LẮNG ĐỌNG
Ban ngày thường dễ nhận ra nhau
Có lẽ, phải chăng; - Chút sắc màu!
Dẫu muốn lung linh vui trước mắt
Chẳng bằng rung động lắng dài lâu
Nhẹ nhàng, ngây ngất lòng lưu mãi
Choáng ngợp, say mê mắt thoảng mau
Đêm tối biết người, quen thuộc nết
Sao lầm hương bưởi với hương cau...?
Trần Như Chuyên
Chào em gái! Thơ là tương đối, khái quát mà, sao lại viết cụ thể vậy?
ÂM THẦM
Lỡ làng ngày ấy chuyện trầu cau
Chưa dám nói gì ở kiếp sau
Ngô đỗ muốn phân loại lớn nhỏ
Dần sàng cần lựa chọn thưa mau
Đã không dứt khoát nơi sân trước
Có thể mập mờ phía cổng sau
Dẫu có thoảng qua trong chốc lát
Trăm năm đâu dễ đã quên nhau.