KHÔNG CÔ ĐƠN SAO VIẾT THÀNH THƠ !
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/E9BD14531FB5496DA4B85CBCBECD1C1F.jpg[/image]
Thơ Là Thơ..Em Là Em
Ai bảo yêu, rồi tự dưng thấy nhớ
Đem vào thơ, vờ như giả dỗi hờn
Em là em , còn thơ là thơ chứ
Cớ sao hai lại là một.... ngộ à...
Em hỏi nè:
Nếu một mai thơ nguồn cạn mất hồn
Thì có lẽ anh cũng hờn em nhỉ ?
Nếu một mai anh chẳng làm thi sĩ
Thì em còn chiếc bóng trong hồn thơ ?
Vì anh nói , em là nguồn suối thơ
Để anh khơi không bao giờ nguồn cạn
Sống song hành, thơ _em luôn sát cạnh
Không bao giờ tách bỏ được đâu nghen.
Bé Lười
GỬI TÌNH YÊU VÀO TIM.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/E94DFC82D23F47C88DFE3BB54472238C.JPG[/image]
Nếu anh gửi tình yêu vào gió.
Gió lỡ lạc em biết tìm đâu ?
Nếu anh gửi tình yêu vào bể sâu
Em nhìn lâu , đâu thấy bờ , thấy bến.
Hay anh gửi tình yêu vào ngọn nến
Soi sáng linh hồn trong bóng tối đêm đông
Nhưng em ngại nến cháy hết còn sáp không
Lại một bóng mình em lạnh lẽo.
Anh chớ gửi tình yêu vào cỏ nhé
Lỡ mưa làm ngập lụt, cỏ héo hon
Lỡ nắng hạn , ắt cỏ sẽ chẳng còn
Chỉ còn lại một vùng hoang , đất cát.
Và chớ nghe hoa ngàn hương gọi hát
Để gửi tình , gửi tấm lòng son
Vì đời hoa , cũng một thoáng cỏn con
Sẽ nhanh tàn theo chiều buông, đêm đến.
Thôi chớ gửi tình yêu vào đâu hết
Mà gói tròn, gọn vẹn vào tim anh
Đợi em về , em nhận chắc sẽ lành
Vì có anh luôn cạnh bên gìn giữ..
Bé Lười
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/473198C8884F4CA7BBFA03848ADC1496.jpg[/image]
Anh Là Một Nửa Của Riêng Tôi
Anh là ngọn gió, em là mây
Gió thổi mang theo dáng mây gầy
Quấn quýt bên nhau, bay vạn nẻo
Thì sao có thể chia lìa đây.
Anh là chăn ấm, cho em nằm
Thắm thiết mặn ,nồng khi đông thăm
Ôm gọn người em khi đêm xuống
Trao nhau hơi ấm đến trăm năm.
Anh là gương soi em ngắm hình
Hàng ngày anh giúp cho em xinh
Vậy sao xa nhau đây anh nhỉ ?
Khi mà xem anh , nửa riêng mình.
Anh là Cuội khờ em là Hằng
Luôn kề bên nhau trên cung trăng
Hạ giới cháu nghe bà thường kể
Cuội_ Hằng ta gặp khi trăng rằm.
Còn nhiều, nhiều lắm lắm anh ơi
Không có thời gian kể hết thôi
Chỉ nấy rằng anh chắc đã hiểu
Anh là một nửa của riêng tôi.
BÉ LƯỜI 19.03.2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 06:29:36 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/786CB6F1E118436C8236156BB2A09012.jpg[/image]
CHÂN TÌNH
Báo cho anh nghe một tin vui
Chân tình em đợi bao năm rồi
Ba mùa trầu rụng , cau vàng úa
Tưởng chừng , em chẳng được niềm vui.
Nay đã về đây theo làn mây
Trong làn gió mát, xuân xanh ngời
Bao năm oằn mình trong mưa nắng.
Chân tình đã về dừng chốn đây.
Thà đừng gặp nhau khỏi mong nhau
Lỡ gặp rồi xa , đứt ruột đau
Nhưng tình vẫn xây thành mộng đẹp
Chân tình vẫn hướng tới cho nhau.
Dù ngày có dài lên gấp bội
Dù đêm có lạnh , chỉ trăng soi
Chân tình chẳng hề phai , dứt, nhạt
Vẫn sống vững bền giữa đời ta.
Bé Lười 21.03.2011
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/1BAFBF9FD99F42168823A4A7175A51AB.jpg[/image]
Tương Tư Vầng Trăng Lạ.
Có phải rằng, em lại tương tư?
Con tim lỗi nhịp ,dường muốn hư
Tự dưng mong mỏi Vầng Trăng lạ
Sớm tối ,ngày đêm, nắng như mưa
Vầng Trăng là ai, em muốn hỏi :
Mà sao thấy nhớ suốt đêm dài?
Thỉnh thoảng hoen mắt thấy cay cay
Vì Trăng vừa bị , mây che dáng.
Nhiều lúc tinh thần muốn hoảng loạn
Đợi hoài, chờ mãi Trăng chẳng lên
Quay lại hỏi lòng, là sao nhỉ ?
Có phải Trăng lại giận dỗi hờn?
Nhiều khi thấy Trăng cùng với Sao
Kề cận bên nhau, chung lối vào
Hình như mình lại "riêng lẻ bóng"?
Nhìn Trăng em về... chẳng lời trao.
Trăng ơi có hiểu được chút nào
Tương tư em gửi hết trên cao
Trên ấy vầng Trăng vàng ấm áp
Sưởi ấm đời nhau vạn đời sau.
Bé Lười 21.03.2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2011 06:25:45 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/3B0BB30B4882408DA98CD9AAFA56A750.jpg[/image]
Bao Giờ Thôi Hết Nhớ Thương !
Khi trái đất chẳng còn tồn tại
Là bốn mùa xuân, hạ, thu ,đông.
Khi trái đất không có bão giông.
Mưa, nắng, chẳng bao giờ mình biết.
Khi cỏ cây, không màu xanh biếc
Khi mặt trời ,chẳng tiếc ngủ vùi.
Và hoa tươi lệ rơi sụt sùi
Khi bướm, ong không còn lơi lả.
Khi nước biển có vị rất lạ
Chẳng mặn mùi , như thủa ban sơ
Diều đồng quê, đâu còn mộng mơ
Gió đã mệt, chẳng buồn thổi nữa.
Khi trên đời chẳng có lời hứa
Không gái , trai, đôi lứa cặp đôi.
Chẳng mẹ, cha, lời ru trên nôi
Của bà ngoại,một đời lam lũ.
Thì em_ anh chẳng bao giờ nhủ
Kiếp này đây mình mãi của nhau
Nguyện yêu thương , tới bạc mái đầu
Thôi lo lắng , khi dãi dầu mưa nắng.
Khúc nhạc tình sẽ hết thôi đằm thắm
Lời thơ nồng chẳng gửi gắm cho nhau
Cuộc đời thì chỉ có mỗi một điều :
Bằng phẳng, lặng im, chẳng có điều ý nghĩa.
Bé Lười 23.03.2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 19:47:58 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/3C74D417BEC243ADB33E1A941305B986.jpg[/image]
Một Người Vẫn.... Dõi Theo Một Người
Quỳ gối chấp tay cầu khấn phật
Thành tâm , thành ý gửi trên cao
Bên trời xa xứ, nửa trái đất
Một giấc mộng lành, sống bình an.
Mấy rày nghe tin , trời nổi giận
Đùng đùng, động đất sóng thần lên
Người tôi thương mến ở gần đó
Không biết , bình an hay hoang tàn.
Giật mình , gặp ai trong giấc mộng
Dáng dáng, hình hình, đúng là anh
Nhưng sao gương mặt đâu phải thế?
Lúc khóc, lúc than, lúc cười gằn.
Có phải tôi lo nhiều nên thế
Tưởng tượng hoang mang đáng ghét à
Anh ở phương xa nếu anh biết :
Hãy nhắn tin về , em khỏi trông.
Bé Lười 23.03.2011
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 19:44:49 bởi Viet duong nhan >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/6061E2028D5748B18DE1A353C25FDCD9.jpg[/image]
MẸ CHỚ LO !
Mấy tối rày ,con ngủ chung cùng mẹ!
Tay quàng tay ôm gọn con vào lòng
Tỏa hơi ấm, xua giá lạnh đêm đông.
Ôm thật chắc, sợ con mẹ trở giấc
Trong giấc mơ ,con thoáng nghe tiếng nấc.
Tiếng thì thầm hiền hậu ở bên tài
Và nghe nhiều những lúc thoáng thở dài
Phải chăng... mẹ lại buồn con chi ạ ?
Trong giấc mơ , thấy một đời vất vả
Sáng , trưa, chiều ôm cả trời chói chang
Chỉ mong cho cuộc sống chút nắng vàng
Đủ cơm mắm ,dưa cà ( ta) bên nhau mãi .
Tiếng thở dài đủ cho con nhìn lại
Cả một đời , thôi dừng lại mẹ ơi
Bây giờ con, cũng đủ lớn thành người
Nghiêng vai nhỏ, sẻ san đời gánh nặng.
Con biết mẹ nhiều đêm thức trắng
Thương phương xa con mẹ yên ấm không?
Lỡ nhiều lúc gió trở giấc đêm đông
Biết có ai sưởi ấm thân cò nhỏ.
Mẹ yêu ơi! ghé sát tai con tỏ
Đừng lo chi , vì con lớn thiệt rồi
Thôi mẹ ơi , hãy ngủ trọn mộng dài
Đừng thao thức, đừng nấc hoài mẹ nhé !
12.02.2011 Bé Lười
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 13:14:24 bởi beluoi >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/B31666BC27914675A9CCB106D9BD3534.jpg[/image]
Em Cũng Ích Kỷ... Như Anh.!
Em vui lắm ,đã được nghe anh nói.
Khi đã yêu, anh" ích kỷ" hơn nhiều !
Anh sợ em hờn giận anh sao ?
Vì anh nghĩ : "yêu phải tự do, thoải mái."
Nói anh nghe:, lòng em không ái ngại
Mà ngược lại ,em vui sướng gấp hai
Lòng" ích kỷ" anh chẳng giành cho ai
Mà chỉ em , riêng chỉ em , thôi đó.
Yêu thực lòng , anh mới giám nhìn ngó
Đi với ai, hay trò chuyện cùng ai
Rồi nhiều khi , nước mắt em chảy dài
Em chỉ có bờ vai anh, để dựa.
Em yêu lắm, nói hết sao cho vừa
Em cứ muốn anh " ích kỷ" hoài đó
Đừng cho ai, hay tặng ai , mà ngỏ
Bản thân em cũng "ích kỷ" như anh.
Bé Lười 24.03.2011
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/8AC1F1A9D5214E4485828DD3B6EC218E.jpg[/image]
Đúng Là " DUYÊN TRỜI"
Nghĩ cũng lạ,ôi sao mình lại quá
Tự dưng thương , người tận chốn phù sa
Mà thân mình ở tít trên núi già
Miền địa lý, khoảnh cách đầu_ cuối nước.
Nghĩ cũng lạ , bao người đón đưa rước
Ngỏ lời thương, còn trước thời gian dài
Vậy mà sao mình chẳng hề ngoảnh lại
Chẳng gật đầu, chẳng cảm mến một ai.
Nghĩ cũng lạ, thời gian nào bôi xóa
Anh về nhà , em đất khách ngày xưa
Có cả những cơn mưa chiều tiễn đưa
Và cái nắng giữa trưa Sài Gòn vắng
Nhưng chúng mình tình cảm đâu yên lặng
Vẫn nhớ mong da diết như buổi đầu
Dù cách xa địa lý có thế nào
Chẳng phai màu, vì " duyên trời" đã cột.
Bé Lười 24.03.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2011 06:52:43 bởi beluoi >
Thơ Và Anh Lưôn Song Hành
Này người tình đừng hờn trách vu vơ
Những vần thơ, trên đường đời hư ảo
Đừng xem nó là những cơn gió bão
Của tình yêu, trào sóng, trước bể đời.
Tình trong thơ, cũng tận tâm em thôi
Gửi bên kia, chính là cho anh đó
Từ trong tim, viết những lời muốn ngỏ
Tất cả đều dành hết có mình anh.
Không có anh làm sao em hiểu nổi
Lời "yêu thương" lời "hờn trách dại khờ".
Rồi" mong đợi", từng đêm đến ngẩn ngơ
Nguyện trung thành, một bóng hình yêu dấu
Vậy anh nhé, chắc giờ anh thấu hiểu
Thơ một nữa, anh cũng một nửa của em
Thơ lỡ ngấm vào máu, thịt , tim, gan
Cùng song hành anh_ thơ cột không đứt.
Bé Lười 24.03.2011
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/D22E214D501E4E6493DE2B485D679D34.jpg[/image]
EM MUỐN VỀ QUÊ ANH
Em muốn về quê anh
Ngắm bờ ruộng cỏ xanh
Lội bùn , em tập cấy
Bên dòng sông hiền lành
Những dòng nước lóng lánh
Chảy yên ắng xuôi dòng
Nhánh Lục Bình lơ lửng
Lững thững về nơi xa.
Vào những buổi trăng tà
Được nghe câu ví dặm
Những câu hò đằm thắm
Rằng :" người ở đừng về".
Buổi chiều vàng thỏa thê
Nghe sáo diều thánh thót
Ôi sao, ngân quá ngọt
Em thèm muốn về cùng.
Vào mùa xuân hạnh phúc
Được nhìn cặp xứng đôi
Vui sướng nghen cả lời
Dắt tay chung mái ấm.
Biết quê anh nghèo lắm
Nhưng đậm nghĩa ân tình
Em mong muốn đôi mình
Chung tay xây quê đẹp
Bé Lười 25.03.2011
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92950/E8791EAB043A41E19CE8378C49A87E4D.JPG[/image]
BÉ LƯỜI
Sao cứ gọi em là bé lười ?
Để đôi mắt tròn chẳng buông lơi
Phụng phịu nhìn anh rồi quay mặt
Hờn lẫy , lặng im chẳng nói cười.
Này anh sao cứ chọc em hoài?
Không sợ lệ em rớt hàng hai
Sài Gòn nắng ,mưa sụt sùi vậy
Chẳng bằng mặt ướt, bé nhạt nhòa
Anh gọi, anh van từ sáng trưa
Dù trời có nắng hay đổ mưa
Dù trời có sập ngay trước mặt
Em chẳng quan tâm, cho anh chừa.
Những lời nói ấy, của ngày xưa
Mới ấy đã đủ ba năm vừa ( tròn)
Thèm thuồng muốn anh gọi lần nữa
Mà sao khó quá,...lòng đổ mưa.
Bé Lười 25.03.2011
Khi
Mặt trời ngủ quên để màn đêm ngự trị
Chị Hằng buồn, trốn tít trong phòng đơn
Vạn sao kia, rơi xuống dưới nhân gian
Chẳng ai phải ước, hái sao trao tình nóng.
Là Khi
Em gặp anh chẳng e thẹn, má đỏ
Chẳng ngập ngừng , tỏ rõ mình đang yêu
Chẳng nhớ nhung lỡ xa cách vào một chiều
Không giận hờn khi anh có bóng khác.
Vậy nên
Cầu chúng ta đừng một chút lạnh nhạt
Hãy yêu thương, như chưa từng yêu thương
Để tình yêu không trở nên tầm thường
Sống vĩnh cửu trăm năm hoài không mất
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2011 17:56:37 bởi beluoi >
MỜI ANH VỀ
Em gọi nắng để hong khô sương sớm.
Em gọi mưa đổ xuống mảnh đất cằn
Em gọi mây che vạt nắng giúp anh
Và gọi gió thổi buồm căng thẳng đến.
Em sẽ bảo tằm ơi nhanh nhả kén
Để cho ta dệt tấm thảm trăm năm
Đón anh về , có chỗ cho anh nằm
Trút buồn phiền bao năm xa cách biệt.
Em xin nhện, bạn ơi đừng giăng nữa
Mái nhà xưa sắp sửa có người về
Em mời chim tấu nhạc khúc đê mê
Thì thầm bảo lá , hoa ơi , hãy nở rộ.
Bé Lười
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: