vô tình
kimanh211 26.01.2011 14:53:37 (permalink)
0
Vô tình



Chiều về bỗng nghe ray rứt
Đêm không tròn giấc dù đọc sách thiền
Mỗi chiều buông lòng thấy không yên
Chiều nay Ai ăn gì vậy?
Đêm tối có ai bên bầu bạn?
Hơi ấm nào sưởi giá rét đêm nay?
Tất cả làm lòng tôi đau
và hình như nghẹt thở.
Tôi thấy mình vô duyên cớ
Có gì đâu mà phải bận lòng…
 
Cứ để mọi điều trôi qua
Như chưa từng hiện hữu
Cứ để mùa thu trút lá
Cho giấc mơ nào bỗng chốc hóa mênh mang…
Bỗng dưng thích thơ Thanh Tùng và nhạc Phú Quang.
Muốn nghe ai hát lại bài ca Điều giản dị
Muốn thấy tin nhắn rằng người ấy vẫn bình yên.
 
Muốn một lần hò hẹn… để rồi quên
Vì biết cuộc đời vốn là ngắn ngủi.
Nhưng thôi, cứ để tôi làm người có lỗi
Và dĩ nhiên thành một kẻ vô tình
Dù có khổ đau vì phải lặng thinh.
Tôi cất giữ riêng mình cho trọn kiếp…
 
Nợ ân tình mấy ai dễ gì quên
Để tất cả là bài thơ không tên…
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2011 14:55:52 bởi kimanh211 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9