edisyna
-
Số bài
:
3
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 27.01.2011
|
Tập thơ "Giá Tình" - Lina Quyên Đặng
-
31.01.2011 01:16:29
Những chuỗi ngày dài như hàng ngàn thế kỉ, cô đơn, trống vắng chỉ biết giấu mình trong những bài thơ... Hoài Bảy năm đủ để yêu chưa ? Hay là chỉ đủ cho mưa thấy buồn ? Rơi rơi từng hạt mưa tuôn Để đong, để đếm, để buồn trái tim mỏi mòn chờ đợi cánh chim Nơi phương xa đó có tìm giúp ta Một người khách ở phương xa Xưa đi mang vội tim ta mất rồi Mặc dù biết có xa xôi, Mặc dù biết chỉ chờ thôi cũng hoài Nhìn từng chiếc lá bên ngoài, Biết thu đã đến, trời ngoài có mưa Chỉ còn ước muốn xa xưa Một ngày nào đó người xưa trở về. *** Đừng trong đợi tình yêu nơi tôi, Bởi từ lâu, nó khôn còn tồn tại. Tình tôi chết vì tim tôi đã chết Khi người đi, không biết nẽo quay về *** Tôi xin anh đừng đem tình bỏ bể Bởi tình tôi chỉ có một mà thôi Lỡ đánh mất trong muôn trùng sóng gợn Là muôn đời tôi chẳng thể yêu ai. *** Xin cứ để tôi chìm trong bể khổ Đừng kéo tôi vào thung lũng yêu thương Vì chôn ấy khi anh không tồn tại Thì thiên đường - địa ngục giồng nhau thôi. *** Khi hiện tại toàn một màu tâm tối Tôi tìm về quá khứ để mua vui Chìm đắm mãi trong cơn say tình ái Rồi giật mình tỉnh giấc vẫn cô đơn. *** Xin cho tôi một lần để khóc, Khóc một lần và chỉ một lần thôi Một lần khóc, là một lần cạn hết Hết lệ sầu và hết cả thương đau *** Khi tôi biết tình yêu anh đổi khác, Tôi mĩm cười cho lệ đáng đừng tuôn. Tự an ủi, xem như trò may rủi. Anh bắt đầu, kết thúc lại là tôi... *** Kết thúc tình yêu, kết thúc buồn. Mà sao lệ đáng chẳng ngừng tuôn Vì người ra đi dường như đã Vô tình mang cả trái tim tôi. *** Chợt buồn tôi viết bài thơ, Giậc mình mới thấy bài thơ rất sầu "Nhân gian nghĩ đến mà đau, Tình sâu bao dặm, dạ sầu bấy nhiêu" Khi yêu dù ít hay nhiều, Đều rơi nước mắt vì điều cắt chia. *** Sao người nói tiếng yêu tôi Để giờ ngừơi lại thả trôi cuộc tình Cô đơn lẻ bóng một mình, Tìm trong giấc ngủ hỏi tình nơi đâu ? giật mình nghĩ đến mà đau Yâu chung để lại mang sầu riêng tôi Nhưng đành câm lặng mà thôi Người xa nơi ấy, tôi ngồi nơi đây Thà rằng nói tiếng chia tay Vỡ tan duyên ấy một ngày sẽ quên Còn hơn cữ mãi chênh vênh Cứ chờ, cứ đợi tình bền sao anh ? Chỉ như lan khói mong manh Chỉ như phòng nhỏ vắng tanh bóng hình. Đêm đêm ngồi khóc một mình Cố quên hình bóng người tình của tôi Quên đi ánh mắt bờ môi. Để rồi mang mối tình phô xuống mồ... *** Chia tay có vạn lý do, Nhưng riêng tôi lại chẳng do điều gi Yêu mà vẫn nói chia tay Lòng tôi tan nát cũng vì thế thôi Khổ sầu xin để riêng tôi Còn người cứ việc sánh đôi cùng người. Yêu anh tôi muốn anh cười Dù tôi đau khổ vẫn cười với anh Tại vì duyên số mỏng manh Chứ đâu phải tại nơi anh phụ tình Xin anh đừng tiếc duyên mình Bởi duy6en ngắn ngủi, nên tình thế thôi Một lần nói tiếng chia phôi Ngàn lần chết lặng tình tôi hỡi người. *** Có ai biết lòng tối đang chết lặng ? Trong khoảng trời cô quạnh bởi vắng anh Anh không hiểu và cũng ko ai hiểu bởi riêng tôi cũng ko hiểu chính mình Muốn quên mau, nhưng lại càng nhớ vội Bóng hình người len lõi cả giấc mơ Tôi mệt mỏi và tâm hồn trống rỗng Phải làm sao để quên sạch mối tình ? *** Có thật sự trái đất tròn ko nhỉ ? Sao tìm hoài em chẳng thấy anh đâu ? Anh bên ấy, nơi nửa vòng trái đất Có như em mòn mỏi trong đợi chờ? Ai cũng biết, đôi ta là ko thể Mỗi mình em là yêu mãi anh thôi Bầu trời rộng, chim trời bay mỏi cánh Còn riêng em mòn mỏi bởi tháng ngày. *** Trao Duyên Tôi chỉ có một tình yêu duy nhất Gửi đến em qua một phong thư Em ko nhận là tình tôi đã mất Tình cho đi, ko lấy lại bao giờ Anh ko lấy ? Ai trả đâu mà lấy ? tình là gì ? mà chỉ một phong thư ? Yêu như thế, sao gọi là yêu nhỉ ? Kẻ như anh ko đáng để đợ chờ Ừ thì thế, tình anh đơn sơ lắm Chỉ mỏng manh, nhỏ bé một phong thư Nhưng thư ấy chỉ một người để nhận Mà người ta có trả lại anh đâu Anh ko nhận trả làm gì cho mệt ? Mà chắc gì anh có một phong thư Gửi cho em rồi bao nhiêu cô khác Dạ đàn ông, ai đong đếm bao giờ Không đong đếm vậy tại sao em biết ? Nói thử xem, người đẹp của lòng anh Thư đã nhận xin em đừng trả lại Thề có trời, yêu mãi có em thôi *** Thà anh chết cho em tôn thờ mãi Chứ đừng sông để phụ tình em. Anh sẽ chết, dĩ nhiên anh sẽ chết Anh chết rồi, em có chết theo ko ? Nếu một mai, em và anh phải chết, Em nguyện cầu, người chết trước là anh Yêu như thế, một tình yêu đáng sợ, Anh chết rồi lấy gì để em yêu ? Yêu là khổ mà ko yêu thì lỗ Khổ thật nhiều thì mới biết đang yêu *** Bắt thang lên hỏi ông trời Tiền đem cho gái có đòi được ko ? Ông trời ổng bảo rằng ko Tao còn bị dụ huống chi là may. Trời Buồn, trời có nhiều mây Em buồn em viết câu này tặng anh Đầu tiên hai chữ "Chân Thành" Theo sau bốn chữ "Ngu chi kệ mày" Bắt thang lên hỏi ông trời Khi nào con gái đến thời kua tôi Ông trời ổng bảo rằng thôi Như tao còn ế, mày thôi khỏi chờ Chàng ơi thiếp hỏi một câu Có ai từng nói rằng trâu giống chàng Thôi làm ơn chớ mơ màng Chí Phèo mà cứ mơ nàng gái xinh Bắt thang lên hỏi ông trời Đi kua con gái có mời mo-bai ? Ông trời ngó xuống khoan thai Mày mà ko có nó bye mày liên Bạc tiền là thứ chi chi Tiền là mảnh giấy số ghi rõ ràng Có tiền phú quý giàu sang Ko tiền ông tơ hồng cũng quên se Bắt thang lên hỏi ông trời Làm sao kua gái vài lời cho con Ông trời chẳng dám ví von Tao còn đang học, làm sao chỉ mày ??? Đẹp trai thứ nhất anh à Thứ hai giàu có thứ ba là tài Chũ tài liền với chữ tai, Muốn kua con gái có tài ko cưng... *** Đã quay lưng, xin anh đng quay lại Đừng dùng tình xát mối trái tim em Hãy để em giữ mối tình tuyệt vọng Chỉ riêng em, và mỗi em một mình Anh cũng biết người của hai thế giới thì muôn đời, trọn kiếp chẳng bên nhau Thì quay lại để làm gì anh nhỉ ? Rồi cuối cùng kết thúc vẫn thương đau Em vẫn thế, thề ko bao giờ khóc Cạn hết rồi, còn gì mà xót xa Quay lưng bước, ngoảnh đầu xa nhau nhé Lá muôn đời trọn kiếp mất anh thôi *** Đối với tôi tình là trò cá cược Mà vốn đầu là trọn cả niềm tin Để đổi lại tình yêu anh mang đến Thắng hay thua chỉ mổi tôi đợi chờ Bàn này thắng, uh tình kia nồng cháy Lỡ thua rồi, thì mất cả niềm tin Nhưng thà thế còn hơn tình bỏ bể Suốt cuộc đời chả biết đến thương đau Anh đã đến, uh thì anh cứ đến Em gật đầu đặt ván chót yêu anh Anh chung thuỷ lòng tin em thắng lại Còn dối gian, em mất cả linh hồn Ai là kẻ, đỏ đen trong nhân thế ? Hỏi ái tình, mấy kẻ chẳng bán mua ? Cứ ấp ủ để rồi quên quá vội Thà như em cược trọn cả linh hồn...
|