THƠ TÌNH-Poet Hansy
52. LÒNG KHUYA
Bên này bờ nhớ thương ta dõi mắt về ai
Trong sương lạnh, em ướp hồn vào băng giá
Ta một đời giuỗi rong trên muôn ngả
Khuya nay chạnh lòng nhớ đến một người xưa.
Em mãi hoài ước mộng một bến thơ
Cõi hạnh phúc với nhiều thiên thần hoa bướm
Em đâu biết miền nhân gian sống tạm
Hạnh phúc còn có cả những niềm đau.
Em là người con gái sống với chiều sâu
Muốn tình yêu cũng mang nhiều lý tính
Ao ước ấy không phải là vô ích
Nhưng mà em ơi, đâu ai cũng nghĩ như em.
Tình yêu là dòng suối ngọt nhiều tên
Nhưng không dành chút nào cho lý trí
Nếu tính toán mãi hoài trong hơn thiệt
Thì em ơi, tình chỉ là những con số vô hồn.
Ta không muốn em là ga tạm trong lòng
Tình ta trao em ngàn năm có một
Nhưng rồi chúng mình cũng đành chia biệt
Em có biết vì sao không hỡi, ngừơi thương?
Là vì em cứ đứng mãi ven đường
Không dám đi cùng ta đến cuối trời ước hẹn
Em không dám làm một ngừơi tình trọn vẹn
Để cuối cùng, mình ta phải lầm lũi bước ra đi.
Khuya nay
Ta vẫn dõi về em trong niềm nhớ khôn cùng
Thương cho một cánh hoa lạc loài trong u uất
Dù tình chúng mình giờ đã xa ngút mắt
Vẫn nài xin cho em có được một hạnh phúc bên ai.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2012 22:49:43 bởi Hansy >
53. TÌNH YÊU TRÊN NET
Tình yêu trên Net có tự bao giờ
Mà đem nhớ nhung truyền đi khắp ngả
Mới ngày nào Net chừng như xa lạ
Thế mà giờ tình đã rải khắp nơi.
Hàng vạn yêu thương kết lại thành lời
Đan mộng đẹp qua từng trang blog nhớ
Có những đôi chưa một lần gặp gỡ
Nhưng tình nồng còn hơn cả ngoài… kia.
Có tình đến thì cũng có tình chia
Nước mắt đẫm ướt tràn blog nhỏ
Những vần thơ mang âm vang tiếng khóc
Tiễn cuộc tình về những chốn không tên.
Net thì ảo nhưng tình lại vững bền
Khi tim hồng đua nhau cùng thổn thức
Xin chớ bảo tình này là không thực
Bởi niềm đau đều giống hệt như nhau.
HANSY
54. KHÓ LÒNG
Em ơi!
Thật lòng với em, anh vừa qua cơn bão
Tan tác cõi hồn, loạng choạng thần tâm
May mà có em đỡ giúp bao phần
Lại băng bó trái tim anh bạc nhược
Lòng nhủ lòng ơn em không quên được
Nhưng tình kia thì khó quá em ơi!
Một chút ổn yên, một chút thảnh thơi
Anh mơ mãi khung trời bình dị đó.
Em ơi,
Thú thật với em, tình yêu anh sợ
Ham chút đèo bồng, thêm rước thương đau
Hồn anh giờ đây ngại đẫm u sầu
Mòn mỏi tim gan, héo hon trí não.
Anh mê muội trong tình yêu hư ảo
Rước lụy phiền giữa ngụp lặn yêu thương
Có được gì đâu khi đến cuối con đường
Bừng con mắt, thảy đều là vô nghĩa!
Em ơi!
Nếu thật lòng nghĩ chút xíu về anh
Xin thư thư thêm một thời gian nữa.
Để trái tim anh có đủ giờ nhóm lửa
Để hồn anh khôi phục được nhớ nhung
Để hết ngại ngần khi cất tiếng yêu thương
Để trọn vẹn dành cho một người thôi nhé!
Em ơi!
Có buồn gì anh không?
HANSY
55. HẸN EM TƯƠNG PHÙNG
Lồng lộng gió mây
Ngút ngàn nỗi nhớ
Từ thuở làm thơ yêu em
Biết buồn biết nhớ
Biết năm canh thao thức vì dáng hình ai
Biết đắp xây mộng mơ
Cho em
Và cho anh
Tim hòa một nhịp
................
Rồi niềm mơ vụt tắt
Rồi nhung nhớ lên ngôi
Rồi tình bỗng chơi vơi
Mãi hoài không tìm ra bến đậu
.................
Ra đi một ngày
Nhớ thương vạn kiếp
Ta xa em một phút
Là thảng thốt ngàn năm
Chốn khuê phòng, em hỡi, hãy dọn lòng
Tình sẽ chín trong ngày anh về đến...
HANSY
56. XA NHAU THẬT RỒI!
Mình xa nhau thật rồi đó em
Thật như lòng anh đang trống rỗng
Như tay ta không còn trong nhau nữa
Xa thật rồi, em hỡi, biết thế không?
Hoàng hôn tím ngắt từ dạo em thay lòng
Mây bỗng trở mình đi lang thang về nơi vô định
Không còn em, ngõ hồn đành phong kín
Thao thức từng giây ngóng bước em về.
Bản nhạc nào ngày xưa em hát anh nghe?
Lời thơ nào em ngâm nga mỗi lần gặp gỡ
Xa mất rồi, em ơi, chỉ còn là hương nhớ
Thảng thốt nhìn quanh, nào dáng bóng em yêu.
Anh một mình lịm chết giữa cảnh chiều
Hoàng hôn cháy đỏ một màu tang tóc
Xa nhau rồi, cúi đầu anh bật khóc
Em hỡi em, lòng nặng gánh thương đau.
Một lần rồi thôi, ngoảnh mặt quên nhau
Để qúa vãng vùi sâu vào địa mộ
Một lần yêu thương, một lần tan vỡ
Biết khi nào niềm nhớ mới lên ngôi?
Một lần này thôi, nói hết muôn lời
Rồi quên nhé, tháng ngày yêu thương cũ
Hãy để tim anh chìm vào giấc ngủ
Ru chút linh hồn ướt đẫm niềm đau…
HANSY
57. CÒN CHI ĐÂU EM
Xót thương em giữa tuổi xuân thì
Đau tình buồn, lòng yêu trĩu nặng
Anh đã ra đi về miền xa thẳm
Biết đến khi nào hai đứa mới tương phùng.
Lau mắt đi em, hãy giữ thủy chung
Dù xa biệt đường tình vẫn nối
Đừng buồn nữa, đừng để lệ hoen chăn gối
Xót xa nào rồi năm tháng cũng nhòa tan...
Anh như thấy em dõi mắt chốn quan san
Tìm dáng người thương chìm dần vào hư ảo
Chàng lãng tử hồn nhuốm sầu bi não
Ngơ ngác trong chiều loang tím nhớ thương.
Em ơi, hãy trổi lên khúc Nghê thường
Cho phiền muộn trôi dần vào quên lãng
Xa khuất rồi... Còn chi mà mong ngóng
Còn chi đâu em, rơi mất buổi hẹn thề...
HANSY
58. MỘT MÌNH
Trong đêm tối một mình tôi đơn độc
Ngắm sao trời và tự hỏi vì sao???
Ngày qua mau, sao đêm cũng qua mau ?
Trong khoảng trống có một vì sao lẻ...
Mưa về khuya ngõ hồn thêm quạnh quẽ
Giọt mưa buồn như khe khẽ gọi tên
Một mình thôi lặng lẽ dưới màn đêm
Nghiêng bóng đỗ, giọt mưa đêm thấm lạnh
Tùng giọt buồn mang nặng lòng cô quạnh
Thời gian trôi, ta còn lại được gì?
Bờ môi êm, những khoảng trống trong tim
Ân tình đó nay bỗng thành vô vị!
Hạt sương khuya có làm thêm mộng mị?
Bình minh lên, cô đơn vẫn vây thêm
Cõi mơ nào miền nhớ có gọi tên
Trong ký ức có còn gì lưu luyến...???
HANSY
59. THẮP SÁNG TIN YÊU
Ngọn nến yêu thương sáng trong tim em
Tỏa lan hồn anh ấm êm dịu ngọt
Mùa đông đến sao? Anh nào nghe rét
Phải chăng nhờ hơi ấm của tình em?
Thắp sáng ước mơ, hạnh phúc êm đềm
Để hai đứa tao phùng trong cõi mộng
Em sáng rỡ giữa nguy nga võng lọng
Hắt vào anh chút nắng của tình thơ.
Này là thật chứ đâu phải là mơ
Luôn bền vững như núi đôi liền dải
Như trăng sao muôn đời luôn tồn tại
Như dáng tùng ủ ấp bóng thiền quyên.
Này em hỡi, hãy thắp sáng niềm tin
Bừng cháy trong nhau, sáng soi mơ ước
Hãy tin nhé, nắng vàng là có thực
Ấm tâm hồn, dịu ngọt tựa nến em.
HANSY
60. TỪ ĐỘ XA EM
Từ khi xa nhau, nụ cười vụt tắt
Với trong ta, đời bạc phếch tâm hồn
Chiều buông nắng, dõi mắt em có còn
Ôn kỷ niệm của ngày xưa luyến ái.
Sao yêu nhau mà tình nhiều ngang trái
Sao thương nhau mà đành rẽ thúy uyên
Sao em không giữ được thề nguyền
Sao ta mãi đau thương trong tình hận
Mùa Xuân không em, mùa xuân tắt nắng
Chim trên cành ngơ ngác hỏi thăm nhau
Anh ngồi đây đếm những trái sầu đau
Vang vọng đến từ tim em thuở đó.
Xin gởi về em ngàn lời trong gió
Yêu thương này còn nguyên vẹn ngày nao
Mùa xuân xưa ước hẹn trao nhau
Thì mãi mãi đó là lời vàng đá...
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2012 22:47:38 bởi Hansy >
61. PHƯỢNG XƯA
Tuổi học trò trắng trong với muôn vàn kỷ niệm
Biết bao mối tình đi cùng hoa phượng mùa hè
Nhớ ngày nào dưới bóng nắng đầy sắc khoe
Ta cùng em dệt chung ngôi nhà mơ ước...
Rồi những mùa hoa phượng theo nhau nối bước
Ta và em mỗi đứa trôi dạt một phương đời
Nỗi nhớ nhung, ôi! khó nói hết bằng lời
Nhìn chùm phượng thắm chợt thấy em về trong hồi tưởng.
Đường đời đưa ta đến những khoắc khoải triền miên.
Em thì trôi theo vùng trời bạc vàng nhung lụa
Nơi phương đó có khi nào em tình cờ nhớ lại
Thuở tình mình thắm đỏ tựa bông phượng rơi rơi.
Chiều nay ta một mình đong đầy kỷ niệm
Đón cánh phượng trong tay mà ngỡ như là em
Thôi thì thôi, tình ngày đó đã ngủ yên
Đánh thức làm chi cho hồn ta say sóng...
HANSY
62. HẠ XƯA
Cành phượng thắm năm nào ta mãi ngắm
Giờ còn không trong ký ức người thương
Ta xa nhau biết mấy nẻo dặm trường
Chung một nỗi nhớ thường màu phượng thắm.
Có còn không tiếng ve mời vào hạ
Góc sân trường còn có dáng em không?
Ta ngồi đây nghe ve gọi đầy hồn
Phượng ngày đó chỉ còn trong kỷ niệm...
Màu nắng tháng tư loang trong mắt biếc
Má ửng hồng so thắm phượng đầy trời
Em bên ta, chung bước, mắt môi cuời
Phượng thắm lòng ai mà mắt rực sáng.
Từng mùa hạ đi qua dài theo năm tháng
Ta ngồi buồn dõi mắt cánh phượng bay
Em bây giờ lạc bước giữa trời mây
Ta tiếc nuối những mùa hoa ngày cũ...
HANSY
63. XÓT XA
Đành lòng sao em, nói tiếng chia ly
Khi tim hai đứa còn vương đầy thương nhớ?
Làm sao chỉ trong một giây bé nhỏ
Mà tình mình lại đôi ngã lìa tan?
Đành lòng sao em, cất bước ngỡ ngàng
Quên hết cả những ngày hoa mộng cũ
Em đi, còn anh bao đêm không ngủ
Bàng hoàng khi tình đẹp dỡ dang rồi.
Đành lòng sao em, kỷ niệm buông trôi
Như bão giông xóa tan niềm mơ ước
Như đêm đen nhuộm thẫm màu tang tóc
Biết bao giờ mới tìm được em đây?
Đành lòng sao em, trút bỏ cuộc tình
Khi niềm yêu thắm nồng tim hai đứa
Khi nguyện thề cùng bên nhau vạn thuở
Vẫn ngân dài theo mỗi bước em đi.
Đành lòng sao em, quên hết tình say
Của những ngày chúng mình là một
Em đã hứa những lời yêu khắc cốt
Trong tim anh, dẫu năm tháng chẳng nhòa.
Đành lòng sao em, xóa hết hương hoa
Để mùa xuân ngủ dài trong đông lạnh
Để hồn anh buốt đau theo ngày tháng
Em đành lòng sao được, hỡi người thương!
HANSY
64. VẪN MÃI YÊU
Ta xa em thuở nào
Hàng me gió lao xao
Rồi đường đời đi mãi
Nỗi nhớ dâng cồn cào.
Ước một lần bên em
Cùng ngắm mưa rơi vội
Đan chéo góc cuối thềm
Tình có còn, em hỡi?
Chiều xuống nhanh cuối trời
Mơ về em xứ ấy
Lòng khắc khoải, người ơi
Biết làm sao mà tới?
Ta sẽ về bên em
Cho đêm mộng dài thêm.
Cho tình nồng hương lửa
Cho dịu ngọt môi mềm.
Ta sẽ sống cùng em
Xây giấc mộng êm đềm
Mãi mãi – Ta và Em!
HANSY
65. HÒ HẸN MÃI
Đến chứ em, dù có là hơi muộn
Dẫu bờ vai thấm đẫm rét mùa đông
Dẫu sương khuya giá buốt tận cõi hồn
Anh vẫn đến vì em còn chờ đó.
Hứa chứ em, tình nào không trắc trở
Phải trao nhau chữ tín, giữ trong lòng
Cùng lời yêu mật ngọt thỏa ước mong
Là sâu thẳm dịu nồng hương tình ái.
Trái ngọt đầu mùa hương trinh con gái
Em dâng anh với lần hẹn đôi ta
Ngạt ngào hương yêu anh đến trao quà
Để hai đứa lạc sâu vào tiên cảnh.
Anh đến muộn, nhưng đi như né tránh
Không kịp nhìn em, không kịp ngoái đầu
Tình đôi ta như sương khói mùa thu
Hò hẹn mãi vẫn chưa thành duyên nợ...
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: