THƠ TÌNH-Poet Hansy
876.
NÓI MỘT MÌNH
Mưa trải trắng nơi cuối dòng sông nhỏ
Như phận buồn rũ xuống lắm hư hao
Chút thương yêu em thả rớt hôm nào
Phơ phất mỏng giữa trời thu lộng gió.
Ôi mùa xuân, chìm tan từ dạo đó
Bông hồng xưa tím rịm giữa hoài mơ
Đã hết rồi, những đưa đón, hẹn hò
Con thuyền mỏng lao đao trên biển vắng.
Rồi từ đó ta ngập trong sầu thảm
Giấu tim buồn giữa ngõ nhớ quạnh hiu
Mãi thắt tha, ngơ ngác gọi sương chiều
Đứng chờ mãi một dáng hình vô vọng.
Thương hồn đắm cứ triền miên mong ngóng
Tình đã xa, người hút cuối chân trời
Thì thôi xin lần cuối nhắn một lời
Sang kiếp khác – chờ nhau – chờ nhau nhé!
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2012 17:27:57 bởi Hansy >
877. NHỚ EM
Từ dạo em đi
Mây buồn mây lặng
Trăng sầu không thắm
Cây cỏ úa vàng…
Em ơi yêu thương
Nồng nàn biết mấy
Đất trời bừng dậy
Mà sao không thành
Còn một mình anh
Đêm dài lạnh ngắt
Cuối trời dõi mắt
Mơ bóng hình em…
HANSY
878. CHỈ EM
Anh cả đời chỉ một trái tim yêu
Trao cho em làm quà duyên hạnh ngộ
Tình yêu hai ta ngày nào bừng nở
Nồng ngút ngàn theo tiếng gọi buông lơi.
Anh cả đời chỉ có một em thôi
Chỉ một em là với anh quá đủ
Một em thôi là tim anh hồng đỏ
Đập cùng em theo năm tháng yêu thương.
Anh cả đời chỉ biết một mình em
Một mình em với bao la vẫy gọi
Tiếng em thanh trong chiều nắng mới
Ru lòng này cháy đỏ cả tương lai.
Anh cả đời chỉ yêu một em thôi
Một em thôi là có ngàn giấc mộng
Hãy cho anh cuộc tình như biển rộng
Để biết rằng, trái đất chỉ có một em...
HANSY
879. VÌ…
Vì thương nên lòng anh rộng mở
Đón hương yêu ngan ngát cả hồn
Vì thương mà mây trời bảng lảng
Vướng vào tim ngồn ngộn mê thương.
Vì thương nên trời đêm cũng sáng
Ru lòng người cập bến thiên thai
Vì thương mà tình dâng ngây ngất
Choáng váng men say, ngất ngưỡng tình đầy.
Vì thương nên anh rước em về dinh
Cho tình nhớ trở thành kỷ niệm
Cho trăng sao, núi đồi cùng ca hát
Ghép hồn em tựa sát với hồn anh.
HANSY
880. TẠM BIỆT
Một lần thôi
Rồi vĩnh viễn xa nhau
Là mất nhau mãi mãi.
……
Sao em chọn một hướng đi đầy gai góc
Ở đó không anh
Và không có cái tình nồng mặn
Của chúng mình?
……
Mưa cứ rơi hoài đó em
Mưa đưa anh lang thang trên phố vắng
Mưa đẫm ướt lạnh cả hồn
Xa xót biết chừng nào, em hỡi, có biết chăng?
……….
Kỷ niệm tìm về
Đánh đau tim nhớ
Yêu em một thuở
Để thương mãi cả đời.
……
Sao chúng mình yêu thương thế đó
Mà trời không giúp trọn hở em
Sao ngày đó em yêu anh nhiều như thế
Mà tình mình không có được chữ “chung tình”?
Để ngày ngày em thổn thức điệu nhớ mong
Để tháng tháng anh mãi hong sầu quá vãng
Sao hai đứa trong nhau như một
Mà vẫn lìa tan…
Sao thế hở em???
HANSY
881. VẪN BIẾT RẰNG
Vẫn biết rằng, đường tình nhiều cay xót
Nhưng làm sao không yêu được, người ơi
Đã sinh ra một kiếp ở giữa đời
Sao ngăn được khi con tim lên tiếng.
Vẫn biết rằng, rượu tình nhiều chát đắng
Cạn ly rồi đành đi tiếp mà thôi
Có buồn thương mới nhớ thuở trao môi
Nước mắt lẩn trong nụ cười ấm áp.
Vẫn biết rằng, yêu thương là lầm lạc
Cũng xin đời cho một kiếp đi hoang
Được mù say giữa ảo mộng tình trường
Để có lúc mơ màng trong tiên cảnh…
HANSY
882. NIỀM ĐAU
Dẫu đã xa rồi vẫn nhớ nhau
Lắm khi niềm nhớ gợi men sầu
Sao yêu nhau thế mà xa cách
Để tội vành tim cứ xót đau.
Đã lỡ trao ai khối tình đầu
Nên lòng trống vắng giữa canh thâu
Chập chờn mộng mị, bao hư ảo
Tỉnh giấc, lòng buồn dậy niềm đau.
Đã muốn quên đi cuộc tình sầu
Mà nào dứt được nỗi nhớ đâu
Từng đêm lạnh giá tim cô lẽ
Hoài vọng mãi hoài chuyện trầu cau
Ước mãi trong mơ một phép mầu
Để tình hồng lại thuở còn nhau
Nào hay cuộc sống nhiều dâu bể
Nên cháy trong tim một khối sầu…
HANSY
883. NGƯỜI ƠI!
Vẫn biết thế nhưng lòng không nguôi nghĩ
Bởi đắng cay cứ rót tận trong hồn
Tạo hóa ban cho một con tim yêu thương
Nên lãng mạn giữa thuyền tình bể ái.
Tưởng là gần hóa ra là xa ngái
Khi yêu thương lại nhen nhóm chia ly
Nào có ai muốn nhận gánh ra đi
Nhưng con tạo tành hanh nên đành chịu.
Ta thương người, như chưa bao giờ thương thế
Người thương ta sao lại lắm phân vân
Vì sao tim yêu lại phải chia nhiều ngăn
Để bội phản có nơi mà ẩn giấu.
Đau tình vỡ nào có ai hiểu thấu
Xót chia tay gặm nát mảnh hồn đơn
Này em ơi, sao học chữ thay lòng
Để một kẻ cuối trời khóc dang dở…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2012 23:13:23 bởi Hansy >
884. THU ẢO
Mùa thu không thật giấu ở trong lòng
Để tim người cứ trống vắng, hư không
Mùa thu không thật khẳng khiu đời lá
Tủi phận bọt bèo, ấm ức chờ mong.
Mùa thu không thật xoáy nát cõi hồn
Trụi lá, trơ cành, bâng khuâng tưởng đông
Trao người hết, một tình yêu nông dại
Nhung nhớ qua rồi sao mãi ngóng trông?
Thời gian thì cứ đứng hoài bên song
Người đi để gió cuốn nhớ trong lòng
Nhặt cánh hoa tàn cài lên mái tóc
Thương nhớ ai đây, ai thương nhớ không?
HANSY
885. THƯƠNG THẦM
Làm trai mà đành chịu cảnh thương thầm
Thì thật lòng ta cũng chẳng an tâm
Nhưng người ạ, chuyện đời nhiều khúc khuỷu
Muốn nói ra nhưng có lắm ngại ngần.
Mà em đã mở lời đẹp thế sao
Thì xin lắng lòng nghe ta nói nào
Tình chỉ đẹp khi hồn yêu chân thực
Cùng hòa vào giấc mộng giữa trăng sao.
Có một đóa quỳnh dìu dịu ngát hương
Muốn nở muộn để tình dài yêu thương
Len nhẹ vào hồn giữa đêm thanh vắng
Cho ngọt thơm thêm giây khắc tình trường.
Ta trải lòng yêu đến với tim em
Đón nhận nhé xao động bao nỗi niềm
Mơ một buổi chiều vàng cùng đuổi bướm
Kết thành đôi cho tròn mộng trường viên…
HANSY
886. SAO VẬY EM?
Đành lòng sao em, nói tiếng chia ly
Khi tim hai đứa còn vương đầy thương nhớ
Làm sao chỉ trong một giây bé nhỏ
Mà tình mình lại đôi ngã lìa tan
Đành lòng sao em, cất bước ngỡ ngàng
Quên hết cả những ngày hoa mộng cũ
Em đi, còn anh bao đêm không ngủ
Bàng hoàng khi tình đẹp dỡ dang rồi.
Đành lòng sao em, kỷ niệm buông trôi
Như bão giông xóa tan niềm mơ ước
Như đêm đen nhuộm thẫm màu tang tóc
Biết bao giờ mới tìm được em đây
Đành lòng sao em, trút bỏ cuộc tình
Khi niềm yêu thắm nồng tim hai đứa
Khi nguyện thề cùng bên nhau vạn thuở
Vẫn ngân dài theo mỗi bước em đi.
Đành lòng sao em, quên hết tình say
Của những ngày chúng mình là một
Em đã hứa những lời yêu khắc cốt
Trong tim anh, dẫu năm tháng chẳng nhòa.
Đành lòng sao em, xóa hết hương hoa
Để mùa xuân ngủ dài trong đông lạnh
Để hồn anh buốt đau theo ngày tháng
Em đành lòng sao được, hỡi người thương!
HANSY
887. MÙA YÊU THƯƠNG
Thu buồn lặng lẽ qua
Đông tàn Xuân tươi đến
Vui đời lên em nhé
Nắng sớm đã tươi hồng.
Hoa thắm nở muôn lòng
Chào bước chân ngà ngọc
Của hồn xuân mạc mộc
Của tình em luyến lưu.
Của mùa hoa sắc màu
Đậu vào lòng em đó...
HANSY
888. VỀ LẠI NGÀN XƯA
Ta hít thở giữa đại ngàn xanh thẳm
Hoàng hôn ơi, ngào ngạt gió hương đồi
Bên dòng nhỏ con chơ rao véo vót
Cỏ mượt xanh, sương đẫm, mộng tình ơi!
Ta về lại nGàn xưa trong tuổi nhớ
Mắt rưng rưng ngần lệ ký ức dày
Những thắng năm với thật nhiều trăn trở
Hoàng hôn ơi, cho níu lại chút tình mây.
Kỷ niệm ùa về, tim lòng nhức buốt
Ai mất ai còn, ta hỏi lòng mình
Con suối mãi vang vang lời nhạc cũ
Núi rừng ơi, sao chẳng vẹn nguyên trinh?
HANSY
889. QUÊN ĐI NHÉ
Quên đi em, cái ân tình xưa cũ
Nhọc nhằn, thương đau thế đủ lắm rồi
Tiếc nuối làm gì quá vãng ngừơi ơi
Xem như đó chỉ như cơn mộng ảo.
Quên đi nhé, cái tên dù thơm thảo
Cùng mấy vần thơ ứa máu trong lòng
Kỷ niệm nào rồi cũng sẽ hư không
Nhung nhớ làm gì khi thuyền đà tách bến.
Hãy quên nhé, lời xưa đừng nhắc đến
Để đềm tàn không mãi ở trong tim
Để sớm mai luôn là cảnh hữu tình
Cho một người được bình an tâm tưởng.
HANSY
890. MÙA HOA TUỔI NHỚ
Ta ngu ngơ trao em một khối tình
Trong ngần, nống nàn, ắp đầy chung thủy
Em thuở đó xinh tươi hồn kiều mị
Cháy lòng ta trong khao khát vô bờ.
Ta dại khờ hiến tặng một tình thơ
Mùa hoa nở trong hồn trai mới lớn
Em dịu dàng, mầm xanh bừng mơn mỡn
Gác hồn ta ngây ngất mộng hương trinh.
Ta làm thơ, ngợi ca chuyện chúng mình
Chép tập nhỏ trao em làm kỷ niệm
Những dòng thơ ngô nghê, thật như đếm
Gói lòng ta sắc đỏ của tình yêu.
………………….
Rồi một hôm mưa ướt lạnh trong chiều
Em rời bến về khung trời xa lạ
Ta chết lặng trong mưa lòng lả chả
Mối tình thơ thứ nhất bỗng mờ tan…
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: