THƠ TÌNH-Poet Hansy
162. ANH LÀ NGƯỜI ĐÁNG GHÉT
(Nghe lỏm lời của một cô gái...)
Anh là người đáng ghét nhất trần gian
Chỉ vì anh mà bao đêm em phải mất ngủ
Cứ nhớ anh. Mặt mày lại ủ rũ
Khi gọi điện hoài mà không thấy anh: Ơi!
Anh là người đáng ghét nhất trên đời
Đã đánh thức trong em bao điều muốn giấu
Anh đáng ghét vì anh hư, anh xấu...
Lại ghẹo em hoài khiến nước mắt vòng quanh.
Ghét nhất là cái kiểu nói của anh
Mới ngọt ngào đã đổi sang chua hơn giấm
Giận dỗi lên là mất tiêu luôn nồng thắm
"Đi ngủ thôi", sao mà ghét câu nói này.
Ghét thật nhiều mà chẳng muốn rời tay
E số kiếp không cho xa anh được
Sao mà ghét thế này không biết
Cứ dùng dằng không quên được, chàng ơi!
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 00:03:04 bởi Hansy >
163. NGÀY HẠNH NGỘ
Lá rụng rồi lá cũng tìm về cội
Dẫu xa xôi tâm tưởng gởi về nhau
Tình đượm nồng trong lắm sắc màu
Mùa hoa nở hồng hồng lên đôi má.
Nắng chiều thu rạng ngời khắp ngã
Nâng bước em về lấp lánh tin yêu
Hỡi lòng trai sóng sánh dáng kiều
Niềm hạnh ngộ, em ơi, vô vàn hạnh phúc...
HANSY
164. CÒN CÓ NGÀY MAI
Giá băng mấy rồi cũng có ngày tan
Câu hạnh ngộ vẫn luôn chờ em đó
Hãy tin yêu để nắng hồng lên môi má
Gian khổ qua rồi, hạnh phúc đến mà em!
Khi sinh ra, em đã là một nàng tiên
Nắng rực rỡ trên tóc em thuở trước
Ngày xưa ấy, dập dìu người đưa rước
Nào ngờ đâu đời bạc phận hồng nhan.
Đừng lo cho anh, một kiếp phong trần
Quen gió bụi giữa muôn trùng xa lạ
Một lần gặp nhau, nhớ hoài khôn tả
Xa vắng rồi, sao quên được, người ơi!
Cầu mong em cập được bến tình người
Bù đắp lại thuở nao nhiều sóng gió
Sao đêm nguyện mãi làm con chim nhỏ
Hát lời xuân, ru em vào giấc mộng tương lai.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2012 21:11:08 bởi Hansy >
165. GỞI TÌNH XA
Chiều đó đôi ta phải chia ly
Buồn hắt hiu giữa buổi phân kỳ
Em vương sắc lạnh lên đôi mắt
Ta thẩn thờ, hoang vắng tim côi.
Chiều ấy nhiều đong sầu chia phôi
Không nhau hồn bỗng xót xa nhiều
Em đi tóc rồi không buồn chải
Ta về hong đậm tím cô liêu.
Mỗi đứa một phương cách biệt rồi
Đường xa thăm thẳm bóng chiều rơi
Người ơi, biết đến bao giờ lại
Chốn cũ, vườn xưa thuở hẹn lời.
Có nhớ xin gói tình trong tim
Mù xa biền biệt biết đâu tìm
Xin em một chút hương thừa cũ
Ấp ủ trong hồn vạn nhớ nhung...
HANSY
166. CÓ MỘT TÌNH YÊU
Có một tình yêu trong anh
Bao la như là biển rộng
Sâu dài tựa như cuộc sống
Ngan ngát thắm đượm hương mơ.
Có một tình yêu trong thơ
Trao nhau bao lời gởi gắm
Tình ơi, hãy luôn nồng mặn
Cho lòng yêu mãi lên ngôi.
Có một tình yêu cất lời
Hát lên bao điều mong ước
Trong tay, cùng nhau vui bước
Hướng đến vùng trời mơ hoa.
Có một tình yêu trong ta
Vững bền trên muôn vạn lối
Trong nhau tình mình mời gọi
Thắp sáng tình yêu muôn đời...
HANSY
167. VÌ SAO?
Tình một thuở mà sao vương vấn mãi
Biết xa rồi không chịu nói chia ly
Lòng nhủ lòng giữa lúc bước chân đi
Kỷ niệm đó sống hoài trong mộng tưởng.
Sao tình vỡ lại đổ cho định mệnh
Sao đường tình không phải của đôi ta
Có phải vì không cố sức vượt qua
Nên tình phải chìm sâu trong gió bão?
Ta xa em như thuyền không bánh lái
Chếnh choáng sầu say ngút giữa cơn đời
Ở nơi này vẫn thầm lặng nghe mưa rơi
Mãi trống rỗng, đơn côi như hoang đảo.
Em nào biết khi tình vương giông bão
Khó còn đường cập bến của Tình yêu.
Nên đôi ta vỡ giấc mộng xuân kiều
Chỉ còn lại tháng ngày đau thương mãi...
HANSY
168. TÌNH TA
Mây chiều lặng lờ trôi
Man mác buồn theo gió
Hàng cây xanh ủ rũ
Con đường vắng bóng ai.
Tình vay trả trả vay
Ắp đầy niềm xa xót
Bẽ bàng duyên chưa trọn
Yêu thương lây lất sầu.
Nắng úa dậy xám màu
Lòng hoa xác xơ đau
Chim buồn khắc khoải gọi
Tha thiết tiếng tìm nhau.
Tình em như biển lớn
Tình ta sóng xô bờ
Mà sao tình hờn tủi
Xót xa những trang thơ.
Chiều ngồi đong kỷ niệm
Trong mắt chợt mưa về
Hết rồi khúc tình sử
Hồn tan biến hư không...
HANSY
169. NƠI TA VỀ
Nơi Ta về là biển lớn Ta yêu …
Là nơi sông tụ hội biết bao điều
Nghe sóng vỗ miên man trong lòng nhớ
Thấp thoáng hồn tim một dáng kiều.
Nơi Ta về kỷ niệm cứ trào dâng
Một chút mưa trong tím nỗi bâng khuâng
Em có còn thơ ngây như độ nọ
Hay bụi đời đà nhem lấm gót chân?
Nơi Ta về có đồng lúa nương khoai
Mà sao chẳng còn thấy dáng ai
Tần ngần dạo bước tìm trong gió
Hương của ngày nao có còn bay.
Nơi Ta về tím nỗi nhớ khôn nguôi
Thấp thoáng giữa vành tim một dáng người
Ơi em, xưa cũ em còn có nhớ
Một thuở nhìn nhau, đọng cả đời…
HANSY
170. HÃY TÌM LẠI
Trái tim đơn phương giá buốt cõi hồn
Em ẩn mình trong góc khuất tình cảm
Vết thương đó dù đã dài năm tháng
Vẫn xót trong lòng, nên tim cứ dửng dưng?
Trăng đã rụng, sao em cứ mãi buồn?
Sao cứ vùi chôn tuổi xanh vào giá lạnh?
Sao ép mình vào cõi tối lãnh cảm?
Sao để nước mắt sầu tan chảy cả hồn xuân?
Xin mưa thôi rơi trên tim em giá băng
Đừng thêm nước mắt trời vào lòng em nữa
Mười hai bến nước, hãy tìm bến khác
Hãy sang sông tìm lại một khoảng trời tình.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 00:00:48 bởi Hansy >
171. TA - EM
Ta chờ em giữa miền hoa mộng cữ
Tháng năm buồn in đậm bóng dáng ai
Nghe trong gió nằng nặng tiếng thở dài
Của ngày ấy người cùng ta tương ngộ.
Ta đón em giữa mùa trăng lễ hội
Sóng sánh trăng vàng rải kín thuyền mơ
Em nép bóng thẹn thùa buông tóc xõa
Ta căng buồm, thẳng lối vượt phong ba.
HANSY
172. THƠ
Thơ một thuở nhờ duyên mà thức giấc
Hong lại men tình đã lỡ phôi pha
Xin nắng ấm soi sáng lòng đôi ta
Lóng lánh thương yêu của ngày gặp gỡ...
Đời bụi bặm phủ che tuổi nhớ
Giòng thời gian bôi xóa hồn thơ
Em đã đến cùng dáng dấp ngây thơ
Thúc giục hồn tri đậm đà lãng mạn.
Thơ một buổi cũng làm nên duyên phận
Sưởi lòng nhau qua lạnh giá đêm trường
Thơ thay lời, thơ nói tiếng yêu thương
Tình giọt bén mà hương lòng đượm thắm.
Hỡi em, người con gái nồng mặn
San sớt cho anh nỗi ao ước ngọt mềm
Lòng gượng nhẹ, môi tìm môi ước hẹn
Thao thức hoài cho tình nhớ dậy niềm yêu.
HANSY
173. CÒN CHI NỮA
Có những mùa thu không có lá vàng rơi
Là mùa thu đã chết dần trong kỷ niệm
Có những lần uống tràn bao thương mến
Để nghe lòng khắc khoải vọng người xưa.
Thôi hết rồi những ngày đưa đón sớm trưa
Chôn chặt lại giấc mơ đầy ảo ảnh
Còn chi nữa mà hồn đau cứ chạnh
Xa mất rồi, con sáo đã sang sông...
HANSY
174. NUỐI TIẾC LÀM CHI
Đừng tủi hận kẻo lòng day dứt mãi
Đêm tàn rồi thì ngày sẽ đến chứ em!
Lời này đâu chỉ của một ánh sao đêm
Mà hết thảy đều mong em hạnh phúc.
Sao em cứ ngoái về nơi “địa ngục”?
Nuối tiếc chi một ánh trăng đã tàn
Tình phụ - Phụ tình, đời rất công bằng
Đừng nghĩ đến người đã gây đau xót ấy.
Em có biết, tình yêu luôn bừng dậy
Dẫu trái đất này có già cỗi đến đâu
Can cớ chi em khước bỏ tình sau
Khi tình ấy muốn dìu em về bến mộng?
Cứ giữ ngây thơ mà em quý trọng
Nhưng tình yêu không có lỗi gì đâu
Bởi khi em rao bán hết u sầu
Thì ngây thơ sẽ rạng ngời trong ánh mắt.
HANSY
175. TÌNH KHÚC CHO EM
Viết lời thơ mềm mại dệt lời yêu
Nhung nhớ ấy đan xen hồn mộng mị
Ta có nhau bao lâu rồi em nhỉ
Mà nghe chừng vang vọng khúc tình ca.
Buông tiếng tơ lòng gởi giữa bao la
Nương theo gió về tim em dịu ngọt
Ta trong nhau bao thu thu vàng chất ngất
Ru hai lòng dìu dịu chốn thiên thai.
Em hỡi em, mật ngọt suốt đêm dài
Chung gối mộng trong nhau nồng luyến ái
Ta bên nhau, đất trời như ngừng lại
Mừng hai tim thành một nhịp yêu thương...
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: