Tiền Lương Ngày Xuân.
Tết nay ta chẳng sắm chi
Quần jean áo hiệu mấy khi được dùng
Nhưng mà vẫn cứ bỏ thùng
Cho dù đồ cũ vẫn hùng như ai
Nhìn vào cũng thấy trẻ dai
Mặc cho giầy rách điển trai như thường
Người nhìn thấy thế mà thương
Thằng cha già đó hết lương khi nào.
Há... há... vui quá.
V.Long
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2011 21:54:09 bởi vietlong >
Mộ Đất Đời Tôi!
Một cánh chim bay lạc cuối trời
Một con thuyền không bến mặc dòng trôi
Một con đường hẹp không lối thoát
Và... một ai kia sắp giã đời!
Kẻ ấy là tôi! vâng!... chính tôi!...
Đã thừa giông tố một kiếp người
Từng trải lòng ra kinh bảo gió
Giang hồ mê mải bước dong chơi...
Sống, thác... coi như phó mặc rồi
Còn gì để tiếc nữa ai ơi?
Lối về đất mẹ không xa lắm
Nên gửi nhân gian một vài lời...
Nếu chết xin đừng để tang tôi
Mộ chí đừng ghi, để thế thôi
Ở trên nấm đất hoang tàn ấy
Xin đừng cho một giọt lệ rơi...
Đừng bao giờ khóc hởi em ơi!
Dù tôi chưa trọn một đời trai
Dù khi vĩnh viễn xa nhân thế
Chưa kịp cùng ai bước chung đôi...
Tôi sẽ đi và sẽ đến nơi...
Giấc ngủ ngàn thu đang đón mời
Dưới ba thước đất sâu thăm thẳm
Hãy nhớ rằng tôi luôn mỉm cười!
Chỉ giống như là hóa thân thôi
Từ trong đất mẹ lại đâm chồi
Nên dù có chết mà như sống...
Mộ chí xin đừng khắc tên tôi!...
V. Long
Xin cho tôi một lần
Quay trở về tuổi thơ
Trong tình thương của mẹ
Mênh mang tiếng ru hời
Xin cho tôi một lần
Quỳ gối bên mẹ yêu
Nhận hết bao lỗi lầm
Của người con nông nổi
Nhiều khi tôi muốn khóc
Tiếng khóc người đàn ông
Trải qua bao phong trần
Rất mặn mòi đau khổ!
Xin cho tôi được nói
Tiếng nói từ con tim
Rung lên từng cung bậc
Hòa chung nhịp thời gian
Xin cho tôi được sống
Bên cạnh người tôi yêu
Để nói với em nhiều
Về mối tình chung thủy
Xin cho tôi được ngắm
Nét đẹp của thiên nhiên
Trong vũ trụ bao la
Mà tạo hóa ban tặng
Xin cho tôi Được nghe
Tiếng nói của muôn loài
Trong không gian bao la
Giữa một ngày nắng ấm
Xin cho tôi được nếm
Hương vị của cuộc sống
Từ thượng đế tạo ra
Cho loài người tận hưởng....
Những gì tôi ước mong
Là tinh túy trần gian
Ban tặng cho loài người
Vui đời sống tự do.
V. Long