Hương Cố Nhân
Đôi mắt ấy mênh mang khôn tả Giấu ánh nhìn thẫm chuỗi gân tay Đôi mắt ngỡ ngàng sau những đổi thay Từ buổi chia ly không ngờ vĩnh cửu Đôi mắt kia chẳng bao giờ thấu hiểu Vẹn mười năm đôi mắt mãi còn đây Khuya vắng rèm buông ngắm khỏa trăng rơi Gom tiếc nuối lần đi không trọn bước Đôi mắt sướt khẽ khàng như muốn biết Sau phôi pha sống có bình yên? Âu yếm lướt qua một chút thân quen Nơi tình sâu hằn ghi khóe ướt Đôi mắt biếc gắng cười sao man mác Như nhớ bóng hồng thơ lướt ngày xưa Cố nhân mòn son trải tuyết mưa Lỡ dạt nhành quyên thuyền ai trất mái Tri âm ơi con tim khờ dại Vẫn đơn thầm ân tặng mắt xưa Vẫn hân hoan trong mỗi đêm mơ Đôi mắt ghé thăm bóng hồng một thủa...
Buốt thấm đôi tay gầy Hà Nội đón tôi ồn ào, ẩm ướt Mười bốn năm về trước Thu xám buồn thành phố tiễn tôi đi. Ấp khẽ tách cà phê Ngắm quê hương thời kỳ phân cách Mọi nẻo đường ngõ ngách Người với người mướt mải bon chen. Trở về khu phố quen Nhớ dáng anh xưa mỗi chiều hò hẹn Tóc thơm mềm hoa sữa Hai đứa mơ màng say khướt tình yêu... Chẳng còn lại bao nhiêu Những quán quen nay thuộc về xưa cũ Tôi như người mơ ngủ Cố kiếm tìm Hà Nội của ngày qua Tá túc mấy quán Bar 9 X quần bom, tóc như người Sao Hỏa Mấy gã hút xì gà Láo liên nhìn sành điệu kiểu dân chơi. Tôi lạc lõng, chơi vơi Đành ghé qua Nguyễn Du răng hàm mặt Bác sỹ Quý mủm mỉm cười: Răng cô này móm vẩu dẩu trều môi... Dong duổi chú bánh đôi Tri ngộ tình xưa nay ai cũng chững Anh bạn thân lững thững: "Hát một bài hội ngộ mình ơi" Hóa thương tặng anh trai, Và ông bà huân chương đỏ ngực Những người thân năm ấy Giờ thoảng cười nơi ký ức trầm cay... Xuân Hà Nội năm nay Rộ Quất Đào mặc bay giá rét Gói khăn mùng ba tết Tạm yên lòng hẹn nhé Hà Nội ơi!
Nếu sinh ra chẳng phải là phụ nữ Sẽ khỏi nặng lòng với dĩ vãng đã qua Khỏi mơ hồ ngày mùng tám tháng ba Tự mua hoa gửi thầm thời xưa ấy Sẽ không mỏi mòn mỗi đêm thứ bẩy Mong sáng nhanh để được đón con về Chẳng bâng khuâng sáng xuân trả chiều hè Quấn con thơ dạo quanh nơi phổ nhỏ. Sẽ chẳng bao giờ ôm con tự nhủ Con yêu ơi mẹ chẳng giáng thuyền đâu, Mẹ lo con lạnh vắng đêm thâu Thiếu hơi ấm chở che tình mẫu tử. Ước gì sinh ra không phải là phụ nữ Ước được vô tình với cảm xúc thực hư Được hả hê với những trầm tư Được châm nến đốt đi hình bóng cũ. Nhưng hôm nay đã là phụ nữ Đắng ngọt vui sầu cũng chỉ phù du Để một mai hoan lão thiên thu Ôm trọn tình ai vẫn là phụ nữ...
Khắc khoải mỗi giấc mơ Về một điều suốt đời là ảo tưởng Sáng trắng đêm òa vỡ Cảm xúc nhạt nhòa, ngỡ không cô đơn. Thấp thoáng ánh đào tuôn Ngập trọn niềm vui ngỡ mình hạnh phúc Lặng bóng mắt ai buồn Ấm đôi tay nóng cả chiều sương. Khẽ vuốt lọn tóc vương Trầm tiếng ai "Chúc em an phước" Tích tắc vang ký ức Gần - xa - gần những ràng buộc trớ trêu. Chẳng thể là người yêu Chẳng thế muội huynh hay tình thân xa cũ Đôi hải triều vân vũ Mướt mải đêm dài, ai ướt mưa ngâu.
Chú bé con Má thơm hồng căng thiếp ngủ Tay vàng rũ Tấm bánh mỳ khô lả lơ Miệng tròn vo Nhíu chân mày tơ thổn thức Áp lồng ngực Bà hành khất gập lưng nghiêng Chú bé vươn Tấm thân còm nhăn áo mỏng Người tung hứng Gói quà bố thí lem nhem Tiếng vọng sang: Đi ngay cho đây bán hàng Quất phũ phàng Dở ngang giấc vàng em bé. Người rút ví Quẳng nhanh keng vang ống bơ Bé co ro Môi se tím màu giá rét Tiếng loẹt quẹt Vỡ tan mẫn cảm xót xa Bất cầm kha Ngậm ngùi bé con nghiệt ngã.
Nghiêng một nét cười bên mảnh dòng trong In nơi em khoảng trời thơ thủa trước Xanh ngắt Léman, lục nâu Tô Lịch Đôi phương trời đôi mối thập tam xuân.
Rồi sống với bà lúc mới lên năm Vắng hơi cha mong đến đêm gần mẹ Ăn sáng, ngủ trưa, xem tivi, dạo phố… Hình ảnh của bà choáng ngợp tuổi thơ.
Nghịch cỏ trêu bò là mẹ bé năm xưa, Đuổi chó làng, nắng mưa vàng tóc Bà đau chân chẳng thể nào trông được Chỉ biết ngồi nhìn cháu dọa cây si…
Em hôm nay đời sống an vy Chẳng thiếu đồ chơi, có bà, có mẹ Ngập yêu thương : xóm nhà, trường lớp… Vẫn mơ màng đau đáu chập buồn trông…
Đêm qua gập gụ bóng đè Anh ma thủng thẳng "ăn chè không em?" Mắt mờ nghẹn họng trong đêm Gọi tên còn khó bày đặt kem với chè. Tiếng anh thỏ thẻ lè nhè Chọn đi: đậu ván, kẹo mè, bánh trôi... Tứ chi đờ cứng miệng môi Ô hô nhìn giống anh tôi tiêu điều Dáng anh lật đật liêu xiêu Mồm thì ơ hớ "Ăn nhiều vào em Anh còn có cả bị kem Made in Thủy Tạ đính tem Tây Tàu" Chợt anh trễ nải rầu rầu "Chào em anh phải về chầu quan trên" Mẹ nghe bớ bớ phòng bên Nhéo tai hai cái hết cơn bóng đè.
Lượn lờ Outlet Vớ chiếc áo da Về nhà mẹ la: "Chứng nào tật nấy" Nàng ta tung tẩy "Mua một tặng hai" Bà cụ lai rai: "Đầy chưa mặc hết" Quay ra dỗ ngọt: "Sắp về Việt Nam Có chị người quen Đưa đây mẹ tặng" Buồn đau trĩu nặng Ngẩng nhìn trời cao Hỏi muôn vì sao: "Còn đâu justice?"
Người xưa bị ốm Lồm cồm tới thăm Chàng ngồi trầm ngâm "Tôi đang lạnh bụng" Phi thân ra Coop Cá thịt rau khoai... Vào bếp múa may Cũng ra mấy món: Súp rau, cháo thịt Phở bò, heo kho Mằn thắn cô Vân cho Tôm rim, đậu phụ.. Chàng ho sù sụ Sộp soạp ngon lành Xong rồi nói nhanh: Cô về, tôi ngủ...
Đậu Vàng xí xoẹt Trán vã mồ hôi Khọt khẹt hà hơi: Mẹ ơi mệt quá Rực hồng đôi má Mắt rũ bồ câu Gáy nóng, đầu đau Ngủ đâu trọn giấc Cơm chê, Bún hất Phở, Cháo không màng Mẹ lọc gà vàng Chắt ba muỗng súp Đậu hút tùm tụp Nửa thìa quăng ra Mẹ cố nhẩn nha Mút thêm đôi nhón Canh thâu thức trọn Chong Đậu sốt cao Chập chờn lao xao Cuốn về vô tận Đậu Vàng yêu mẹ Sớm lành nhé con Rúc mái tóc thơm Ngóng trời lâu sáng.
ĐÔI MẮT ẤY
Đôi mắt ấy xa mười năm còn nhớ mãi
Những vết hằng ngây dại thuở đôi mươi
Đôi mắt ấy nhìn nhau và biết cười
Nghìn năm lẻ một đêm mơ huyền thoại
Đôi mắt ấy mười năm chờ khắc khoải
Đợi xa hoài giấc mộng ngày dần trôi
Cánh chim di cứ bay mãi vòm trời
Tìm kiếm mãi một nơi không thấy được
Đôi mắt ấy trĩu sầu mi sướt mướt
Giọt rưng sầu đếm từng bước thời gian
Đôi mắt ấy dõi mãi bóng xa ngàn
Rồi khép lại vỡ loang sầu vô tận
< Sửa đổi bởi: vtglcn -- 7.3.2011 20:03:18 > _____________________________
vtglcn
Vần thơ gửi lại cho người
Hằng bao thế kỉ còn đời nhớ ta
THÂN GỬI VTGLCN
CẢM ƠN BẠN NHÉ, MÌNH MỚI VÀO CHƯA BIẾT SỬ DỤNG ĐÚNG CÁCH POST. THƠ CỦA BẠN RẤT HAY. MÌNH POST LẠI VÀO TOPIC CỦA MÌNH CHO ĐỠ THẤT LẠC.
Kia bến ly tan chói lòa áo đỏ Cháy hoang tàn biển lửa tình yêu Sau đống ngổn ngang còn lại bao nhiêu? Muôn mảnh nát từ mối tình rạn vỡ Tình mãi mặn khi nhuốm màu dang dở Nghĩ về nhau nơi tận cuối suy tư Người xa xôi sao nỡ khư khư Túi hành trang gói tròn kỷ niệm Năng tương ngộ có chăng định mệnh Gắn tâm hồn hai nửa tìm nhau Nhớ say cuồng nhớ những nỗi đau Cháy âm ỉ xém nham thời tuổi trẻ Trùng khơi sẽ không về, có thể Nhưng nào ai cưỡng nổi tình yêu Vạm thân trai bóng đổ đường xiêu Nối dài thêm chuỗi đời cô ngữ.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: