THƠ TÌNH-Poet Hansy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2013 02:31:54 bởi Hansy >
108.
BX UI
Ghé thăm nương tử thế nào
Thoảng trong gió Mũi nghe đau giữa mình
Đừng mà dung mạo bớt xinh
Bỏ công trời tạo dáng hình từ nao.
Có gì em chớ cau mày
Ta đây biết lỗi làm cay tình rồi
Hôm nay ghé lại nhắn lời
Còn thương chín bỏ làm mười, nhé kưng!
Mai này bù gấp yêu thương
Cam sành một gánh, bưởi đường mấy thau
Dong ghe về đến Gành Hào
Hò lơ trong gió nhẹ vào tim ai…
Cũng là về vụng tính trai
Chớ thương không hết ngọt dài mà em
Nhớ hoài dáng nhỏ bên thềm
Xinh xinh cái miệng, ơi duyên chưa nào…
Thôi thì buồn giận qua mau
Tay anh kê nhé, trầu cau lại tình…
HANSY
109.
NHEN TÌNH
Gửi anh chút ít xuân thì
Đem về trang điểm cung vi hai mình
Đèn đêm le lói nụ tình
Em nhen cao lửa quyện hình chung thân
Nghĩa xa em xích cho gần
Tình vơi em múc em phân cho đầy
Chim trời bèo nước góp xây
Một gian nhà nhỏ chất đầy hương yêu
Hoatim
NGỌT NGÀO TÌNH EM
Em trao ta ngọc xuân thì
Nâng niu ướm giữ, hẹn thề mãi xanh
Phong ba có mấy vẫn tình
Gió mưa có mấy vẫn mình với ta.
Dẫu rằng cách trở đường xa
Gởi tim theo gió bao la mộng đầy
Mai này ước thệ tròn xây
Trong nhau hoài mãi trúc mai thuở nào.
Vẫn nghe tim dậy lao xao
Mùa thương rạng mở, ngọt ngào tình em…
HANSY
110.
CHÚT ÂN TÌNH
Gió xuân đến ôm ấp hồn nữ sĩ
Cánh hoa hồng thủ thỉ buổi chiều hôm
Thương phận gái nửa đời chưa được nghĩ
Ôm bóng người bất trị trái tim đau
Hoatim
MỘNG LÒNG
Góp gió hôn lên tình nữ sỹ
Gom mây quấn chặt mộng ngọc ngà
Mùa đến hong đời người tri kỷ
Lòng say cung khuyết lạc hồn ta...
HANSY
111.
MỘNG LÒNG
Góp gió hôn lên tình nữ sỹ
Gom mây quấn chặt mộng ngọc ngà
Mùa đến hong đời người tri kỷ
Lòng say cung khuyết lạc hồn ta...
HANSY
SẦU BI
Thương cho cái nợ của đường thi
Quấn quýt lời yêu với chữ bi
Họa đối cùng nhau ngồi độc thoại
Mới hay quá nhiều cuộc chia li
Hoatim
112.
MÃI BÊN ANH
Chén tình em tặng riêng anh
Nếu mai lỡ chuyến để dành mà xem
Chút tình em giấu còn tem
Cho anh một chút tim em gối đầu
Đứt vành cái nón em khâu
Ôm cho vừa vặn đựng trầu không bung
Nắng lên em núp bóng tùng
Bên anh trọn kiếp dẫu chùng dây tơ
Hoatim
LẠI ĐÂY, TÌNH ƠI
Lại đây – nép sát hồn anh
Để tim hòa nhịp, mộng lành dệt tơ
Đã bao tháng đợi năm chờ
Trời thương nối nhịp câu thơ ban đầu.
Lại đây – ngọt mật trao nhau
Đượm yêu, nồng nhớ cau trầu thuở nao
Dẫu là có lúc chênh chao
Duyên em nồng mặn, lao xao phím lòng.
Lại đây – thắm ngãi vợ chồng
Gió mây, trăng nước cột chàng với em…
HANSY
113.
LẠI ĐÂY, TÌNH ƠI
Lại đây – nép sát hồn anh
Để tim hòa nhịp, mộng lành dệt tơ
Đã bao tháng đợi năm chờ
Trời thương nối nhịp câu thơ ban đầu.
Lại đây – ngọt mật trao nhau
Đượm yêu, nồng nhớ cau trầu thuở nao
Dẫu là có lúc chênh chao
Duyên em nồng mặn, lao xao phím lòng.
Lại đây – thắm ngãi vợ chồng
Gió mây, trăng nước cột chàng với em…
HANSY
TRUYỀN HƠI YÊU
Chén tình em múc đầy cơi
Mời anh uống cạn lả lơi nâng đàn
Phím tơ em khảy nhịp nhàng
Cột chân quân tử bên nàng không xa
Tự tình hát khúc hoan ca
Song đôi oanh yến giao hòa bên nhau
Mấy câu đưa đẩy gửi trao
Ngọt môi con sáo rì rào trái tim
Say sưa cái nắng dịu êm
Chuồn chuồn lượn uốn bên thềm đươm hoa
Tím thương rải khắp gian nhà
Vun tình xây lấp mặn mà ái ân
Lửa xa em xích lại gần
Đốt cho cháy khắp cái trần trong anh.
Hoatim
114.
HỜN ANH GIẬN EM
Hết ngày du lịch anh về
Trong tay cầm đóa hoa huề tặng em
Cong môi em xí hổng thèm
Để cho mình nhớ giờ đem tặng quà
Anh cười hôn lén cành hoa
Nụ duyên chưa dứt người ta trở về
Khắc lòng một cõi đê mê
Dù đi muôn nẻo cũng về lối xưa
Múi tình phơi phới đong đưa
Bao nhiêu nỗi nhớ cho vừa khi xa?
Em không là của người ta
Còn anh có phải cũng là riêng em?
Hoatim
KƯNG IU
Giận hờn đến mấy cũng về
Dỗi bao nhiêu đoạn vẫn thề yêu em
Xa nhau càng thấy nồng thêm
Trao em thương đậm dịu êm làm quà.
Giận chi cho úa mặt hoa
Hờn chi cho phải cách xa nẻo về
Lòng này vẫn đượm đường mê
Vẫn tơ tưởng mãi trăng thề thuở xưa.
Thì này quạt mộng đong đưa
Ru em tròn giấc bốn mùa – chớ xa
Lại đây nép sát lòng ta
Ái ân nối lại, ngọc ngà tình em.
Nồng xuân phả đượm cánh rèm
Ngắm em say ngủ lại thèm vu vơ…
HANSY
115.
CHUNG THỦY
Thác ghềnh leo nổi không anh?
Lòng sông biển lớn có thành rào ngăn
Sóng vờn cuộn cả băn khoăn
Núi yêu cao ngất hoa đăng đỉnh trời
Thuyền tình trôi dạt khắp nơi
Bến thương chờ đợi thỏa cơi trầu già
Gió đưa kẽo kẹt bôn ba
Trông anh tạc đá cũng mà đợi mong
Hoatim
GỞI TÌNH
Tình nồng đã dậy trong anh
Gió mưa, bão lũ, thác ghềnh nào ngăn
Em đừng nghi ngại, băn khoăn
Đã thương thì quyết… chung chăn suốt đời.
Dẫu mình mỗi đứa mỗi nơi
Trăm trông nghìn ngóng vạn lời nhớ nhung
Vẫn tim hòa một nhịp cùng
Trầu cau thuở ấy mặn nồng ước mong.
Gởi em chút nhớ ngần trong
Ấp yêu cho đượm tình hồng, nhé em…
HANSY
116.
VÀNG ĐÁ KHÔNG PHAI
Ôm bao khát vọng đợi chờ
Thuyền yêu cặp bến dây tơ giao hòa
Ân tình treo lửng cây đa
Trẻ thơ khúc khích một nhà cho vui
Thương nhau chia nửa sắn lùi
Hột yêu ươm giống ngọt bùi bên nhau
Mâm trầu nặng nghĩa tình cau
Đêm về khao khát cho mau cặp bờ
Múi tình kết mối thắt nơ
Điểm tô bánh nhớ để chờ thi nhân
Ngoéo tay thề hẹn Châu Trần
Trái tim khắn khít nghĩa ân trọn tình
Hoatim
KHÚC HẠNH NGỘ
Bỏ công tháng đợi năm chờ
Có ngày sum hiệp, câu thơ chan hòa
Mộng lòng phối ngẫu Em – Ta
Mùa xuân trẩy hội mặn mà đời vui.
Gập ghềnh quá vãng xa lùi
Bình minh ló dạng, hát lời có nhau
Trầu xanh đượm ngát hương cau
Mùa trăng hạnh ngộ thương trao vạn bờ.
Chiếu chăn lại được gầy mơ
Nhãn lồng mọng chín, ngu ngơ sóng tình
Cõi tiên lạc xuống giữa trần
Tấu lên khúc nhạc chúng mình đẹp duyên.
Anh hùng xứng với thiền quyên
Ngày vang nhạc mộng, thâu đêm thỏa lòng…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2013 09:36:39 bởi Hansy >
117
DUYÊN TIỀN ĐỊNH
Biển cười khúc khích mừng mây
Ôm vòng tay lớn chứa đầy thương yêu
Hôm qua nguyệt bắc cầu kiều
Dắt tay quân tử dựng lều uyên ương
Chàng ngồi nép sát tình nương
Trăng tròn im ỉm dạ vương sóng tình
Sắt son vàng đá nhé mình
Tơ loan tiền định lung linh sắc màu
Đời đời kiếp kiếp bên nhau
Trầu xanh quấn với hương cau không rời.
Hoatim
TAN TRONG NHAU
Nhẹ nhàng em thả tóc mây
Cho đời ngan ngát chan đầy tình yêu
đắm say giữa dạ dáng kiều
Mùa hoa lại nở mộng chiều uyên ương.
Mơ hoài thiếp giữa tình nương
Trăng sao tụ lại yêu thương dậy tình
Yến oanh hợp một đôi mình
Sắt cầm hòa điệu bướm xinh tỏa màu.
Ngàn đời vẫn mãi trong nhau
Xoắn đôi hương lửa trầu cau chẳng rời
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2013 06:30:28 bởi Hansy >
118.
MÃI TRONG NHAU
Nhét lòng trong nỗi vấn vương
Nhốt anh trong bọc tình thương ngọt ngào
Đêm về khoe cúc khoe đào
Rằng tôi yêu lắm những cau với trầu
Chỉ tình em dệt em khâu
Non cao núi lở ví dầu cũng sang
Sắt son chỉ thiếp với chàng
Trăm năm vàng đá lửa càng nhen cao
Một đời mang những khát khao
Đói anh như thể trăng sao đói người
Thuyền tình chung mộng không dời
Tơ tằm kén mối rạng ngời trong nhau.
Hoatim
BẰNG LÒNG NHÉ EM
Đậm đà chút nghĩa tơ vương
Một lần hạnh ngộ ngàn năm đượm ngào
Mơn man ru mộng vườn đào
Tình cau mãi vẫn ước ao môi trầu.
Mộng lòng sáng tựa ngọc châu
Ấp yêu thắm thiết sắc màu quý sang
Lại đây nép sát mơ màng
Cho tim thành một, cho nàng vút cao.
Cho ta thỏa nỗi khát khao
Cùng ai trong mộng dậy trào đầy vơi
Khắc ghi rung động suốt đời
Ngàn năm vẫn mãi vọng lời trước sau.
Bằng lòng đi, mộng trầu cau
Ái ân cho thỏa dạt dào trong nhau…
HANSY
119.
SAO ĐÀNH, TÌNH ƠI!
Chạnh lòng bão nổi sóng vương
Mây sao xám ngắt chìm thương chốn nào
Tình ơi xao xác ba đào
Gió giông thế nớ e cau xa trầu.
Lặng tìm nợ chỉ duyên khâu
Dõi phương trời thẳm, úa màu tình lang
Đành hanh cho xót dạ chàng
Thương nhau sao nỡ cứa lòng của nhau.
Thôi rồi nỗi nhớ khát khao
Thì ra mơ ảo khiến đau cả người
Tưởng là núi lớn khó dời
Nào hay bánh vẽ xạo đời với nhau.
Nếu mà chẳng nợ trầu cau
Thì xin giữ chút sắc màu thuở xưa
Hay gì gió dập bão mưa
Mà gieo tiếng nặng như cưa tim lòng.
Mưa Ngâu rớt giữa rỗng không
Ngoái về kỷ niệm còn trông mong gì
Đã thương, thậm thụt thậm thì
Như trăng thuần khiết, đen sì áng mây.
Yêu thương như nợ trả vay
Sao không tô thằm những ngày còn nhau
Biết ra sao, ở ngày sau
Mà đem đao kiếm xoáy đau tím hồn.
Trần gian lắm nỗi vô thường
Còn trong nhau hãy yêu thương hết mình
Một mai dẫu chẳng bình minh
Cũng còn kỷ niệm đá vàng mà mơ…
Vắt tim viết vội câu thơ
Gởi trăm năm chút thẩn thờ, xót xa…
HANSY
(Đêm khó ngủ)
120.
HỜN YÊU
Bánh tình anh để ai ăn
Mà than với oán mà nhăn nhó đời
Câu thơ mất ngủ chơi vơi
Tiếng yêu cắn nửa anh mời người dưng
Bước qua em cứ ngập ngừng
Biển lòng dậy sóng bỗng dưng mưa dài
Men tình ai đó đắm say
Nửa như tỉnh giấc nửa cay đắng lời
Bánh gì anh xé tả tơi
Em đem vá lại để mời lang quân
Thôi anh khép lại lửa bừng
Nhen lên ngọn nến để mừng giao bôi
Cách lòng muôn dặm xa xôi
Thuyền yêu cặp bến thương rồi giận đâu
Hoatim
MÃI GIỮA LÒNG EM
Tình yêu nào dễ ở ăn
Cười vui cũng lắm, gian nan chịu đời
Ví như con nước đầy vơi
Có khi tẻ lạnh, một trời dửng dưng.
Bão mưa rồi cũng khi ngừng
Vết đau chưa lặn, xin đừng giông sôi
Tim yêu xin mãi gọi mời
Lời thương tiếng nhớ cho vơi tủi sầu.
Đường đời kề cận có nhau
Trầu xưa quấn chặt thân cau - duyên trần
Để tình luyến ái dậy bừng
Để ta mãi vẫn mặn nồng đêm đêm.
Chắt chiu chút nghĩa bên rèm
Tình chàng ý thiếp ngọt mềm bồng lai
Xin đừng ngờ ngại nghe ai
Tin yêu vằng vặc một đời trao Em.
Lại đây ghé chút môi mềm
Cho ta tan mãi giữa lòng của Em…
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2013 02:32:57 bởi Hansy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: