Cảm nhận SA PA
tungquang 18.08.2005 22:25:40 (permalink)
Dạo trước Tungquang có đọc một bài viết về du lịch miền Tây Bắc trong nỗi kinh hoàng (TQ quên mất tên bài đó rồi), giờ quay lại tìm không thấy bài đó nữa. TQ thấy hơi “ấm ức” cho Tây Bắc bởi ở đâu cũng có những nét đẹp riêng của nó. Vậy, mọi người hãy xem thử cảm nhận của TQ về Sa Pa - một thị trấn nhỏ vùng Tây Bắc nhé.

CẢM NHẬN SA PA

Hai lần tôi đặt chân đến Sa Pa đều vào trung tuần tháng 7, tôi không đủ minh mẫn để nhớ xem có cách nhau đúng 365 ngày không, nhưng cảm nhận về Sa Pa sau một năm gặp lại cũng không khác nhau là mấy.

Đường lên “thành phố trong sương”
Muốn lên Sa Pa bạn có thể đi bằng đường sắt hoặc đường bộ lên Thành phố Lao Cai. Hai lần đến Lao Cai tôi đều đi tàu đêm nên chẳng thấy đâu là cảnh núi non trùng điệp dọc đường. Tuy nhiên, những tiếng bánh xe rít nhọc nhằn trên đường ray, những nhịp rung lắc cũng đủ cho tôi cảm nhận về một con đường sắt quanh co, đèo dốc men theo những triền núi nối dài vô tận.
Thành phố Lao Cai đây rồi, cả đoàn dừng lại nghỉ ngơi, thưởng thức nhanh món “cuốn sủi” du nhập từ Trung Quốc sang rồi lại tiếp tục hành trình. Con đường bộ dài hơn 30 km từ Thành phố Lao Cai lên Sa Pa đã được cải tạo lại rất nhiều từ sau dịp lễ hội Sa Pa 100 năm nên bề mặt khá tốt. Nếu bạn không phải là người say xe, bạn có thể thoải mái phóng tầm mắt vượt qua các thung lũng để nhìn xuống các triền núi bị bỏ lại đằng sau. Đường lên mỗi lúc một cao hơn, ngút ngàn là màu xanh của núi. Thấp thoáng đâu đó là các thửa ruộng bậc thang, không nhiều đâu bạn ạ, nhưng cũng đủ để tôi ấn tượng mạnh bởi các nếp gấp đều đặn viền quanh sườn núi, nổi bật hẳn lên trên nền xanh đậm của những rừng sa mộc lô nhô. Tôi mường tượng ra mùa lúa chín, những ngấn vàng đều đặn xếp lên nhau như điểm nhấn giữa trập trùng núi biếc chắc cũng đủ cảm hứng cho các thi sĩ của VN thư quán phóng bút dày đặc cả diễn đàn Thơ.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8533/6E350885D3E44B47A97F0D4430FA8FE7.jpg[/image]
Attached Image(s)
#1
    tungquang 18.08.2005 22:29:15 (permalink)
    Thị trấn ẩn mình trong bóng sa mộc

    Vào đến thị trấn Sa Pa, cảm nhận đầu tiên là tràn ngập một bầu không khí mát mẻ mặc cho cái nắng tháng 7 vẫn trải đều trên các triền núi. Thứ không khí trong trẻo, se se có phần hơi loãng khác hẳn với nơi chúng tôi vừa xuất phát trước đó chưa đầy một giờ. Phố núi giờ đây không còn dáng vẻ hoang sơ, bí ẩn như trước nữa nhưng bạn đừng vội thất vọng nhé. Đó đây lô nhô những ngôi nhà mới xây nhưng cũng đã tự biết nép mình dưới bóng những cây sa mộc cổ thụ làm cho Sa Pa có một vẻ đẹp rất riêng. Đây là loài tôi thích nhất bởi dáng vẻ cứng cỏi khác thường của nó. Những tán lá cứng như thép, thưa nhưng thật thẳng, sẫm lại rồi nhanh chóng chuyển thành màu đen sẫm gân guốc trên nền trời ngay khi buổi chiều tà. Thật là khí phách. Trước đây, tôi vẫn đinh ninh rằng sa mộc và pơ mu chỉ là hai tên gọi của một loại cây. Lên đây, người Sa Pa cho biết hai loại cây đó giống nhau nhưng cây sa mộc thì lá lớn hơn một chút. Tôi thầm nghĩ, vậy thì có gì là khác nhau đâu nhỉ?... Gỗ pơ mu rất đẹp, vàng phơn phớt, nuột nà với những đường vân đều đặn, ngát mùi hương của núi rừng. Hẳn là bạn đã nhìn thấy những đồ trang trí nội thất, mỹ nghệ làm từ gỗ pơ mu, thật đẹp, thật sang trọng phải không? Vậy bạn đã biết đến những mái nhà lợp bằng gỗ pơ mu ở Sa Pa chưa? Những mái nhà đã có từ hàng trăm năm nay, mặc cho mưa nguồn, gió bấc, mặc sương giá, rêu phong vẫn giữ nguyên hình hài ban đầu.

    Thị trấn Sa Pa nhỏ xíu với vài con phố quanh co, phố xá dựa lưng vào chân núi nhưng cũng có đến trên một trăm khách sạn, nhà nghỉ lớn nhỏ. Những khách sạn, nhà hàng, biệt thự chen nhau mọc lên quanh chân núi, khi thì sắp thành dãy ở đoạn phố trung tâm, khi thì ẩn hiện trong tán lá, rất duyên dáng và làm cho Sa Pa có một chút gì đó gần gũi với các đô thị. Những ngôi biệt thự có từ đầu thế kỷ 20 vẫn còn đó, vẻ bề ngoài không thay đổi nhưng nội thất bên trong đã được tu sửa để làm hài lòng du khách. Tuy nhiên, bạn phải trả một khoản tiền kha khá để được nghỉ qua đêm ở đó.

    Ngay giữa trung tâm Sa Pa có một điểm nhấn mà ai cũng phải để ý tới đó là nhà thờ Sa Pa. Ngôi nhà thờ xây bằng đá từ đầu thế kỷ 20, tôi cũng không rõ là từ bao giờ nữa, mộc mạc, rêu phong với tháp chuông thẳng đứng rất đơn giản nhưng mạnh mẽ vươn lên cùng với những cây sa mộc. Tôi không phải là kiến trúc sư để có thể đánh giá về giá trị kiến trúc của nó nhưng tôi thấy vẻ đẹp mộc mạc thật hợp với núi rừng Tây Bắc.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2005 23:31:33 bởi tungquang >
    Attached Image(s)
    #2
      tungquang 18.08.2005 22:31:54 (permalink)
      Bước chân du khách đã làm cho Sa Pa thay đổi hẳn cả bộ mặt và nhịp sống. Sắc màu thương mại không chỉ hiện ra qua số lượng khách sạn, mà còn hiển hiện trên từng biển hiệu, trên các cửa hàng bán đồ lưu niệm, trong lời ăn tiếng nói của người dân tộc thiểu số bản địa. Đừng trách du lịch, điều gì cũng có hai mặt của nó. Nếu bạn cứ muốn níu kéo mãi vẻ hoang sơ, tôi xin hỏi nhỏ bạn: bạn sẽ hài lòng chứ nếu nghỉ đêm trong những khu nhà trọ lụp xụp, không một tiện nghi hiện đại, leo lét ánh lửa rừng, được đón tiếp bằng những món ăn như: thắng cố, mèn mén,... mà tôi dám chắc rằng bạn sẽ không dám đụng đũa ngay khi nhìn thấy. Không biết lúc đó bạn có còn nhìn thấy vẻ đẹp hoang sơ không? khi mà mắt bạn đã hoa lên vì cái dạ dày lép kẹp, vì cả đêm trằn trọc trên chiếc giường xập xệ, trong cái lạnh run người của màn đêm Sa Pa.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2005 22:49:08 bởi tungquang >
      #3
        tungquang 18.08.2005 22:34:26 (permalink)
        Chợ Sa Pa, tình và không tình

        Đã có nhiều giấy mực nói về chợ tình Sa Pa, tôi cũng không muốn nói thêm về cái còn và mất của chợ tình Sa Pa nữa. Chỉ biết rằng, tối thứ bảy hàng tuần, du khách vẫn dồn về quảng trường nhỏ ngay trước cửa nhà thờ để tìm trong cái ồn ào, tấp nập đâu là tiếng khèn dìu dặt, tiếng kèn lá tha thiết của trai gái H’mông tìm bạn.
        Ban ngày, dạo qua chợ “không tình” tức là chợ Trung tâm của Sa Pa, đập ngay vào mắt bạn sẽ là những màu sặc sỡ của đủ loại thổ cẩm. Chắc thể nào bạn cũng sẽ phải sà xuống mua vài thứ đồ thổ cẩm xinh xinh để rồi về nhà chẳng biết dùng làm gì cả. Nhưng điều này có lẽ sẽ làm cho bạn bất ngờ hơn, những cô gái H’mông bán hàng ở đây có thể nói được cả tiếng Anh và tiếng Pháp (tất nhiên chỉ là những câu giao tiếp thông thường phục vụ cho việc bán hàng thôi), nhưng nếu bạn nói chuyện với họ bằng tiếng Việt, chưa chắc họ đã hiểu hết bạn định nói gì.

        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8533/3CF72B6785924393B046D00570BA4B0B.jpg[/image]
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2005 23:46:04 bởi tungquang >
        Attached Image(s)
        #4
          tungquang 18.08.2005 22:37:26 (permalink)
          Rừng núi dưới bàn tay con người

          Vòng ra phía sau nhà thờ, bạn sẽ thấy đường lên núi Hàm Rồng. Chắc ai đến Sa Pa cũng sẽ phải đặt chân lên núi Hàm Rồng. Đây là điểm du lịch đã được người Sa Pa bỏ công sức sửa sang, chăm sóc, sắp đặt khá chu đáo từ lối đi, hàng cây men theo bước chân, các loài hoa, vườn đào, vườn lan,... tạo ra một quần thể hoa, lá, núi non rất thơ mộng. Khí hậu mát mẻ khiến cho Sa Pa có rất nhiều loại hoa đẹp, trong đó có không ít loài hoa có xuất xứ từ những vùng ôn đới xa xôi. Có một loài hoa dại làm tôi rất chú ý, dáng cây và hoa cũng gần giống với hoa “dơn” nhưng bông hoa rất nhỏ, màu vàng cam, những nụ hoa chỉ lớn hơn hạt thóc một chút nên tôi tạm gọi là hoa “thóc”. Không chỉ ở núi Hàm Rồng, hoa thóc mọc rải rác ở khắp nơi, bất cứ chỗ nào có thể bám rễ được. Những cánh hoa nhỏ nhắn, rung rinh như đốm lửa nhỏ sáng bừng lên trên vách đá. Trên núi Hàm Rồng còn có rất nhiều điểm dừng chân để bạn nghỉ ngơi, uống nước hay thưởng thức các sản vật của địa phương. Bạn cũng có thể lên thẳng nhà sàn lớn để nghe biểu diễn nhạc cụ dân tộc hoặc vượt qua các khe đá cheo leo để lên đến cổng trời.
          Tôi có một số bức ảnh rất đẹp, định post lên để minh hoạ nhưng rất tiếc là dung lượng lớn quá không gửi được. Bạn hãy tưởng tượng ra mình đang có mặt ở đỉnh núi cao hơn 1.800 mét này vậy nhé.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2005 22:44:35 bởi tungquang >
          #5
            tungquang 18.08.2005 22:46:52 (permalink)
            Phan Xi Păng - Nóc nhà của Việt Nam

            Bước lên khu nhà sàn lớn ở lưng chừng núi Hàm Rồng, theo hướng tay chỉ của một đồng hành, tôi dễ dàng nhận ra đỉnh núi Phan Xi Păng của dãy Hoàng Liên Sơn hùng vĩ. Với độ cao 3.143 mét, Phan Xi Păng là đỉnh núi cao nhất của Việt Nam. Nếu bạn là một vận động viên leo núi, khi nào có dịp hãy thử một lần chinh phục đỉnh cao này nhé, nó sẽ lấy mất của bạn khoảng hai ngày để leo tới đỉnh. Còn nếu bạn không được chăm chỉ thể thao lắm thì chắc phải mất tới bốn ngày, và có thể bạn sẽ phải bỏ cuộc giữa chừng nữa đấy.

            Đêm Sa Pa, chat và đi dạo

            Đêm mùa hè ở Sa Pa rất mát mẻ, tôi quyết định sẽ đi lang thang một mình. Trước hết là ghé vào một hàng net để “check mail” đã. Lại thêm một bất ngờ nữa, ngồi ngay bên cạnh tôi là một cô bé khoảng 13, 14 tuổi, người dân tộc đang ngồi chat với bạn. Thỉnh thoảng cô bé quay sang hỏi cậu thanh niên ngồi bên cạnh về một câu tiếng Việt nào đó mà cô bé không hiểu. Tôi chỉ nghe thấy cậu thanh niên nói một tràng tiếng dân tộc rồi cô bé lại cắm cúi xuống bàn phím chat tiếp. Thật may, lại gặp lazy_mergi đang lang thang trên mạng. Vậy là có bạn để hàn huyên đủ thứ chuyện.
            - Chat xong anh sẽ làm gì? – lazy hỏi
            - Anh về đi ngủ thôi – tôi cười, trêu lại
            - Đừng đi ngủ, sao không đi dạo đêm.
            - Đi dạo một mình buồn và lạnh lắm
            - Anh không có áo ấm sao?
            - Không, mà lạnh từ trong lạnh ra cơ ( hì hì)
            - Vậy thì đi nhậu đi, làm vài chén cho ấm bụng rồi đi tiếp
            - Không lẽ đi nhậu một mình
            ....
            Ừ, nhưng mà tại sao lại không đi dạo nhỉ. 11 giờ đêm ở Sa Pa đèn đóm đã gần như tắt hết cả, đèn đường cũng tắt, phố núi trở nên huyền bí với những bóng cây, vách đá hình thù kỳ dị. Không phải là ngày nghỉ cuối tuần nên ngoài đường rất vắng vẻ, trời không mù sương nhưng lạnh se sắt. Một mình lặng lẽ trong bóng đêm, đến cả cái bóng của mình cũng bị màn đêm đánh cắp, chợt thầm ước “giá như giờ này có một bàn tay sưởi ấm bàn tay”.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2005 23:21:40 bởi tungquang >
            #6
              tungquang 18.08.2005 23:20:17 (permalink)
              #7
                Binhyen4love 19.08.2005 22:48:49 (permalink)
                "Cảm nhận Sapa" của Tungquang viết khá hay, công phu, làm nguời đọc hình dung được phần nào cái đẹp đầy chất thơ của "Thị trấn ẩn mình trong bóng sa mộc".

                Qủa thật, tôi đã đi một số nước ( Nhật, Trung Quốc- Hong Kong- Macao,...) nhưng không thấy nơi đâu cảnh đẹp tập trung nhiều như Việt Nam. Trung Quốc có nhiều cảnh đẹp đấy nhưng để đi từ cảnh đẹp này đến cảnh đẹp khác thì phải mất một quãng đường khá xa. Nhật cũng thế.

                Bạn dùng từ ngữ khá hay làm cho người đọc vận dụng được các giác quan của mình:
                Thính giác: "những tiếng bánh xe rít nhọc nhằn", "những nhịp rung lắc".
                Thị giác: "ngút ngàn là màu xanh của núi", "xanh đậm của những rừng sa mộc lô nhô", "leo lét ánh lửa rừng".
                Khứu gíac, xúc giác: "Thứ không khí trong trẻo, se se có phần hơi loãng", "Những tán lá cứng như thép", "Gỗ pơ mu rất đẹp, vàng phơn phớt, nuột nà với những đường vân đều đặn, ngát mùi hương của núi rừng".

                Biện pháp nhân cách hóa cũng được sử dụng một cách tinh tế khiến người đọc bị thu hút, lôi cuốn "lô nhô những ngôi nhà mới xây nhưng cũng đã tự biết nép mình dưới bóng những cây sa mộc cổ thụ", "Thật là khí phách".

                Cũng đáo để lắm khi khích bác thiên hạ hãy đi, hãy ngắm và sáng tác thơ văn nữa cơ chứ!
                "Tôi mường tượng ra mùa lúa chín, những ngấn vàng đều đặn xếp lên nhau như điểm nhấn giữa trập trùng núi biếc chắc cũng đủ cảm hứng cho các thi sĩ của VN thư quán phóng bút dày đặc cả diễn đàn Thơ."

                Khá đặc biệt là đoạn mô tả hoa "thóc". Hình ảnh thật sinh động, thanh thóat. "Những cánh hoa nhỏ nhắn, rung rinh như đốm lửa nhỏ sáng bừng lên trên vách đá" Nếu là họa sĩ tôi cũng có thể vẽ được một bức tranh hoặc là nhạc sĩ cũng có thêm chất liệu vàng ngọc cho bản nhạc dang dở của mình.

                Dù vậy, cũng có lời góp ý xây dựng của cá nhân, giá như phần kết, tác giả đúc kết được một câu bao trùm bài viết, nêu bật lên vẻ đẹp của Sapa thì thật tuyệt. Chứ như ở câu kết, người đọc dường như được dẫn dắt đến một "vùng đất mới" khác thì phải???

                Xin cảm ơn tác gỉa tungquang đã cho tôi được du lịch trên một vùng đất thân yêu của VN qua những áng văn trong trẻo đầy chất thơ này.
                #8
                  tungquang 19.08.2005 23:45:28 (permalink)
                  Cảm ơn bạn Binhyen4love thật nhiều về những góp ý rất "chuyên nghiệp". Chắc sau này tungquang sẽ còn phải học hỏi ở bạn nhiều nhiều.

                  TQ thử một cái kết khác theo ý của BYFL nhé:

                  "Ừ, nhưng mà tại sao lại không đi dạo nhỉ. 11 giờ đêm ở Sa Pa đèn đóm đã gần như tắt hết cả, đèn đường cũng tắt, phố núi trở nên huyền bí với những bóng cây, vách đá hình thù kỳ dị. Không phải là ngày nghỉ cuối tuần nên ngoài đường rất vắng vẻ, trời không mù sương nhưng lạnh se sắt. Không gian thật tĩnh lặng. Màn đêm đã giấu đi thật nhiều những gì con người đã tác động vào Sa Pa, trả lại cho Sa Pa những nét đẹp nguyên sơ mà đất trời đã ban tặng. Chắc hẳn Sa Pa lúc này sẽ làm vừa lòng những ai đang cau mày khi thấy Sa Pa dần bị đô thị hoá".

                  Không biết có đúng ý BYFL không nhỉ? (hic nhưng đó không phải là cảm nhận của tungquang)
                  #9
                    Binhyen4love 20.08.2005 17:00:49 (permalink)
                    Tungquang mến,

                    Kết như vậy thì chỉn chu hơn. Cảm ơn bạn. (hic, không phải cảm nhận của bạn... thì của ai nhỉ?)
                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9