THƠ TÌNH-Poet Hansy
655. GỞI ĐẾN EM
(Tặng một giọt sương)
Gởi đến em – giọt sương ta yêu quý
Vẫn mãi hoài chung thủy giữa thời gian
Vẫn dõi theo em chân bước trên đường
Gom mây gió thành thơ trao sương nhỏ.
Gởi đến em – giọt sương thời tao ngộ
Nụ cười tươi, nhí nhảnh giữa trời thơ
Tóc bềnh bồng ngời sáng những niềm mơ
Lòng quảng đại thơm hương tình chân thật.
Gởi đến em – giọt sương nhiều ngọt mật
Hát líu lo khúc phượng vĩ mùa xưa
Cũng có khi mắt đẹp nhuốm cơn mưa
Chắc chỉ để điểm tô thêm tạo hóa.
Gởi đến em – giọt sương khung trời lạ
Mà dáng hình sao cứ ngỡ thân quen
Để bâng khuâng mỗi lúc nghĩ về em
Nôn nao mãi giữa dòng thơ trao gởi.
Gởi đến em – giọt sương ta ngóng đợi
Lóng lánh hồn, thơm thảo một tình yêu
Hãy cứ là giọt sương thắm mỹ miều
Cho ta ngắm mãi hoài trong mộng tưởng.
Gởi đến em – giọt sương thu yểu điệu…
HANSY
829
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2012 22:29:21 bởi Hansy >
656. CHIỀU KHÔNG EM
Phố buồn chiều không em
Dâng nhớ nhung nằng nặng
Sầu từng đợt không tên
Mà nghe dài thẳm vắng.
Ly cà phê chát đắng
Vì thiếu dáng hình em
Hồn dường như mằn mặn
Xa xót lắm nỗi niềm.
Không em sầu triền miên
Tìm ta như úa chặn
Nhớ thương ơi, môi mềm
Mà sao giờ nín lặng.
Phố lên đèn lóa trắng
Loang loáng dáng hình em
Ẩn vào hồn trĩu nặng
Một cơn nhớ êm đềm…
HANSY
657. KHUYA ĐƠN CÔI
Trăng khuya lạnh ta ngồi trong thẳm vắng
Nhớ thương ai tình bạc trắng mù xa
Trăng đếm nay cũng giống trăng thuở nào
Mà sao lại vướng thật nhiều sắc lạnh.
Đã bao mùa đi qua nhìn lá rụng
Nhớ thương ơi, đan kín cả tâm hồn
Để lòng này có lúc hẫng như không
Chao đảo cả khung trời từng êm ả.
Này mắt này môi sao mà đi cả
Để mình ta tẻ lạnh đến tê người
Hương ái ơi, hãy cất lại đôi lời
Để an ủi một hồn đơn trắc trở.
Tình đã tắt, mùa xưa trăng đà vỡ
Hắt hiu buồn giết chết chút lòng đơn
Thôi hết rồi những ngày tháng dỗi hờn
Ta lịm chết trong giá đơn kỷ niệm…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2012 22:59:37 bởi Hansy >
658. XÓT ĐAU TÌNH VỠ
Tình mới chớm đã cất lời ly biệt
Xót xa ơi, thương biết mấy chia phôi
Quờ quạng bàn tay để biết đã xa rồi
Người thương đó vút bay về phương ấy.
Tình yêu đó giờ ai nào có thấy
Khi lòng người đà thay trắng đổi đen
Ta gặm sầu trong tủi hận mình ên
Căn gác lạnh xót xa tìm hoài mộng.
Gió trăng ơi sao thản nhiên lồng lộng
Khi cõi đời vắng bặt bản tình ca
Mùa yêu giờ thăm thẳm chốn mù xa
Lời hẹn ước như mây trôi tan loãng.
Chiều không em ngõ hồn thêm hiu quạnh
Xao xác lòng ri rỉ máu tình si
Nhớ thương ơi, một thuở lắm yêu vì
Nay chết lặng giữa khung trời giông bão…
HANSY
659. TÌNH HẸN
Tình nồng dâng lên mắt
Lòng yêu rộng bao la
Nhạc tình trỗi khúc ca
Nhớ nhau, tha thiết đượm.
Kiêp nào mình đã hẹn
Giữa đường đời có nhau
Ước đẹp mộng trầu cau
Cho thuềyn tình dậy sóng.
Hương lòng hôn thầm muốn
Mãi mãi ở trong nhau
Ngày cho chí đêm thâu
Hai tim hồng thủ thỉ.
Thương hoài nhau, em nhé
Cho mộng mãi màu xanh
Để em mãi của anh
Ngàn năm tình bất diệt…
HANSY
833
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2012 19:00:33 bởi Hansy >
660. MONG
Sao nằm tít trời cao
Thế nào mà hái được?
Đông về bao lá trút
Gởi nỗi nhớ chốn nao?
Đường yêu thương thuở nào
Gập ghềnh con tim nhỏ
Một mình trong mưa bão
Em có kịp tới bờ?
Đời không phải toàn thơ
Nhọc nhằn khi vấp đá
Bụi đời nhiều gian khó
Vây chặt cuộc đời em.
Mong nắng xuống bên thềm
Cho ấm chiều đông giá
Vòng đời luôn vay trả
Lạnh lùng cũng chia xa.
HANSY
661. CẢM XÍCH BÍCH
Cuồn cuộn sóng Trường Giang
Xuôi Đông dìm anh hùng
Chuyện đời hơn kém luận
Phù du giữa kiếp trần
Núi xanh muôn năm vững
Ngàn đời ánh thái dương
Phu tiều cùng đối ẩm
Trời Thu vọng gió Xuân
Vỗ vai nhau nồng mặn
Cười khà chuyện thế gian
HANSY
662. MƯA LẠNH
Chiều nay mưa rơi qua ngõ buồn
Ta đón mưa xót lạnh cả hồn
Tái tê sầu dài mưa không dứt
Mưa buồn gì mà mãi lệ tuôn.
Chiều nay ngồi đếm hạt mưa rơi
Nỗi nhớ dâng thôi thúc thành lời
Từng hạt, từng hạt rơi thánh thót
Nghẹn ngào men đắng trong tim côi.
Mưa rơi rơi tím cả khung trời
Mưa giăng giăng cho kín lòng người
Như lưỡi dao xắn ngang nỗi nhớ
Sao khắc khoải, đớn sầu mưa ơi.
Người ơi, phố cũ có mưa rơi
Tình ơi, quá vãng lịm tắt rồi
Lòng ơi, sao mãi hoài xa xót
Người yêu ơi, sao nhớ mãi khôn nguôi.
HANSY 836
663. HOÀI THU
Vấn vương nỗi nhớ vào giữa sương thu
Đậu xuống chiếc lá cuối cùng còn sót lại
Màu thu dần qua, rừng thu man dại
Thình âm liêu trai một thuở vọng vè.
Thương cành khẳng khiu trơ đời tái tê
Quăn góc lá như dần đau trong gió
Mùa thu hôm nao tình vừa chớm ngỏ
Man mác hoài thu, ai nhớ ai không?
HANSY
664. SẦU ĐƠN LẼ
Sầu rồi đó, kín giăng hồn cô lẽ
Bâng khuâng tìm chút hương nhớ ngày qua
Kỷ niệm ơi, sao mãi chẳng phai nhòa
Trong trí tưởng một tâm hồn đơn lạnh.
Buồn rồi đó, khi tình ta bất hạnh
Xa xót lòng trong môi mắt chia ly
Ta yêu nhau giữa màu nắng xuân thì
Rồi đông giá cuốn đi tình nồng cháy.
Yêu là thế mà sao tình ngang trái
Thương rất nhiều rồi vẫn cứ chia tay
Mình bên nhau đếm chưa được bao ngày
Lửa nồng ái mới nhen đà tắt lịm.
Góp chút dư hương ủi an kỷ niệm
Mắt môi ơi, thương mấy cũng tan rồi
Bài thơ xưa, xin trả lại cho người
Xin giã biệt một mối tình dang dở…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2012 21:43:05 bởi Hansy >
665. THU VỀ CHO SƯƠNG
Một chút Thu vàng vương nắng nhạt
Lóng lánh chờ, tím mọng hơi sương
Một chút hồn ai vừa đi lạc
Nhớ ơi là nhớ tím hồn buông.
Em thấp thoáng về trong nhân ảnh
Ta ngóng trông tim dậy đã lâu
Sao mừng vui mà lòng lại khóc
Hãy trong nhau, mùa nhớ thật sâu.
Đã hết rồi những gió mưa xưa
Đã hết rồi ngày tháng dư thừa
Thu về lại, hồn hoa ngập nắng
Duyên dáng kìa, sương mảnh đong đưa.
HANSY
666.
PHƯỢNG GIÀ ƠI
Cây phượng già
Vừa hạ xuống chiều qua
Kỷ niệm ơi!
Những mùa hoa học trò
Biết treo vào đâu.
Cây phượng già
Vừa hạ xuống chiều qua
Nghe niềm nhớ của vở sách áo trắng tìm về
Lặng lẽ như mưa rơi rơi
Ru hồn quá vãng.
Cây phượng già
Vừa hạ xuống chiều qua
Có dìm luôn không
Những tháng ngày ước mơ của tuổi xuân
Những niềm vui thuở nhỏ
Mái ngói sân trường bạn bè cũ mới.
Cây phượng già
Vừa hạ xuống chiều qua
Nghe trong lòng tiếc nuối
Kỷ niệm ơi, lơ lửng giữa tâm hồn
Thầy cô ơi, tạc dạ ghi lòng
Trường lớp ơi
Bạn bè ơi
Phượng già ơi………………………
HANSY 840
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2012 22:43:40 bởi Hansy >
667. VẪN BIẾT THẾ
Vẫn biết thuyền tình nhiều giông bão
Mà sao lòng cứ muốn ghé, người ơi
Đã sinh ra một kiếp ở trên đời
Nào ngoảnh mặt quay lưng đành cho được.
Nếu đã có hẹn nhau từ kiếp trước
Thì kiếp này cũng nối lại khúc xuân ca
Một chữ tình vướng lụy trẻ đến già
Làm sao chối bỏ mà lòng yên ả…
Vẫn biết sau yêu thương là nức nở
Là xót lòng khi chia biệt tình yêu
Là đắng cay, buốt lạnh khắp trăm chiều
Nhưng không yêu thì còn gì là cuộc sống.
Xin hãy xem như vừa qua cơn ác mộng
Để mĩm cười đón nhận ánh bình minh
Kìa! Nắng hồng đang vẫy gọi cuộc tình
Đời vẫn đẹp khi tim còn vang niềm nhớ…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2012 09:17:36 bởi Hansy >
668. LÒNG TIN VÀ THỜI GIAN
Tình yêu cho ta mật ngọt dịu êm
Đem Sức sống về trong tim mỗi đứa
Như Nắng sớm rọi sáng bừng muôn thuở
Là Chim ca Suối hát khúc bình yên
Tình yêu là Hạnh phúc trong mỗi đêm
Được cùng người yêu thì thầm tâm sự
Là hạt giống của hết thảy niềm Hy vọng
Là Tương lai to lớn của tình nhân...
Hãy nuôi sống Tình yêu bằng Lòng tin
Hãy tin nhau dù gặp bao ngang trái
Khi hạnh phúc cũng như lúc tuyệt vọng
Lòng tin là chìa khóa giữ Tình yêu...
Hãy để Thời gian kiểm nghiệm Tình yêu
Đó là vị giám khảo công bằng, trung thực
Dẫu có cách nhau biển bờ ngút mắt
Tình yêu đích thực vẫn sống mãi với Thời gian...
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2012 09:17:55 bởi Hansy >
669. CÓ PHẢI…
Có phải ta đang đánh lừa trái tim mình
Khi thấy bồi hồi
Trước một dáng hình kiều mị?
Có phải chỈ là
Một thoáng ngất say, choáng ngợp
Chứ nào ấy chính là yêu?
Có phải trái tim băng giá
Đã tan chảy trước một ánh mắt
Một nụ cười?
Có phải…
Hay chỉ là mộng mị
Liêu trai?
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2012 09:18:20 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: