi tiếp tục.
Riêng 2 người kia bất ngờ nhìn lại , người con gái chợt nói :
- Sư phụ lại có 1 tiểu oắt , sư phụ để con thu phục nó !!!!
Người áo đen nhìn Hắc rồi cầm tay người con gái lại nói gì đó , cả 2 người thoắt một cái đã biến đâu mất tiêu. Hắc hoảng hồn rồi tự nhiên ngất xỉu. Trong lúc ngất xỉu Hắc lại nằm thấy giấc mơ về cuộc đánh nhau của 2 người , lần này Hắc thấy một người cao to đang cầm cây kiếm có vài chữ tàu in trong thanh kiếm trong suốt , còn một người thì tựa như quỹ , hắn mặc bộ áo đen như trùm 1 cái mềm , tay chân tứ chi thì có đủ , cả 2 đang tiến gần thì Hắc tỉnh dậy :

- Tôi đang ở đâu đây , mấy người ..... mấy người !!!!! Hắc nhìn người mặc áo đen mà nói.
Thì ra 2 người lúc nãy vẫn chưa bỏ đi mà họ chỉ đứng ở một góc khác để xem Hắc làm gì.Khi thấy Hắc xỉu thì mới đưa cậu về nhà mình.Một căn nhà có vẻ hoang toang , rách nát , nhưng khá rộng và có nhiều gian.
- Nhóc con tĩnh rồi à , nhà ở đâu để ta đưa về cho !!!!-- người áo đen nhìn Hắc nói với giọng có vẽ khá dịu dàng.
Lúc này Hắc mới kịp nhìn rõ khuôn mặt người áo đen , thì ra là một người đàn ông đã lớn tuổi , không phải trẽ nhưng cũng không quá già , khuôn mặt thì hiền lành,khá phúc hậu.
- Các người đã làm gì cụ già !!! Hắc nhìn ông nói với giọng khá dịu .
Người áo đen đáp :
- Haha , cậu nói gì , cụ già nào , mà cậu tên gì , là con cháu của ai ở vùng này !!!!
Hắc nhìn người áo đen và nói :
-Ông đừng gạt tôi , tôi thấy chính ông và một con nhỏ ranh đã làm gì cụ già đang băng qua đường !!!
Người áo đen tỏ vẽ ngạc nhiên :
-Cậu nhóc chưa trả lời hết câu hỏi của tôi mà , cậu tên gì , ở đâu !!!!
-Tôi tên Hắc , nhà tôi ở hướng kia , ba tôi là cảnh sát , mẹ tôi cũng là ... cũng là.... cảnh sát !!!! - Hắc vừa nói vừa chỉ hướng này hướng nọ , rồi giả vờ nói ba mẹ làm cảnh sát để cho bọn người này sợ. Nhưng không những ông không biến sắc mà còn khẽ cười .

Nói tới đó , thì một cô gái đi cùng với ông áo đen lúc nãy bước vô, tay cầm chén cháo và khẽ cười nói :
-Ghê nhỉ , ba mẹ làm cảnh sát luôn , sợ quá sư phụ nhỉ !!!! Vừa nói cô gái vừa tiếng tời gần giường.
Chưa kịp nói gì thì cô gái chìa chén cháo đưa gần vào mặt Hắc.
-Nè ăn đi , hay đợi ta đút cho mi ăn !!!! Vừa nói vừa cười nhìn vào mặt Hắc.
Ông áo đen đứng dậy nhìn cô gái nói :
- Dương à !! con khéo đùa , cậu ta mới tỉnh dậy , con đút cho cậu ta ăn đi !!!!
Cô gái tên Dương bèn dạ 1 tiếng rồi ngồi xuống,đút cho Hắc ăn , Hắc cũng không ngại gì mà cứ chỉ biết há miệng để Dương đút cho ăn , tựa như 2 người đã quen .
- Hắc , Cậu ăn lẹ rồi tôi có vài chuyện muốn hỏi cậu !!!! ông áo đen quay lưng về phía trước nói.
Hắc không trả lời , nhưng vẫn tỏ vẽ gật gù và tiếp tục ăn.

Một hồi sau khi ăn xong ,Hắc đứng dậy và tiến về phía ông áo đen chưa kịp hỏi thì ông nói :
- Ngồi xuống đó đi , ta có chuyện muốn nói với cậu !!!! ông áo đen , dường như có mắt phía sau gáy hay sao , tựa người quay lưng về phía trước nhưng vẫn biết cậu đã đứng lên và tiến lại gần.
Hắc ngồi xuống cái ghế gỗ , trước mặt là 1 ấm trà còn nóng, vẫn còn ngút khói từ miệng ấm trà bay ra.
-Ông có gì muốn nói với tôi !!! -Hắc nhìn về phía ông áo đen nói.
Ông áo đen quay về phía Hắc , rồi ngồi xuống rót hai ly trà cho ông và Hắc.
-Trà thượng hạng đó , uống thử đi Hắc !!!- ông xưng hô và cách nói chuyện như người quen thuộc rồi ông lại nói.
-Không giấu gì cậu tôi là Tạ Chân , là một đạo sĩ chuyên gia thu phục linh hồn !!!! -- ông áo đen họ Tạ kia nhìn Hắc với vẻ mặt khá cương quyết như muốn nói rõ cho Hắc hiểu.
Hắc nhăn mặt , bán tính bán nghi vừa cười và nói ,hơi ngượng ngùng:
-Hihi ,linh hồn gì ? tôi thấy ông làm nghề diễn viên đóng phim hài thì hay hơn !!! --lời nói như chẳng tin vào ông Tạ đạo sĩ.
Tạ đạo sĩ cười khẽ nói:
-Phải , phải rồi ta làm nghề đạo diễn đóng phim hài , vậy cậu giải thích làm sao cụ bà trên đường tại sao biến mất , rồi giờ đây bà cụ đó ở đâu !!!!
Hắc ngậm ngùng hồi lâu , nhìn qua nhìn lại thì thấy cô gái tên Dương đang lén lút ở cửa sổ nghe trộm , nhưng Hắc có vẻ không để ý Dương và nói :
-Uhm !! thì ..... có thể do tôi không để ý rồi bà ta đi nhanh quá thì sao, biết đâu giờ bà lão đang ở nhà với con cháu thì sao !!!! ---Hắc tỏ vẽ đắc ý mà nói.
Tạ đạo sĩ cười khẽ:
-Haha !!! vậy à ,Dương đem Lọ Linh Nhai của bà cụ ra đây con !!! --Vừa nói Tạ đạo sĩ liếc mắt về phía cửa sổ như đã biết Dương ở đó từ nào.
Dương bước vào , tay cầm 1 lọ nhỏ lớn hơn một đốt tay xíu. Ngoài thân lọ có lớp chu sa nhưng lại được viết bằng mấy chữ tàu khá nhỏ và cực xảo.
-Dạ đây thưa sư phụ !!! -- Dương 2 tay đưa 1 lọ nhỏ cho Tạ đạo sĩ , miệng nói xong thì nhìn Hắc le lưỡi như chọc quê gì đó.
Tạ đạo sĩ nhìn Hắc nói :
-Cậu bình tĩnh và tập trung nha,đừng có mà ngất xỉu đấy !!!!
Hắc chảy mồ hôi , cổ ngẹn ngào như run lên. Nói rồi Tạ đạo sĩ miệng chép chép , tay mở nắp chai ra thì một luồng khói trắng bóc ra từ chai thủy tinh nhỏ .
- Tên oắt kia , ngạc nhiên đến nổi không nói lên lời lun ah !!! -- Dương khẽ cười nhìn Hắc cho rằng cậu ta đang sợ hãi.
Nhưng Hắc thì vẫn bình thường , cậu đưa tay quơ ra đằng trước ,
- Các người làm gì thế , sao mở nắp chai rồi kêu tôi sợ. !!!!- Hắc vẫn không hiểu và ngạc nhiên hỏi.
Tạ đạo sĩ cũng không hiểu tại sao Hắc lại bình tĩnh được.
-Bà cụ , hãy giải thích cho cậu trai đó biết đi !!!! --Nói rồi ông nhìn vào chổ trống phía trước mặt Hắc mà nói.
Hắc chả hiểu bèn lên tiếng:
-Khoan ,Bà cụ nào ,các người nói gì vậy ,ngoài tôi với ông với đệ tử gì đó của ông ra thì ông ám chỉ ai là bà cụ !!! -- Hắc ngạc nhiên , ngơ ngác nhìn mặt Tạ đạo sĩ.
- Cậu .... Cậu không thấy gì à !!! Tạ đạo sĩ ngạc nhiên hỏi và tay chỉ về phía trống trước mắt.
Hắc nhìn ông rồi nhìn về phía trống.
-Thấy gì....có gì đâu mà thấy !!!! Hắc ngạc nhiên.
Rõ ràng Tạ đạo sĩ đã dùng thuật kêu gọi linh hồn bà cụ ra trước mặt của Hắc mà , tại sao lúc trước Hắc thấy bây giờ thì không nhỉ , ngẩm nghĩ hồi lâu . Ông bèn giơ tay lên bấm bấm, như những thầy bói vậy , mặt tự nhiên biến sắc ,rồi tiến lại gần Hắc. Tạ đạo sĩ giơ tay lên , tay ông hơi run nhưng vẫn khá điêu luyện , rồi bất ngờ miệng chép chép như đọc kinh thánh rồi đột ngột dùng 2 ngón là ngón giữa và ngón trỏ chĩa thẳng vào giữa chán của Hắc.

Quá bất ngờ và nhanh , Hắc không né kịp . Nhưng lúc này ,Hắc cảm thấy trong người nóng rang ,khí huyết nóng dần , mồ hôi thì chảy như nước, rồi bỗng con mắt đau dần , phút chốc con mắt bên phải thay đổi kỳ lạ. Tạ đạo sĩ toát mò hôi chưa kịp nhìn Hắc thì bỗng người của Hắc toát lên một kình lực ảo đỏ đẩy tung Tạ đạo sĩ văng ra ngoài. Dương nhìn vào Hắc ,nhăn mặt mà lo sợ . Riêng Tạ đạo sĩ tuy bị văng ra ngoài , nhưng ông không đứng dậy mà tay chân run bần bật , miệng lẩm bẩm :
- Âm....Âm.... Âm Dương Nhãn !!! Mặt biến sắc hẳn sau khi nói dứt lời.
-----------------------------------------------------------------------------------------
 
 
 
Tại sao Tạ đạo sĩ lại thốt lên như vậy , huyền cơ bí ẩn gì đằng sau Mắt Âm Dương !!! Mời bạn theo dõi chương sau "Đánh Thức Chiến Hồn" vào ngày gần nhất !!!!
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9