LẠC BƯỚC
NỖI NHỚ KHÔNG PHAI
Mưa rơi lệ sáng trong trăn trở
Từng hạt châu tan vỡ gió bay
Mưa mơn man nỗi nhớ hao gầy
Mưa thổn thức yêu thêm vọng tiếng
Mưa không cho cánh chim chao liệng
Giữa bão bùng nghe miệng thế gian
Mưa dầm rơi vào chốn hoang đàng
Mưa lay lắt với ngàn tâm sự
Ai bước sâu vào miền quá khứ
Có ngập ngừng hỏi thử nỗi lòng?
Khi trời cho số kiếp long đong
Và nguyên đó quyện vòng cay đắng?
Chân trời kia ửng vài tia nắng
Xin cho lời chúc tặng tình côi
Trót xa xôi chẳng lối đi về
Thời gian đã bộn bề trôi mãi
Cho tình yêu một người con gái
Những u buồn đọng lại từng đêm
Và thẳm sâu trong tận nỗi niềm
Bao kỷ niệm vương hoài kinh điển
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 14:52:12 bởi lethutrang >
AÓ EM VÀNG THUỞ MÙA XUÂN TÓC THỀ
Bên thềm chải tóc bâng khuâng,
Áo em vàng thuở mùa xuân tóc thề.
Ta ngồi dưới cội hoa lê,
Bên em mà tưởng đi về chiêm bao.
Chiều hôm én gọi lao xao,
Con qua biển bắc con vào biển nam.
Em về hong gió tần ngần,
Sang năm nhớ đợi sang xuân gọi đò…
Đường về dấu nẽo thu xưa,
Thềm hoa lối cũ hừng hờ mây bay.
Trăng tà chếch bóng hiên tây.
Sao em vóc nguyệt còn gầy dáng sương ?
Dương Lam
MÙA RƠI
Gió mùa Đông Bắc lại về
Đem hơi sương lạnh lê thê trên đường
Cánh mây bảng lảng muôn phương
Nắng vàng e ấp khiêm nhường trong mây
Hàng me thao thức hao gầy
Lặng yên không ngủ đón bầy sao xinh
Còn trăng ngần ngại riêng mình
Trải lòng với ánh lung linh diễm huyền
Non cao dường cũng ưu phiền
Luyến con gió nổi quyện miền mơ xa
Liễu reo gọi ánh trăng ngà
Đón từng tia sáng, mặn mà từng canh
Màn đêm bao phủ rừng xanh
Trăng sao hiệp dỗ, giấc lành yêu thương
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 22:57:32 bởi lethutrang >
MƯA SẦU
Mưa rớt giọt sầu đẫm lệ mi
Mưa rơi lạnh lẽo nỗi sầu bi
Mưa làm hoen ướt lên môi mắt
Mưa thấm buốt lòng biết mấy khi
Lặng lẽ bên đời anh của em
Trở trăn nào cũng đậu qua thềm
Chân tình vụng dại đang lần đến
Còn đó duyên thừa đếm với đêm
Gió vẫn vô tư mơn tóc ai
Đêm trăng lay lắt với đêm dài
Mưa bão thôi đừng ca hát nữa
Để sầu rớt nhẹ cõi thiên thai
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 23:04:38 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
MÙA RƠI
Gió mùa Đông Bắc lại về
Đem hơi sương lạnh lê thê trên đường
Cánh mây bảng lảng muôn phương
Nắng vàng e ấp khiêm nhường trong mây
Hàng me thao thức hao gầy
Lặng yên không ngủ đón bầy sao xinh
Còn trăng ngần ngại riêng mình
Trải lòng với ánh lung linh diễm huyền
Non cao dường cũng ưu phiền
Luyến con gió nổi quyện miền mơ xa
Liễu reo gọi ánh trăng ngà
Đón từng tia sáng, mặn mà từng canh
Màn đêm bao phủ rừng xanh
Trăng sao hiệp dỗ, giấc lành yêu thương
lethutrang
LỜI NGÕ...
Gió quê chợt đến, quay về!
Lãng phong phương Bắc, bóng rê trên đường.
Sao bằng? Tự ở ngàn phương!
Gom tròn nắng ấm, tỏ tường khắp mây.
Gió về đỡ dáng héo gầy.
Cho chồi trổ nụ, tràn đầy tươi xinh.
Kể nhau nghe chuyện chúng mình,
Trời cao chúc tụng, trăng nghinh thượng huyền.
Dòng thơ, cung nhạc giải phiền!
Ru mời tương ngộ, bên triền hoang xa.
Ta say đêm ngọc trăng ngà,
Một thời dấu ái, mượt mà thâu canh.
Chan hoà đỏ thắm tình xanh.
Tạ ơn thượng đế, riêng dành ban thương.
Tỉnh say, rời giấc thiên đường!
Quơ tay, tìm lại vấn vương cõi tình.
nguyênhoang
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 14:37:53 bởi Huynhthomy >
VUI
Chủ nhà đi vắng ta vào chơi
Kẻ xướng người ca thơ với đời
Cây cỏ trăm hoa tươi khắp chốn
Thiên nhiên vạn vật đẹp muôn nơi
Tương chao thịt cá dù tăng giá
Thi phú văn chương vẫn trọng lời
Xướng hoạ thơ Đường niêm luật khó
Dẫu còn chưa chuẩn vẫn rao mời.
LLH
.......................................
MỜI
Nhà chủ đâu rồi khách đến chơi
Cùng hòa tung hứng để quên đời
Bài ca anh hát vang nhiều chỗ
Thơ phú chị ngâm vọng khắp nơi
Trân trọng văn chương xuân muốn nói
Mến thương câu chữ hạ buông lời
Đường thi dẫu khó không câu nệ
Xướng hoạ vui thôi chẳng đợi mời
LTT
Tôi cánh bướm tìm cành hoa để đáp. Nhưng chung quanh, nhiều bướm khác, đáp vào. Tôi buồn quá, bèn bay nhìn sóng biển. Có phải? biển mặn lòng mãi, nhân gian? NỖI LÒNG MUỐN TỎ Biển dù mặn vẫn tràn bao cơn sóng. Vẫn ầm ào, vẫn hát khúc tình ca. Vẫn khơi xa ôm ấp ánh trăng ngà, Vẫn say sóng và vẫn hòa muôn thưở Ôi cánh bướm sao lượn lờ dang dở, Cánh hoa kia hương sắc sắp phai rồi, Đã đơn côi ngày tháng đợi chơi vơi, Còn cánh bướm vẫn lả lơi không đến Con thuyền tình ở khơi xa, chưa bến, Mong neo tìm một chốn nghỉ bình an. Cõi đời buồn đâu có ước cao sang . Mà mộng ảo mơ nhìn nơi vùng sáng. Sao trời đất gieo chi nhiều ai oán, Nỗi lòng ơi, hỏi có chán chường không? Khi người ta mãi mãi kỵ nghi lòng. Thì điệp khúc tình ca còn lỗi nhịp lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 10:06:38 bởi lethutrang >
VỰC NGỜ..?
Tôi cánh bướm tìm cành hoa để đáp.
Nhưng chung quanh, nhiều bướm khác, đáp vào.
Tôi buồn quá, bèn bay nhìn sóng biển.
Có phải? biển mặn lòng mãi, nhân gian?
Đời có thể cho, có thể lấy chẳng màng.
Hết buổi sáng, bây giờ là hoàng hôn đó!
Thu nhặt gì? Góp gom? Dành đợi trả.
Cho cõi trần, đùm bọc, bước vô thăm.
Khi tôi yêu, TỪ mong, chờ, đợi, nhớ..lắm!
Dành riêng ai, không sứt mẻ chia phần.
Nhớ quay quắt, cả hồn thơ, thờ thẫn.
Xuôi đường đời, đến cuối dốc, còn lăn?
Đời không cho, người chẳng ban duyên phận.
Đêm hoang vu, thầm lặng hứng sương giăng.
Quên cả lạnh, có thể làm gục ngã.
Sao nỗi lòng, mãi vương vấn băn khoăn?
nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 04:02:45 bởi Huynhthomy >
CÁM ƠN NGƯỜI
Xin cám ơn người đã giúp tôi
Tìm ra ánh sáng ở ven đồi
Ngu ngơ lầm lũi không nhìn ngửi
Khờ khạo lang thang chẳng thấy hôi
Có lẽ sự đời là xảo trá
Hình như cuộc sống chỉ đầu môi
Chân tình mãi trốn thời đành vậy
Đốt đuốc hoài nghi, rớt lệ thôi
lethutrang
MỘNG GIÓ MÂY
Mùa xuân mời hạ đến chơi
Có con nắng quái lả lơi trên đường
Gió vờn đỉnh núi tà dương
Mây bay đùa giỡn chẳng nhường thời gian
Gửi mơ lên tận đại ngàn
Gửi hanh hao đến biển tràn sóng xa
Gửi bao mộng mị hoan ca
Gửi nghìn câu hát chan hòa trùng khơi
Tương tư mây gió chơi vơi
Vang lên khúc nhạc trỗi lời thương yêu
Trời xanh mây trắng mỹ miều
Cho đời thêm cả những điều nghĩa nhân
Bao giờ dừng bước phong trần....
Cùng mây, cùng gió, thêm lần hòa duyên
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2011 16:53:18 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
CÁM ƠN NGƯỜI
Xin cám ơn người đã giúp tôi
Tìm ra ánh sáng ở ven đồi
Ngu ngơ lầm lũi không nhìn ngửi
Khờ khạo lang thang chẳng thấy hôi
Có lẽ sự đời là xảo trá
Hình như cuộc sống chỉ đầu môi
Chân tình mãi trốn thời đành vậy
Đốt đuốc hoài nghi, rớt lệ thôi
lethutrang
GIẢI ĐÔI LỜI..
Giận chi mà phải nặng lời?
Phù vân lối bước, cuộc đời không xa.
Những gì? gạn lọc cho qua!
Tâm hồn thanh thản, yên hà sau lưng.
Có lẽ người chưa? Được hiểu tôi!
Tháng ngày gió núi hôn giăng đồi.
Đã thầm lặng nhớ, quen mùi ngửi.
Chợt trở vươn yêu, thắm vị hôi.
Nào phải lọc lừa, lời dối trá.
Vì ghen bộc lộ, dỗi trên môi.
Bởi yêu, không muốn tình cho vậy.
Toan tính dọn đường, chung sống thôi.
nguyênhoang.
2011
Chiều nay mây xám giăng trời
Luyến nhau khóe mắt môi cười lả lơi
Gió hòa quyện với tình rơi
Rồi mang xa khuất phương trời hư vô LÊTHUTRANG.
Cảm tác, gởi lại cho người...
Ta mang thân thế hải hồ.
Một thời huyễn mộng, cơ đồ vỡ tan.
Ném quăng.. cởi bỏ... xa đàng...
Xa rời cơn nắng, xích xiềng khua vang.
Lá rơi, xuyên cửa bẽ bàng!
Từng năm ngồi đếm, sắc vàng thu qua.
Thầm than số phận, yên hà!
Về trên sóng giã, bạc đầu xuân xưa.
Còn chăng chiếc bóng thoảng thừa!
Nhớ gì..? để nhớ...? song thưa giăng sầu.
Chiều nay mang đến mưa ngâu.
Ngưu vương nhớ bậu, Chức về phương xa.
nguyênhoang.
2011
TRẢ LẠI
Trả lại nụ hôn tình đắm đuối
Trả lại ai bao buổi hẹn hò
Trả tiếng yêu vừa thốt tặng cho
Trả thương nhớ đắn đo trăn trở
Góc phố này còn vương tiếng thở
Con đường ghi lỡ bước chân tình
Hàng me xanh vẫn đó im thinh
Là nhân chứng chuyện mình nồng thắm
Ai sang ngang để đò buồn thẳm
Ôm cô đơn lặng ngắm mây trời
Quạnh hiu ơi khóc tiếc chơi vơi
Cho đêm lại thốt lời ly biệt
Trả ngàn hoa bướm từng tha thiết
Trả vườn xuân đã dệt nên thơ
Có còn ai để nhớ mong chờ
Hay duyên dáng với mơ rồi mộng
Kể từ nay đã thôi đùa sóng
Lửa cháy tim lòng tắt lịm rồi
Cầu mong người đã bước tìm đôi
Đừng vương kỷ niệm đời xưa cũ
Chúc Người đi rũ đời lữ thứ
Chúc yêu thương chớ thử chân tình
Vẹn lòng mình với mộng mơ xinh
Và hạnh phúc trăm nghìn quyến luyến
Xin cõi trời ban lòng chết lịm.......
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 15:36:17 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
TRẢ LẠI
Trả lại nụ hôn tình đắm đuối
Trả lại ai bao buổi hẹn hò
Trả tiếng yêu vừa thốt tặng cho
Trả thương nhớ đắn đo trăn trở
Góc phố này còn vương tiếng thở
Con đường ghi lỡ bước chân tình
Hàng me xanh vẫn đó im thinh
Là nhân chứng chuyện mình nồng thắm
Ai sang ngang để đò buồn thẳm
Ôm cô đơn lặng ngắm mây trời
Quạnh hiu ơi khóc tiếc chơi vơi
Cho đêm lại thốt lời ly biệt
Trả ngàn hoa bướm từng tha thiết
Trả vườn xuân đã dệt nên thơ
Có còn ai để nhớ mong chờ
Hay duyên dáng với mơ rồi mộng
Kể từ nay đã thôi đùa sóng
Lửa cháy tim lòng tắt lịm rồi
Cầu mong người đã bước tìm đôi
Đừng vương kỷ niệm đời xưa cũ
Chúc Người đi rũ đời lữ thứ
Chúc yêu thương chớ thử chân tình
Vẹn lòng mình với mộng mơ xinh
Và hạnh phúc trăm nghìn quyến luyến
Xin cõi trời ban lòng chết lịm.......
lethutrang
NGỌC THANH ơi! cho HTM vào cảm hoạ thơ với Em nha. Chúc luôn vui vẻ&yêu đời mãi. Thân ái.
ÔM BÓNG...
(dtnt)
Đuổi bóng, vươn theo, hồn sắp đuối!
Nhớ câu ai hát, giọng ngâm hò.
Người dưng khác họ, đem lòng cho.
Để mãi thâu canh, hoài trăn trở.
Cảm tạ trời, cho ba tấc thở.
Lầm lũi đi, vương vấn cuộc tình.
Không trách móc, thầm luyến lặng thinh.
Mơ nhân ái, ban cho nồng thắm.
Thời gian xuôi ngõ, không buồn thảm.
Tình mãi xanh, trôi khắp khung trời.
Bay bảng lảng, loang khắp muôn nơi.
Gió mây hợp, chúc mừng riêng biệt.
Duyên trăm năm trọn đời thân thiết.
Ôm giữ vòng tay, dỗ giấc thơ.
Chim sáo mồ côi, thoát khỏi chờ.
Trong mơ, mãi được ban đầy mộng.
Tình vươn cao, nhấp nhô đầu sóng.
Buổi nhớ nhung nay đã qua rồi.
Tung cánh lượn, không gian đủ đôi.
Về thăm lại, vườn địa đàng cũ.
Vẫn mãi, cánh chim buồn lữ thứ.
Chung luôn mơ ước, dựng chân tình.
Là cánh bướm, tìm lựa hoa thật xinh.
Trao ướp nhụy, thề nguyền ái luyến.
Tình nghĩa giao hoà, say ngất lịm...
Dường như yêu, hội nhập về tim!
HuỳnhthọMỹ
2011
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: