THƠ TÌNH-Poet Hansy
176. NIỀM ĐAU RỚT LẠI
Dẫu đã xa rồi vẫn nhớ nhau
Lắm khi niềm nhớ gợi men sầu
Sao yêu nhau thế mà xa cách
Để tội vành tim cứ xót đau.
Đã lỡ trao ai khối tình đầu
Nên lòng trống vắng giữa canh thâu
Chập chờn mộng mị, bao hư ảo
Tỉnh giấc, lòng buồn dậy niềm đau.
Đã muốn quên đi cuộc tình sầu
Mà nào dứt được nỗi nhớ đâu
Từng đêm lạnh giá tim cô lẽ
Hoài vọng mãi hoài chuyện trầu cau
Ước mãi trong mơ một phép mầu
Để tình hồng lại thuở còn nhau
Nào hay cuộc sống nhiều dâu bể
Nên cháy trong tim một khối sầu…
HANSY
http://img.photo.yume.vn/photo/pictures/20090613/violet1989/origin/bm112fk2-436346.jpg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 00:06:13 bởi Hansy >
177. GIẤU…
Trong lòng, anh giấu em
Vào một góc yêu nhỏ
Dẫu cách khoảng ngày đêm
Vẫn gần trong hồn nhớ.
Ta giấu tình trong nhau
Để tím thương đầy đặn
Muôn kiếp vẫn trầu cau
Vôi hồng quệt nồng mặn...
HANSY
178. GIÃ BIỆT NHÉ!
Giã biệt rồi em, còn đâu mà trông ngóng
Mắt môi ngày nào xin quên nhé người thương
Ngày mai ta vắng bóng giữa phố phường
Nếu còn nhớ, em hãy đan tròn kỷ niệm.
Giã biệt nhé, khi tình yêu đà tắt lịm
Xa nhau rồi có nhớ lắm không em?
Thôi thì thôi, hãy chôn chặt mọi nỗi niềm
Cho kẻ ra đi không nặng lòng hồi tưởng...
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2012 10:21:18 bởi Hansy >
179. BƯỚM TÌNH
Cánh bướm mỏng em nương về trong gió
Tha thướt yêu kiều, dáng dấp lã lơi
Ta muội mê giữa nhịp múa chơi vơi
Của dịu dàng hương yêu bướm trắng.
Em nương về giữa màu xuân sắc thắm
Trao mộng hiền hòa dướí cánh bướm kiêu sa
Ta dụi mắt, ngác ngơ với chính ta
Em có thật? Hay chỉ là mộng mị?
Em bước xuống đời ta, rót ngọt mật
Khúc Ngê thường lãnh lót đuối hồn si
Cánh bướm xa hoa nẩy lộc xuân thì
Chấp chới em bay, dư hương mãi đọng.
Dụi mắt ngó quanh. Đâu là bướm mộng?
Em hảo huyền như giữa tối liêu trai
Ta rẩy run, chếnh choáng cuộc mê say
Ôi, cánh bướm, có phải em cũng là hư ảo?
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2012 10:21:35 bởi Hansy >
180. NHUNG NHỚ Ơ HỜ...
Nhung nhớ ơ hờ, thương nhớ ai
Năm canh thức đủ suốt đêm dài
Thương ai mắt liếc trong chiều vắng
Để lại hồn ta nhớ nhung hoài.
Thương nhớ ơ hờ, nhung nhớ ai
Ngày qua ngày lại dệt thơ, cài
Lên tóc cô em người xứ ấy
Trường ca hạnh ngộ ước hôm mai.
Tình yêu là bảo vật trời ban
Trân trọng giữ gìn nét chân phương
Gặp gỡ một lần, ngàn lần nhớ
Thủy chung son sắt, nhé người thương?
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2012 00:04:39 bởi Hansy >
181. BƯỚM TÌNH
Cánh bướm mỏng em nương về trong gió
Tha thướt yêu kiều, dáng dấp lã lơi
Ta muội mê giữa nhịp múa chơi vơi
Của dịu dàng hương yêu bướm trắng.
Em nương về giữa màu xuân sắc thắm
Trao mộng hiền hòa dướí cánh bướm kiêu sa
Ta dụi mắt, ngác ngơ với chính ta
Em có thật? Hay chỉ là mộng mị?
Em bước xuống đời ta, rót ngọt mật
Khúc Ngê thường lãnh lót đuối hồn si
Cánh bướm xa hoa nẩy lộc xuân thì
Chấp chới em bay, dư hương mãi đọng.
Dụi mắt ngó quanh. Đâu là bướm mộng?
Em hảo huyền như giữa tối liêu trai
Ta rẩy run, chếnh choáng cuộc mê say
Ôi, cánh bướm, có phải em cũng là hư ảo?
HANSY
182. QUÊN THÔI NHÉ
Bước chân đi hồn rã rời chết lặng
Xa cách rồi lòng biết thuở nào nguôi
Em hỡi em, sao môi nghẹn đắng lời
Tim rũ rượi, mắt buồn dâng ngơ ngác.
Kỷ niệm ngày nao giờ dần tan nát
Theo bước chân ngập ngừng của kẻ ra đi
Tiếc thương nhiều thêm phai mất xuân thì
Quên đi nhé, mối ân tình xưa cũ...
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2012 19:49:03 bởi Hansy >
183. MÊNH MÔNG
Bãng lãng trời chiều mây thướt tha
Không gian im ắng buổi xuân già
Vương ngang nét ngọc lùa trong gió
Chập chùng sông núi cuối trời xa.
Róc rách, hiền hòa con suối chảy
Dịu dàng bướm trắng lượn vờn hoa
Văng vẳng tiếng chim khe khẽ hót
Xuyến xao trong dạ nỗi thương nhà.
Thả hồn vào mênh mông trời đất
Chập chờn trong điệu múa kiêu sa
Giăng ngang niềm nhớ vàng tóc lụa
Cúi xuống giữa đời, ta với ta...
Hoa xuân một đóa hương thơm ngát
Nâng cánh xuân tình họa khúc ca
Một phút thiếp lòng vào tiên cảnh
Ngàn năm đọng lại nửa câu THƠ...
HANSY
184. HẾT GIẬN RỒI
Lược gương ơi, hãy sóng sánh môi cười
Vì chủ người đã mở lòng tha thứ
Người thương ơi, anh mềm lòng biết mấy
Khi tình em cao vút tựa non xanh…
Thôi thì thôi, bỏ qua hết cho anh
Mình nối lại khúc tình ca dang dỡ
Hãy quên nhé những tháng ngày đau khổ
Để tình mình lại sáng tựa ban mai…
Được gì đâu mà cứ giận nhau hoài
Chỉ gieo khổ trong tâm hồn hai đứa
Hứa với em, không lần nào thế nữa
Bởi lòng đau khi anh phải xa em.
Điểm phấn tô son thật đẹp nghe em
Tay trong tay múa khúc ca hạnh ngộ
Cho niềm vui thấm dần từng ngách ngõ
Để bồng lai cũng đến với nồng say…
HANSY
185. MONG LÒNG SÁNG TRONG
Phút cuối không dài nhưng vướng lắm đau thương
Hãy lặng im nghe con tim nức nở khóc
Ngày yêu nhau nào ngờ có hôm nay nước mắt
Chua xót cõi lòng, tím ngắt vành môi
Anh biết em mỏng manh nhất trên đời
Thế mà lại dành cho em nhiều bất hạnh
Trái ngọt tình yêu dường như có cánh
Bay tít mù xa, chẳng biết về đâu.
Còn lại mình em với cả núi u sầu
Không có anh, lấy ai mà san sẻ.
Lần cuối này em khóc thôi anh nhé
Rồi giã từ dĩ vãng của buồn đau
Cầu mong cho nắng sớm chiếu muôn màu
Để xóa hết mối hận tình thuở đó.
HANSY
186. TRƯỜNG CA KHÔNG TÊN
Không tên, em viết một trường ca
Để thêu dệt lại mối tình qua
Đọc nghe xa xót tâm hồn lạnh
Nhưng nhức con tim, muốn khóc òa.
Không tên, trường ca em oán ai?
Kể tình ngày đó đã sớm phai
Để lại mình em trong cô lẽ
Thao thức nhớ mong nhiều đêm dài.
Trường ca em viết, là Không tên
Nhưng nỗi niềm cay cứ buốt lên
Sao cứ yêu thương rồi lại mất?
Làm cho lòng lạnh xót màu đen.
Thôi nhé em, dẫu có nhớ nhung
Thì xin gạt lệ bớt mong thương
Đường đời vạn dặm chia đôi ngã
Không tên, nhưng rồi đã có tên.
HANSY
187. TÌNH PHONG KÍN
Một chút mảnh mai, lá úa rời cành
Đông sang rồi, nắng luyến lưu mùa cuối
Phơn phớt giá sương về trong tiếc nuối
Trời thênh thang giữa nỗi nhớ vàng mơ.
Một chút heo may ồn ã tìm về
Thoáng dáng ai e ấp bên đời thương nhớ
Mây mấy nữa buông lơi tình chớm mở
Ngan ngát hương yêu dậy tím một góc trời.
Thu cho đông mượn vài giọt nắng vàng
Đậu xuống em ấm lòng giữa đông giá rét
Tóc xõa nghiêng bờ vai quấn quýt
Liêu trai về ươm giấc mộng tình say.
Điểm trang đời một chút phấn son hồng
Mơ mãi khúc tương tư đầy luyến ái
Rồi chợt giật mình, Hoàng lương ra khỏi
Biết đến khi nào tim ấy đậm dáng ta?
HANSY
188. TÌNH SAO ĐÊM
Hiểu lòng em băn khoăn giữa trời đêm
Sao cũng đẹp mà trăng thì mỹ miều lắm
Ngày xưa đó hồn em chưa sâu thẳm
Mơ ước giản đơn, ánh sáng của sao thôi.
Nhưng biết bao biến cố giữa dòng đời
Xô em đến những bến bờ xa lạ khác
Niềm tin yêu cũng dần dà sai lạc
Có trăng rồi em quên khuấy ánh sao đêm.
Một thoáng dại khờ, xao xác lòng tin
Em mãi mê trong trăng ngà cổ tích
Rồi nhận ra lắm tình đời không thật
Trăng khuyết, trăng tròn lòng dạ nào hay.
Em đã về ngày hội của thẳng ngay
Thì thôi, hãy quên đi trăng vàng ảo ảnh.
Ánh sao đêm tuy nhạt nhòa trong bão tố
Vẫn cố soi đường, soi dấu chân em.
HANSY
189. DUYÊN TIỀN KIẾP
Ngộ tình cờ mà lại gặp nhau
Ấy là duyên nợ bén đã lâu
Từ trong kiếp trước ta thề hẹn
Nên hôm nay, mình mới có nhau.
Thẹn thùng, em ngỡ ngàng nhìn anh
Thầm cám ơn sắp đặt của cao xanh
Đưa anh xuôi đến nơi gặp gỡ
Để một mối tình được kết thành.
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: