THƠ TÌNH-Poet Hansy
NẾU EM LÀ…
Nếu em là mây chiều thu lả lướt
Anh bồng bềnh mượn gió chở em đi
Giữa đất trời ngâm ngợi những vần thi
Dành hết cả cho em từ yêu nhé!
Nếu em là gió mùa đang tung tóe
Anh sẽ là phong vũ biểu đo thương
Gom niềm mơ có lẫn cả dỗi hờn
Vào kỷ niệm để mãi hoài nhung nhớ.
Nếu em là màu xanh tươi của lá
Anh làm mưa tiếp nước tưới cây đời
Dựa gốc thương thơ nồng ấm vạn lời
Rồi thủ thỉ ngàn năm anh vẫn đợi.
Nếu em là dòng sông mùa nắng mới
Anh trầm mình trong bát ngát yêu thương
Sẽ dâng em hết nỗi nhớ trong lòng
Ngụp lặn mãi trong thuyền tình bể ái.
………….
Nếu em là mật ngọt của tình yêu
Anh sẽ uống chẳng rơi ngoài một giọt…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 03:07:07 bởi Hansy >
949. NHỚ THU
Vấn vương niềm nhớ lẫn trong tình thu
Đậu xuống chiếc lá cuối cùng còn sót lại
Mùa thu hờ hững qua, màu thu mơ dại
Thanh âm liêu trai, thuở đó tìm về.
Thương cành khô như lòng người tái tê
Quăn góc lá vì hồn đau trong gió
Mùa thu xưa tình thơ chớm ngỏ
Man mác kỷ niệm về, ai nhớ ai không?
Lá thu bay bay, chạm khẽ cõi hồn
Đưa tay đón lá, như đón em đến
Nương gió ngàn về nặng bao thương mến
“Người ơi, người ở đừng về”.
Rừng chiều thu kéo nỗi nhớ lê thê
Cầu ô thước bao giờ mới bắc?
Em và ta lắm điều trúc trắc
Để chiều thu, nỗi nhớ ở hai đầu.
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 21:31:25 bởi Hansy >
950. HẠNH HOA THÔN
Kỷ niệm ấy mãi ghi trong tâm khảm
Của ngày nao thơ dại mối tình đầu
Vẫn bạc bàng ẩn kín tận góc sâu
Bừng sống lại khi trở về chốn cũ.
Này rặng tre chạy dài bờ sống đó
Gió rì rào vẫn như thuở Ta – Em
Phía bên kia hoa bắp lượn râu mềm
Con đò nhỏ vẫn lặng lờ trôi nhẹ.
Cảm xúc mộng vẫn y ngày xưa thế
Dạo Ta – Em ngồi sát cạnh bên nhau
Vẽ bức tranh hạnh phúc thật nhiều màu
Tương lai ấy bây giờ tan nát cả.
…………………
Mà thôi nhé, đưỡng đời chia muôn ngã
Thi thoảng về lặng xót chút bờ xưa
Nghe giữa lòng chầm chậm những tình mưa
Trời quá vãng còn đâu, người xưa hỡi!
HANSY
951. ÔI TÌNH
Người đi thương mấy nỗi
Nặng lòng kẻ ôm sầu
Sóng trào hương lửa cũ
Se sắt xót lòng nhau.
Tình dành tròn một thước
Yêu ngàn ngút mây trời
Mắt môi giờ nhợt nhạt
Sao mà lòng quạnh hiu.
Một thuở bên nhau bước
Ngàn đời khó phôi pha
Em dâng ngàn nhịp thở
Ta uống cạn suối thơ.
Chiều nhớ thương chất ngất
Quờ quạng kỷ niệm về
Nhìn đôi tay lạnh ngắt
Thương ai kia buồn tê.
Sao tình không chịu ngủ
Sao lòng cứ vương mang
Em xa rồi mắt biếc
Ta chạy trốn vội vàng...
HANSY
1252. TRƯỜNG XƯA
Về lại trường xưa
Qua bao ngày
Bao tháng
Bao năm
Phiêu bạt giữa dòng đời cơm gạo
Chợt cay hồn
Khi nhớ trường
Nhớ lớp
Nhớ bạn bè
Thầy cô
Của một thời áo trắng tin yêu…
Về lại trường xưa
Ta ngẩn ngơ
Chìm vào quá vãng
Ai còn
Ai mất
Hỡi những mái đấu xanh của thuở hoa niên?
HANSY
953. VẪN LÀ THU ẤY
Vẫn là mùa Thu năm ấy ta quen nhau
Vẫn những chiếc lá đong đưa, xao động
Vẫn trời xanh gió mây lồng lộng
Cảnh cũ mà người cũ còn đâu.
Có những đoạn đường gập ghềnh khó đi
Nhưng bền chí sẽ vượt qua tất cả
Trên đường đời dẫu còn nhiều điều xa lạ
Có trong nhau thì muôn dặm cũng không màng.
Mùa Thu qua đi nối tiếp buồn thương
Trơ cành lá nhớ nhung mùa Thu trước
Ai đã cùng ta bên nhau vui bước
Để bây giờ Thu ấy cũng lẻ loi?
Mùa Thu ơi, em vội đến vội đi
Chỉ để lại vương mang bao kỷ niệm
Mỗi Thu tới lòng ta dâng cuồn cuộn
Nhớ một mùa Thu đã lửng thửng đi xa...
HANSY
954. THÔI THÌ THÔI NHÉ,
CHỈ CHỪNG ẤY THÔI
Thôi thì thôi nhé, chỉ chừng ấy thôi...
Mình chia tay em nhé!
Yêu mà không hiểu nhau
Thì sao gọi là yêu?
Thương mà cứ hành hạ nhau
Sao bảo là thương được?
Rồi có một ngày
Em làm phép thử
Anh biết em nghĩ gì
Và đã muốn giúp em quên anh...
4 ngày không liên lạc với nhau
Với anh dài hơn thế kỷ
Nhưng vẫn cắn lòng
Vì muốn đường em đi sẽ được thênh thang...
Thế đó...
Cũng có vài lần em đã thở than
Khi thấy đường tình bế tắc
Yêu mà cứ yêu như vậy
Thì tương lai em sẽ thế nào???
Anh biết đó là lỗi của mình
Nên thực lòng muốn em xa anh đi
Quên anh đi để để bước tới con đường khác
Ở đó không anh
Nhưng có hoa hồng cho em.
Thế đó...
Có nhiều lúc em phân bì với anh:
Hình như em yêu anh nhiều hơn
Hình như em cho nhiều hơn nhận
Anh thì không biết cân đo đong đếm
Nên không biết mình yêu nhiều hay ít
Nhưng vẫn buồn
Vì thấy em chê tình của anh
Nhưng làm sao được
Khi anh không bao giờ biết làm con toán của tình yêu.
Thế đó...
Rồi một ngày
Anh chợt nhận ra em quá xinh đẹp
(Chứ khi mới yêu anh không kịp thấy điều này)
Và em có nhiều tài nữa...
Mà xung quanh em biết bao bóng dáng lượn lờ...
Để rồi
Thấy rằng
Nếu yêu anh em thiệt thòi nhiều quá
Nên anh dẫu có đau lòng đến mấy
Cũng muốn em tìm kiếm một người yêu khác ngoài anh...
Thế đó...
Mình yêu nhau là thế
Bao giông bão đến rồi cũng thua
Thế mà giờ chúng mình lại:
"Không hiểu nhau"
Như lời em nói.
Mà thật lòng
Em không biết quý trọng tình anh
Không biết quý trọng tình mình
Em chỉ vì những cái mơ hồ mà chà đạp lên cái thực tại
Chỉ chạy theo cái cảm tình hư ảo, vớ vẫn
Xem trọng kẻ bâng quơ hơn cả người yêu
............
Hay đó chỉ là cái cớ để em dễ xa anh???
Vậy thì mình chia tay em nhé!
Thôi thì thôi nhé, chỉ chừng ấy thôi...
HANSY
955. BAO LÂU
Mình xa nhau bao thu rồi em nhỉ?
Đếm bước thời gian, cô lẽ vây tròn
Nhớ ngày nào nồng ấm những nụ hôn
Mà giờ chỉ còn trong kỷ niệm.
Em yêu ơi, sao đành xa nhau thế
Bước chân đi có nghe gió níu về
Anh đợi chờ trong quặn thắt tái tê
Còn đâu nữa nồng êm ngày xưa đó.
Anh xa em như thể cây xa cành
Buồn biết mấy từng đêm sầu lạnh giá
Đường đời chia ta cách xa hai ngã
Biết đến khi nào phượng mới vầy loan?
Anh xa em như thể gió xa ngàn
Như biển trời không bóng mây chao luợn
Tình thì nặng nên hằng đêm ngủ muộn
Biết đến khi nào sao giỡn cùng trăng?
HANSY
956. HOA SỨ KHÔ
Bất chợt chiều nay
Lục trang sách cũ
Rơi ra hoa vỡ
Chợt nhớ tình xưa.
Ngày đó gió mưa
Em sang làm bạn
Tiết trời lành lạnh
Em nói bâng quơ.
Đêm qua nằm mơ
Thấy hoa sứ rụng
Sáng ra tưởng mộng
Dè gặp hoa liền.
Hoa thơm như Hiền*
Lòng luôn son sắt
Mộng thực cùng gặp
Đem tặng cho anh…
HANSY
*tên nàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2012 20:14:38 bởi Hansy >
957. TÌNH
Tình nồng, gió hương bay
Yêu nhau, yêu cuồng say
Em ơi, tình vạn dặm
Đâu sánh được lúc này.
Ta trao nhau nụ hôn
Lòng hẹn thề yêu thương
Ngàn năm chỉ có một:
Em và anh cuốn tròn...
Tình say nhưng tâm tĩnh
Biết yêu thương ngọn ngành
Thề cùng với cao xanh
Tình này luôn chân thật.
Tình say lòng không mê
Nên lời, gió không bay
Em ơi, nghe anh nhé:
Trao cho em tim này.
HANSY
958. BƯỚM TÌNH
Cánh bướm mỏng em nương về trong gió
Tha thướt yêu kiều, dáng dấp lã lơi
Ta muội mê giữa nhịp múa chơi vơi
Của dịu dàng hương yêu bướm trắng.
Em nương về giữa màu xuân sắc thắm
Trao mộng hiền hòa dướí cánh bướm kiêu sa
Ta dụi mắt, ngác ngơ với chính ta
Em có thật? Hay chỉ là mộng mị?
Em bước xuống đời ta, rót ngọt mật
Khúc Ngê thường lãnh lót đuối hồn si
Cánh bướm xa hoa nẩy lộc xuân thì
Chấp chới em bay, dư hương mãi đọng.
Dụi mắt ngó quanh. Đâu là bướm mộng?
Em hảo huyền như giữa tối liêu trai
Ta rẩy run, chếnh choáng cuộc mê say
Ôi, cánh bướm, có phải em cũng là hư ảo?
HANSY
959. DẤU VẾT
Tình yêu thật lạ kỳ
Nó làm ta mê si
Nó làm em lúng túng
Nên post hai lần kìa.
Tình yêu đến với em
Lòng nhau dậy niềm thương
Em - Anh hòa một nhịp
Cho tình ấy miên man...
Tình yêu có trong anh
Thương em rất chân thành
Mình bên nhau mãi nhé
Như lá luôn với cành.
Tình yêu giữa chúng ta
Như biển trời bao la
Em - Anh luôn là một
Hát mãi khúc tình ca....
HANSY
960. SẦU
Tình đã tắt trong chiều loang sắc tím
Hai tâm hồn xa ngái giữa thương đau
Tít tắp mù xa là viễn cảnh não sầu
Ta hoảng hốt khi rơi vào lầm lạc.
Một phút giận hờn tình chia ngã khác
Để cô đơn đong kín cả hai vai
Sao ta không hạ mình nhận chút van nài
Để tình yêu sáng hoài niềm dấu ái.
Buổi chia ly, lòng lạnh lùng trống trải
Xa xót nhiều rồi cũng đến chia tay
Ta trút giận hờn qua những cơn say
Để khỏa lấp mối tình sầu vạn cổ.
Em ơi, mây có còn chờ đợi gió
Trăng có tròn khi tình khuyết, không em?
Ta gục đầu giữa nỗi nhớ triền miên
Sầu cô lẽ giết mòn tim héo úa.
HANSY
961. TẠM BIỆT NHÉ
Tạm biệt nhé
Những tháng ngày hoa mộng cũ
Ta tìm về những mộc mạc, đơn sơ
Của trăng thanh, gió mát, những vần thơ
Giữa đất trời trong xanh miền thôn dã...
Tạm biệt nhé
Những vần thơ tình sầu thương áo não
Những bóng hồng chấp chới cõi mù xa
Ta muốn về một cõi, chỉ ta với ta
Để lắng lại tâm tư nhiều xáo động...
Tạm biệt nhé
Những bạn bè thương quý
Đã cùng nhau đối họa giữa vườn thơ
Ta đi rồi, có ai ngóng mong chờ
Cùng giao hòa trong lời thơ, tiếng nhạc?
Tạm biệt nhé
Người ta hằng thương mến
Dẫu xa rồi nhưng đâu dễ quên nhau
Thôi thì thôi, hãy giả bộ không đau
Để qua nhanh một mối tình vô vọng...
Tạm biệt nhé
Tạm biệt đời này nhiều ảo mộng
Chớp mắt rồi chỉ là kiếp phù du
Còn lại trong ta tiếng thì thầm của thơ
Là người bạn tình, cũng là tri kỷ...
Tạm biệt nhé
Người ơi!
HANSY
962. MÊNH MÔNG
Bãng lãng trời chiều mây thướt tha
Không gian im ắng buổi xuân già
Vương ngang nét ngọc lùa trong gió
Chập chùng sông núi cuối trời xa.
Róc rách, hiền hòa con suối chảy
Dịu dàng bướm trắng lượn vờn hoa
Văng vẳng tiếng chim khe khẽ hót
Xuyến xao trong dạ nỗi thương nhà.
Thả hồn vào mênh mông trời đất
Chập chờn trong điệu múa kiêu sa
Giăng ngang niềm nhớ vàng tóc lụa
Cúi xuống giữa đời, ta với ta...
Hoa xuân một đóa hương thơm ngát
Nâng cánh xuân tình họa khúc ca
Một phút thiếp lòng vào tiên cảnh
Ngàn năm đọng lại nửa câu THƠ...
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: