CẢNH NGHÈO
CẢNH NGHÈO
Mở mắt nhìn quanh đã thấy nghèo
Cửa nhà hiu hắt cảnh chèo queo
Vịt gà vàng bạc tìm không thấy
Trà rượu gạo tiền mượn để treo
Chòm xóm quanh năm không dám tới
Bạn bè ngày tháng chẳng còn reo
Tuy không giàu có mà sung sướng
Đêm tối vừa buông ngủ một lèo.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2011 20:09:04 bởi duylinhkg >
CHỒNG NHẬU
Sáng sớm tinh mơ đã thấy rầu
Chồng cầm chai rượu nốc hồi lâu
Ruộng vườn cỏ mọc không màng tới
Đất cát dây leo muốn ngập đầu
Nếu biết là đau đành ở vậy
Chẳng cần phải khổ suốt canh thâu
Ai ơi nếu hiểu nghe lời nhắn
Đừng rước làm chi đủ cảnh sầu.
CHỒNG NHẬU
Sáng sớm tinh mơ đã thấy rầu
Chồng cầm chai rượu nốc hồi lâu
Ruộng vườn cỏ mọc không màng tới
Đất cát dây leo muốn ngập đầu
Nếu biết là đau đành ở vậy
Chẳng cần phải khổ suốt canh thâu
Ai ơi nếu hiểu nghe lời nhắn
Đừng rước làm chi đủ cảnh sầu.
Tớ biết nhân duyên ắt vướng rầu
Người thương đi khỏi đã từ lâu
Lẻ loi bóng chiếc thời son trẻ
Lẳng lặng thân cô đến bạc đầu
Bởi sợ đọa đày đành quảng vắng
Nào ngờ da diết trọn canh thâu
Làm sao tránh được vòng luân lẽ
Không có thì đau có sẽ sầu
ngusikhodai 2011
Trích đoạn: duylinhkg
CẢNH NGHÈO
Mở mắt nhìn quanh đã thấy nghèo
Cửa nhà hiu hắt cảnh chèo queo
Vịt gà vàng bạc tìm không thấy
Trà rượu gạo tiền mượn để treo
Chòm xóm quanh năm không dám tới
Bạn bè ngày tháng chẳng còn reo
Tuy không giàu có mà sung sướng
Đêm tối vừa buông ngủ một lèo.
Mới lọt lòng ra đã mắc nghèo Mặt mũi xanh xao trông bủng beo Bè bạn gọi nhau chia kem mút Còn ta nước miếng cứ chảy theo Vì đã sinh ra giữa kiếp nghèo Theo chồng vàng bạc chẳng có đeo Hồi môn của họ nào Kiềng Lắc Còn ta ba mẹ tặng cặp heo Thương lắm ai ơi cái phận nghèo Những hôm con ốm thật chớ chêu Tiền khám chạy tung không lo đủ Nhìn con hai mắt cứ đỏ hoe
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: