MÙA VU LAN Thơ dâng Mẹ TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG Mùa Vu Lan Đến giữa mùa Vu Lan
Con cúi đầu đảnh lễ
Xông trầm và đốt nhang
Trong lời kinh tiếng kệ
Mong xin Phật ban ân
Đem bình an cho Mẹ
T.N.H.K
TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG Mẹ
dâng Mẹ Mẹ là biển cả bao la
Mẹ là Trời Đất chan hoà mến thương
T.N.H.K
THANH YẾN Dâng Mẹ
Kỷ niệm ngày Mẹ vĩnh viễn xa con
Lời ru vọng lại xôn xao nắng chiều
Hạ vàng đất giấu Mẹ yêu
Lang thang gió chở cánh diều mây xa
Sụt sùi ngọn cỏ chân qua
Niềm đau ký ức vỡ oà trong con
Ngỗn ngang mảnh sắc hoàng hôn
Bao nhiêu khốn khó tay ôm riêng mình
Vùng trời xanh Mẹ lặng thinh
Cho con đón ánh bình minh vào đời
Tiếng chim non lạc giữa trời
Mùa về rưng rức nghẹn lời Mẹ ru
Ban mai bất chợt mây mù...
T.Y
THANH YẾN Nhớ Mẹ
Chiều về chầm chậm gió mơn man
Sót lại tàn cây chút nắng vàng
Mộ chí im lìm sầu cỏ úa
Khói mờ nhân ảnh. Bụi thời gian
Lối nhỏ rêu phong chạnh tiếng lòng
Mẹ giờ yên giấc giữa mênh mông
Thu buồn hiu hắt phai màu lá
Gọi Mẹ âm thầm khoảng vắng không
Nhớ Mẹ bao ngày trĩu nặng vai
Lo toan trăn trở những đêm dài
Tóc mây sớm nhuộm màu mưa nắng
Cho trẻ hồn nhiên trọn giấc say
Âm thầm đếm bước tuổi xuân trôi
Mẹ hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Dâng nén hương trầm nương cánh gió
Nỗi niềm con trẻ... Mẹ hiền ơi!
T.Y
NGUYỄN NHO THƯƠNG Mẹ ơi
Mẹ ơi
sóng vỗ trắng gành
niềm riêng se úa nắng hanh phương đoài
bãi chiều in bóng ngả dài
bước chân thất thểu mỉa mai mây ngàn
chìm trong đau đáu miên man
con gom cáu cặn thời gian lưng chừng
ngó lên Hòn Kẽm Đá Dừng
tượng đài kiệt tác rưng rưng mạch nguồn
bốn bề ngợp gió chiêu hồn
cánh diều nghiêng phía u buồn rịm nâu
một đời
Mẹ chắp dãi dầu
khâu thành manh áo bạc màu mốc meo
choàng lên thân phận cheo neo
để xưa nghìn lẻ nương theo hương quỳnh
hoàng hôn
đan chéo thinh thinh
cát chùi ngấn cát dị hình mộng du
ngọn nồm ảo lộng hoang vu
mơ hồ tươm mật lời ru lả mềm
bờ mi cay bụi nhá nhem
phi lao trùng điệp chờ đêm sương choàng
sóng oà khát vọng dã tràng
bốn mùa quanh quẩn bẽ bàng thôi miên
âm dương
cách trở hai miền
Mẹ ơi!
cuộc thế đảo điên khôn lường
íî
vấn vương vương vấn vấn vương
bồi hồi miệm chú biên trường cuồng sơn
còm lưng cõng khối trống trơn
con lê bước khểnh chập chờn hôm mai
N.N.T