THƠ TÌNH-Poet Hansy
315. VẪN BIẾT THẾ
(Gởi nhsmiles)
Vẫn biết thế nhưng lòng không nguôi nghĩ
Bởi đắng cay cứ rót tận trong hồn
Tạo hóa ban cho một con tim yêu thương
Nên lãng mạn giữa thuyền tình bể ái.
Tưởng là gần hóa ra là xa ngái
Khi yêu thương lại nhen nhóm chia ly
Nào có ai muốn nhận gánh ra đi
Nhưng con tạo tành hanh nên đành chịu.
Ta thương người, như chưa bao giờ thương thế
Người thương ta sao lại lắm phân vân
Vì sao tim yêu lại phải chia nhiều ngăn
Để bội phản có nơi mà ẩn giấu.
Đau tình vỡ nào có ai hiểu thấu
Xót chia tay gặm nát mảnh hồn đơn
Này em ơi, sao học chữ thay lòng
Để một kẻ cuối trời khóc dang dở…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2012 04:54:50 bởi Hansy >
316. MỘT MÌNH
Một mình thức cùng đêm
Sầu dâng dài thế kỷ
Trăng sao màu úa dột
Nghe hoang lạnh vương thềm.
Mây ơi, sao ngừng trôi
Nước ơi, sao không chảy
Lá ơi, sao héo úa
Lòng ơi, sao rối bời
Cuốc kêu xót đêm hè
Hồn dã dượi, lê thê
Tìm đâu trong kỷ niệm
Chút nắng buổi hẹn thề.
Em ơi, tình lìa vỡ
Đau đáu giấc mơ tàn
Gió lùa qua ngõ vắng
Gió cũng sầu miên man.
Hạ về, nắng như lửa
Mà nghe giá rét hồn
Ơi, tình nồng xưa cũ
Sao để lạnh hồn đơn.
HANSY
317. TÌNH THƠ
Tình thơ trao nhau lời nồng thắm
Gởi về nhau ấm áp tiếng thi ca
Thơ nối hai bờ đang vẫn cách xa
Làm sống lại trái tim vụng dại.
Thơ là người, người cũng là thơ
Dẫu chưa hay nhưng thơ đầy chân thật
Như tình người thủy chung, dẫu chưa gặp mặt
Trao nhiều cho nhau, đâu chỉ một câu chào.
HANSY
318. NHỚ EM
Miền xa chiều nay mây giăng tứ phía
Buồn ơi là buồn giữa cảnh hoang sơ
Ta đứng đây dõi mắt ngóng chờ
Dáng hình đó tìm đâu trong sương lạnh.
Gió heo may rít từng cơn ác chướng
Se sắt lòng khi nhớ đến người xưa
Trĩu nặng yêu thương giữa những chiều mưa
Thương biết mấy mắt nai tròn ngơ ngác.
Em ơi, sao mà tình đời đen bạc
Xui khiến hai ta cách trở muôn chiều
Sao cứ làm ta xa xót lòng yêu
Để tình đẹp bỗng hóa thành sương khói.
Ta nhớ đến em, nhớ ơi giọng nói
Nhớ ánh mắt xoe tròn, tinh nghịch dễ thương
Nhớ làm môi hồng rực nắng khi hôn
Và trái tim yêu thương bao la như biển lớn...
HANSY
319. ANH SẼ ĐẾN
Dẫu mình xa nhưng vẫn rất gần
Vì hai đứa vẫn chung một lối
Vẫn trái tim hòa cùng một cội
Một tình yêu son sắt chung lòng.
Anh sẽ gởi đến em những ước mong
Qua những lời thơ nhớ nhung tha thiết
Hãy vui nhé, dù mình còn cách biệt
Bởi trong tim mình vẫn còn có nhau.
HANSY
320. LÒNG KHUYA
Khuya ơi, khuya lặng lẽ
Trong lòng kẻ cô đơn
Trăng ơi, trăng úa vàng
Giữa hồn đau tình xót.
Mưa rơi sao đột ngột
Rớt buốt lạnh đời ta
Gió ơi sao xót xa
Xé lòng chiều đơn lẽ.
Đêm cô liêu lạnh giá
Cất chén sầu đầy vơi
Ngàn năm vẫn một lời
Yêu em đến vạn kiếp.
Tình đau lòng trở giấc
Giọt sầu nặng hồn côi
Sợi buồn giăng nơi nơi
Thiên thu mờ nhân ảnh.
Trăng thôi, trăng khuất bóng
Ta khóc dưới ánh tàn
Sầu chảy dài miên man
Giữa lòng đau tình vỡ...
HANSY
321. TRẺ CON
Tuổi thì nhiều nhiều rồi
Mà sao còn con nít
Không bao giờ chịu thiệt
Lại còn hay vùng vằng…
Hồn đong đầy yêu thương
Nên đường tình lận đận
Cứ đến rồi mất dạng
Chẳng ai ở cùng mình…
Dỗi hờn là chuyên môn
Nên cô nào cũng gặp
Giống như là áp thấp
Ầm ì đến thấy ghê… (hehe)
Thôi, chúng mình làm huề
Chứ giận hoài khổ lắm
Yêu nhau rất nồng mặn
Cớ gì cứ giận hờn???
HANSY
322. CHÁT ĐẮNG TÌNH ƠI
Đường đời chưa bao giờ là đường cao tốc
Chuyện tình yêu còn lắm khúc gian nan
Vừa chớm nồng đã vội ly tan
Câu hạnh phúc chưa tròn đà ly biệt.
Em cho ta một tình nồng thắm thiết
Ta trao em khúc hát đượm ân tình
Thế mà trời đành chia ngăn chúng mình
Nghe chát đắng giữa niềm đau tình vỡ.
Ta ngồi đây ôm nhớ thương vò võ
Dõi mắt tìm em đang ở chốn nào
Rồi từng ngày kỷ niệm cứ hư hao
Ngoảnh mặt lại đường về dường mất lối.
Dẫu không còn hy vọng nào để tìm tới
Ta vẫn hoài mơ một buổi tao phùng
Mơ ôm người thương siết chặt vào lòng
Tim hòa nhip đôi uyên ương chắp cánh.
HANSY
323. ANH SẼ VỀ
Lời ao ước xin có trời chứng giám
Để anh sớm về bên người ấy anh thương
Để Em - Anh cùng chung bước một đường
Cho hạnh phúc rạng ngời trên mắt đỏ.
Anh sẽ về, sẽ thương nhiều em gái nhỏ
Để đền bù cho ngày tháng đợi mong
Để tim em được sưởi ấm nắng hồng
Và anh nguyện được cầm tù trong mắt em đó.
Anh sẽ về trong giấc em mơ say
Sẽ về trong bao ngày em nhung nhớ
Khẽ vuốt mái tóc em hờ hững trải
Hát ru em một bản tình ca.
Anh sẽ về khi năm tháng dần qua
Ngồi lại bên em nhắc mùa trăng cũ
Khe khẽ ngâm bài thơ màu úa
Thuở em làm vì ghét đã xa anh...
HANSY
324. CHỈ EM
Chuyện dẫu cũ nhưng tình mình luôn mới
Nhớ thuở nào hai đứa thẹn thùng nhau
Rồi tháng ngày lại ước chuyện trầu cau
Bao mong ước ngày nao còn nhớ rõ...
Bài thơ em làm, trách anh di mãi
Đọc bao lần để mà mãi thầm thương
Người anh yêu dằn vặt biết bao đường
Khi cách trở tình yêu dằng đặc mãi...
Cuộc đời anh, lãng tử, vạn nẻo đường
Gặp rất nhiều nhưng lòng anh chỉ một
Chỉ một em thôi đã là quá đủ
Cho tình yêu mầu nhiệm của lòng anh.
Chỉ một người con gái trong anh
Đã sét đánh ngày nào anh gặp gỡ
Để từ đó vết hình em gái nhỏ
Hằn kín trong anh, không thể nào phai.
HANSY
325. VÒNG ĐỜI
Vòng đời xoay oan nghiệt
Tình đầy đến lúc vơi
Người thì lòng rối bời
Cỏ cây cũng cúi mặt.
Tình nào là tình thật?
Yêu nào là yêu vờ?
Sao mộng, thực lập lờ
Để người buồn rát bỏng.
Tình xa, hồn trống rỗng
Trách nhau chi thêm thừa
Sao mất những ngày xưa
Đầy mộng tình luyến ái?
Gió trăng cũng ái ngại
Khi chứng kiến tình sầu
Cây lá chung niềm đau
Khóc tiễn đưa tình vỡ.
"Trăng tròn để rồi khuyết
Bèo hợp để mà tan"
Tình đã lỡ không còn
Còn tiếc thương chi nữa?
HANSY
326. TÌNH ANH
Cuộc đời anh, lãng tử, vạn nẻo đường
Gặp rất nhiều nhưng lòng anh chỉ một
Chỉ một em thôi đã là quá đủ
Cho tình yêu mầu nhiệm của lòng anh.
Chỉ một người con gái trong anh
Đã sét đánh ngày nào anh gặp gỡ
Để từ đó vết hình em gái nhỏ
Hằn kín trong anh, không thể nào phai.
Tình anh, ấy chính là em
Sáng ươm sương ngọc, chiều thêm nắng vàng
Bắt giam một kẻ lang thang
Vào trong tim đỏ rộn ràng lời yêu.
Tình anh, em đó sáng chiều
Trăng thanhgió mát liêu xiêu sóng tình
Em là nắng ấm bình minh
Dỗ anh giấc ngủ giữa miền lao xao..
HANSY
327. LẠNH CHIỀU MƯA
Chiều nay, mưa rơi qua ngõ buồn
Ta đón mưa, xót lạnh cả hồn
Tái tê lòng, mưa không hề dứt
Mưa cũng buồn cho lệ trời tuôn.
Chiều nay, đếm hạt mưa rơi rơi
Như đếm nỗi nhớ đang thốt nên lời
Từng hạt, từng hạt rơi thánh thót
Chát đắng nghẹn ngào giữa lòng côi.
Mưa cứ rơi ụp tối cả trời
Cứ giăng sầu lạnh buốt lòng ai
Mưa như dao cắt xé lòng nát
Sao khắc khoải, đớn sầu, mưa ơi!
Người ơi, phố cũ mưa có rơi?
Tình ơi, quá vãng lịm chết rồi
Lòng ơi, sao lòng như muối xát
Tình chết, sao khóc hoài, ta ơi!
HANSY
328. SẦU ĐƠN LẼ
Sầu rồi đó, kín giăng hồn cô lẽ
Bâng khuâng tìm chút hương nhớ ngày qua
Kỷ niệm ơi, sao khôngchịu nhạt nhòa
Cho trí tưởng thôi mãi hoài hoang lạnh.
Buồn rồi đó, khi tình mình bất hạnh
Xa xót lòng trong nước mắt phân ly
Ta yêu nhau giữa màu nắng xuân thì
Rồi đông giá cướp mất tình nồng cháy.
Ta ước ao yêu thương này còn mãi
Sao tình nồng mà vội sớm tàn hương
Sao yêu nhau mà phải cách ngõ xa đường
Tình đã chết biết bao giờ tương ngộ
Góp chút hương thừa tiễn đưa tình lỡ
Mắt môi ơi, đành nói tiếng giã từ
Cuối nẻo đường tình đốt vội trang thơ
Thôi giã biệt, hẹn lòng sang kiếp khác...
HANSY
329. NGÀN THU
Ngàn trùng xa cách, ngàn trùng xa
Em ở phương nào có nhớ ta?
Canh khuya trăng lạnh buồn da diết
Dõi mắt trông, kỷ niệm nhạt nhòa.
Ơi, nhớ thương biết mấy cho vừa
Ta nghe hồn nặng giữa cơn mưa
Chấp chới ngàn xa màu quá vãng
Biết mắt ai còn đợi sớm trưa.
Một phút tơ duyên lỡ cuộc xe
Ngàn thu mong ngóng buổi hẹn thề
Ta đong tuổi nhớ đầy tâm thức
Để hồn cứ lóng ngóng lê thê.
Còn chút nào duyên không hở em?
Chiều Thu nghe sầu rụng bên thềm
Thương nhau tóc rối bờ mi ướt
Ta khóc với em lệ hằng đêm...
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: