Bản tình ca xưa
Con đường phía trước dài sâu hun hút
xe cộ ngập đầy chen chúc lấn nhau
dòng người tiếp nối, lặng yên, nườm nượp
có bóng dáng em lặng lẽ bước mau
Đèn vẫn đỏ, xanh. Mặt trời vẫn rực
Đất vẫn khô cằn, mưa vẫn chẳng rơi
Lá vẫn cứ xanh dẫu không nước tưới
Tôi vẫn yêu em, dẫu em xa tôi
Ở phương trời đó dẫu tôi vẫn biết
Con đường em qua khúc khủyu gập ghềnh
Trong trái tim em bóng tôi mờ nhạt
Tình tôi trao em mãi mãi chẳng quên
Dẫu cho ánh nắng không còn lấp lánh
Dẫu cho tình đầu giờ đã đơn côi
Dẫu tiếng sóng biển không còn xô nữa
Tôi vẫn muôn đời yêu chỉ em thôi
Dẫu rằng tôi biết xa là tiếc nuối
Dẫu chờ đợi em là quá muộn màng
dẫu rằng biết vậy mà tôi vẫn hát
Bản tình ca xưa mãi chẳng sang trang