THƠ TÌNH-Poet Hansy
144.
THUYỀN MỘNG
Cau gì nặng quả sai duyên
Xanh trong ướp mật đem thuyền rước dâu
Tình anh em kết chỉ khâu
Léo vào vạt áo cho trầu nở hoa
Chiều lên ngắm ánh nắng tà
Mới hay mình đã thương mà biết đâu
Gió mưa lắm nỗi khổ sầu
Bây giờ tát nước bắt cầu trao tay
Tình em không rượu anh say
Nồng môi như thể trầu khay dậy mùa
Bên nhau thắm ngọn gió lùa
Xuân về ấm áp nắng đùa trêu duyên
Từ nay chung mộng một thuyền
Thu đông mặc kệ tim liền nối tim.
Hoatim
NỒNG DUYÊN
Cau thương đượm ngọt nồng duyên
Kết trầu thành cặp nối liền rễ dâu
Nguyệt Tơ tiền định chỉ khâu
Mộng lòng hiệp cẩn sắc màu đuốc hoa.
Cận kề dưới ánh nắng tà
Trăng khuya ghé bến mặn mà suốt thâu
Thả bay mấy mối u sầu
Đốt lên ngọn lửa... chụm đầu siết tay.
Ái ân mấy kiếp nồng say
Trong nhau vạn thuở, thương dai triệu mùa
Giữa tim nghe ngọt tình lùa
Đất trời thành một, cho vừa bể duyên.
Lắc la sóng nhịp mạn thuyền
Đuốc hồng mãi rạng, thiền quyên – anh hùng...
HANSY
145.
XA RỒI KỶ NIỆM
Ai đem nắng đổ lên đồi
Dùi yêu xuống cát anh ngồi tương tư
Xa rồi kỷ niệm tiểu thư…
Buốt tim anh cứ ngồi thừ…dấu yêu
Ba năm tình mộng cô liêu
Khóc thương vĩ vãng chắt chiu nụ hồng
Bây giờ bến đã có chồng
Thuyền neo giữa bãi mà lòng cứ dâng
Duyên xưa thiếu phước thiếu phần
Duột tay chới với bần thần cả đêm
Xa rồi kỷ niệm êm đềm
Lệ cay mắt biếc anh tìm gì đây?
Băng hà một mớ tình đày
Anh đau rát ruột nhưng may mắn mình
Tâm lành bồ tát hiển linh
Cúi đầu đảnh lễ chứng minh lòng thành
Anh ngồi tưởng niệm yến oanh
Giã từ kỷ niệm mà lành lạnh tim.
Hoatim
GIÃ TỪ KỶ NIỆM
Dấu xưa khuất chốn núi đồi
Hồn xưa mỏng mảnh chợt rời tâm tư
Một thời mơ áo tiểu thư
Che tim lãng tử mộng chờ ngõ yêu.
Bặt bằn giữa chốn tịch liêu
Từ nay thôi nhé liêu phiêu tình hồng
Trời xa người mộng bên chồng
Chút hương mùa cũ bưởi bồng tàn dâng.
Người tu có phước có phần
Vui ca xướng hát mặn nồng hằng đêm
Chồng yêu con đẹp êm đềm
Bỏ đông ở lại lặng niềm đau cay.
Một nhúm kỷ niệm thơm dày
Qua sông qua biển cứ day dứt mình
Mơ hoài nào thấy thiêng linh
Mộng hoài nào thấy dáng xinh hợp thành.
Cứ hoài lơ lửng giọng oanh
Cứ hoài nhức nhối giữa vành con tim
Đi qua ba nổi bảy chìm
Hôm qua sạch hết nỗi niềm cũ xưa.
Ơi người, thôi nhé gió mưa
Duyên nhau có thế cũng vừa đớn đau
Trầu xưa chẳng hiệp cùng cau
Chút tình tri ngộ dãi dầu tháng năm.
Tàn tro kỷ niệm xa xăm
Từ nay thôi nhé, vương mang đủ rồi...
HANSY
146.
EM BƯỚC THEO CHỒNG
Giọt mưa rơi nhẹ lên thềm
Em đi bỏ lại nỗi niềm trong anh
Xa rồi cái khoảng xuân xanh
Cầm tay hứa hẹn em anh giao hòa
Lấy chồng về xứ người ta
Chim kêu não nuột diết da cõi lòng
Từ nay khép cửa má hồng
Trùm lên nỗi nhớ áo đông một mình
Xa nhau gửi lại chút tình
Dẫu rằng pháo cưới cũng gìn trong tim
Tạ từ ngày tháng êm đềm
Xa nhau xin nhớ ngọt mềm môi hôn.
Hoatim
XẾP TÌNH
Lặng lẽ một bóng cuối thềm
Tơ vương ngày cũ ngập chìm trong anh
Mùa nao cây lá ươm xanh
Mà nay quạnh quẽ, lặng thinh, nhạt nhòa.
Người đi bỏ lại mình ta
Chắt chiu cho lắm thêm xa xót lòng
Trời kia dậy chín đuốc hồng
Để đây cô lẽ chông chênh phận mình.
Đã là trở bước quay tình
Gởi trao chi nữa hẹ hành chót tim
Người đi về phía êm đềm
Chớ thương hại nhé, chuyện mình gió mây...
Thôi thì tay lỡ rời tay
Mùa trăng đã úa, từ nay xếp tình...
HANSY
147
SANG NGANG
Em đi về phía không anh
Tim yêu vỡ vụn cau lành héo dây
Lấy chồng nhớ kẻ phương này
Ngồi buồn hốt hết gió mây đem về
Em đi bỏ lại lời thề
Anh dùm cất giữ trăng quê hôm nào
Đợi ngày lúa trổ lên cao
Em về thăm lại mà trao thơ tình
Dẫu rằng đã hết duyên mình
Câu thơ ân ái vẫn gìn trong tim
Hết rồi cái nợ cải kim
Em lên kiệu cưới để tìm chốn sang
Xuống thuyền em bước sang ngang
Còn anh lẻ bóng ngổn ngang nỗi lòng
Anh ơi có trách em không?
Tình duyên gảy đổ mặn nồng đã phai
Em đi khép lại tình ai
Còn đây trách nhiệm trên vai với chồng
Cảm ơn anh đã trọn lòng
Cho em tình nghĩa mặn nồng bấy lâu
Ra sau em hái lá trầu
Tặng anh kỷ niệm tình đầu dấu yêu.
Bây giờ lỡ phận cô liêu
Mong anh đừng trách thủy triều ngăn đôi
Vô duyên nên nợ xa rồi
Mong anh ở lại đừng thôi nhớ người.
Hoatim
THÔI ĐỪNG
Thôi đừng giả bộ thương tình
Nếu yêu là thật sao đành dứt dây?
Để chia đôi ngã đau này
Để ai hồng má, để ai lặng về.
Thôi đừng nhắc đến hẹn thề
Bao nhiêu lời cũ phu thê đâu nào
Quẳng đi tan giữa trời cao
Cho vơi đôi chút trăng sao bạc tình.
Thôi đừng nhớ chuyện chúng mình
Đã quay lòng bước, chồng chành đường tim
Hết rồi duyên phận chỉ kim
Pháo hồng lót mộng, mê chìm đời sang.
Thôi đừng đổ lỗi trời ngang
Nguyệt Tơ cũng chịu khi thương thay lòng
Đổi hình chuyển ý như không
Tình yêu bỗng chợt sang dòng úa phai.
Thôi đừng ngúng nguẩy vì ai
Đắm mê trời lạ nên thay dáng chồng
Tự mình nhìn lại giữa lòng
Còn chi ngày cũ mà mong cau trầu.
Thôi đừng nhắc lại phút đầu
Chỉ là bồng bột chứ nào thiệt yêu
Nên người dựng cảnh cô liêu
Để đây hoang lạnh những chiều không đôi.
Thôi đừng giả giọng điêu lời
Đường mây cứ bước, mặc người chốn xưa...
HANSY
148.
TÌNH VÀ HIẾU
Hôm qua mẹ mở vườn trầu
Có người dạm hỏi lắc đầu không ưng
Mẹ ra đốn cội gốc mừng
Bứng cây si dại cho rừng trổ hoa
Hương cau tỏa khắp gian nhà
Bây không ưng nó thân già chết đi
Thương mẹ con còn tiếc chi
Cúi đầu vâng dạ mà đi lấy chồng
Anh ơi cái sợi tơ hồng
Không dài để cột mặn nồng em anh
Mẹ già như chuối trên cành
Em tròn chữ hiếu nên đành quay đi
Kiếp này từ tạ biệt li
Hẹn sang kiếp khác mình đi chung đường
Hoatim
149.
LẶNG LẼ QUA MÙA YÊU THƯƠNG
Muối tương thì của mình tôi
Mâm cao ngũ quả cho rồi người dưng
Qua nhà cứ ngó ngập ngừng
Muốn lên tiếng hỏi cho mừng hàn huyên
Nhưng thôi ta – đó kém duyên
Phủi cho sạch rối tìm thuyền sang sông
Từ nay khỏi phải bận lòng
Chúc cho ai đó mặn nồng lửa hương.
Hoatim
150.
YÊU ANH TRỌN KIẾP
Thương anh khéo nói ngọt lời
Nhuộm màu hồng ái tình ơi là tình
Nhà em sáng ánh trăng xinh
Nhà anh chắn lối bình minh đón chào
Đã yêu đừng phụ lòng nhau
Cho tim đắng nghét cho cau đổi màu
Núi non cách trở con tàu
Bến vẫn ngồi đợi tự hào có anh
Hẹn thề khắc dạ để dành
Đừng xa em nhé chân thành tim yêu
Hoatim
SẮT SON
Đã thương giao kết một lời
Đất trời có đổi không lơi ân tình
Vẫn hoài ấp ủ dáng xinh
Vẫn yêu đắm đuối thuở mình gởi trao.
Nồng nàn từ buổi gặp nhau
Thời gian càng đậm sắc màu càng thơm
Qua giông tình lại êm đềm
Dẫu bao trắc trở vẫn tìm về anh.
Lòng em là của để dành
Trao thương gọi nhớ mộng lành đắm yêu...
HANSY
151.
SẮT SON
Đã thương giao kết một lời
Đất trời có đổi không lơi ân tình
Vẫn hoài ấp ủ dáng xinh
Vẫn yêu đắm đuối thuở mình gởi trao.
Nồng nàn từ buổi gặp nhau
Thời gian càng đậm sắc màu càng thơm
Qua giông tình lại êm đềm
Dẫu bao trắc trở vẫn tìm về anh.
Lòng em là của để dành
Trao thương gọi nhớ mộng lành đắm yêu...
HANSY
CHUNG TÌNH
Tình em là của để dành
Nên anh cất nốt giữa thành uyên ương
Ra ngoài rải mộng tình thương
Em đi thu dọn trắng đường phong lưu
Bao giờ dừng bước lãng du
Bên tai có sẵn lời ru ngọt ngào
Thương cho thân phận má đào
Đục trong cam chịu chớ nào trách ai
Em vào cửa đóng then gài
Chờ anh mỏi gối duyên hài sánh duyên
Hoatim
152.
CHUNG TÌNH
Tình em là của để dành
Nên anh cất nốt giữa thành uyên ương
Ra ngoài rải mộng tình thương
Em đi thu dọn trắng đường phong lưu
Bao giờ dừng bước lãng du
Bên tai có sẵn lời ru ngọt ngào
Thương cho thân phận má đào
Đục trong cam chịu chớ nào trách ai
Em vào cửa đóng then gài
Chờ anh mỏi gối duyên hài sánh duyên
Hoatim
YÊU HẾT MÌNH
Kiếp xưa duyên ấy để dành
Hôm nay nối lại mộng tình uyên ương
Trầu cau đượm ngọt giấc thương
Rượu nồng pháo đỏ miên trường luân lưu.
Cuộc đời vốn dĩ phù du
Đã yêu trao hết tâm tư ngọt ngào
Tươi ngon thơm thảo mận đào
Trần gian nộng mặn khác nào bồng lai.
Tội gì mộng đóng mơ cài
Ái ân mãn kiếp đượm dài nồng duyên
Bến mơ cột chặt chân thuyền
Vui trăng say gió lộng triền ảo sương.
Dẫu đời ngang dọc trăm đường
Trong nhau ấm áp nẻo thương Ta – Mình…
HANSY
153.
VẪN YÊU
Duyên mình mãi đẹp ngàn năm
Sắt son vàng đá thuyền dằm chung đôi
Tơ hồng Nguyệt lão buột rồi
Trong nhau hết kiếp xa xôi vẫn chờ
Nhớ xưa buổi gặp tình cờ
Anh gieo luyến ái em vờ như không
Bây giờ xao xuyến tơ lòng
Mới hay mình đã mặn nồng lửa hương
Thơ tình vấp gót còn vương
Vấp chân em nguyện vấp thương cả đời
Lời vàng tạc dạ mình ơi
Dẫu cho bạc hết cả đời vẫn yêu.
Hoa Tím
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 22:03:09 bởi Hansy >
154.
CHIA TAY NHÉ
Anh bạc tình em vẫn cười vui
Có gì đâu mà phải ngậm ngùi
Dây tơ hồng không se lộn mối
Nên chúng mình rồi cũng xa nhau
Không có gì em phải cười đau
Yêu là thế chao ôi bạc bẽo
Tấm bình phong lẽo đẽo theo sau
Em cười đó vẫn cứ ngọt ngào
Đi đi anh con sóng dạt dào
Niềm yêu dấu còn say khóe mắt
Có bao giờ nhìn nhận sự thật
Nó đây rồi lật lại từng trang
Chúc anh đó ngự trị được nàng
Hay rồi cũng lang thang miền nét
Em trở về vét mái tóc yêu
Để nhìn thấy mây chiều bạc bẽo.
Hoa Tím
155.
HÀNH HƯƠNG VỀ
Bây giờ em mới trở về
Hành hương cho hết nặng nề tâm can
Hết rồi mưa gió chứa chan
Trong tay sum hiệp ngút ngàn yêu thương
Ba ngày sãi cánh trên đường
Mới hay bao nẻo vô thường chờ trong
Thôi thì hết giận trong lòng
Hóa huề cho thỏa tơ hồng thắm duyên
Hoa Tím
MỪNG EM
Mộng lòng ươm cánh theo về
Đường mây nhẹ bước, tình quê dạt tràn
Chút yêu tim mộng em chan
Cho nhau mãi nhé muôn vàn yêu thương.
Người đi ta dõi khắp đường
Nhớ nhau biết mấy dặm trường ngần trong
Dịu dàng em nhốt trong lòng
Một chàng công tử đã vương duyên tình.
Em về, ngõ vắng lại xinh
Mùa trăng lại sáng, chuyện tình lại ươm…
HANSY
156.
MÃI YÊU NHÉ ANH
Người ơi thương lắm chuyện mình
Dẫu vôi có bạc chúng mình vẫn yêu
Hoa son nở ửng trời chiều
Giận hờn rồi lại thương nhiều hơn xưa
Bởi duyên chín mãi không thừa
Trao anh một kiếp chưa vừa trái tim
Cánh buồm rong ruỗi trời đêm
Biết người thương nhớ nghe êm cõi lòng
Dẫu đời ngăn cách núi sông
Trong tay ta mãi mặn nồng nhé anh.
Hoatim
THEO NHAU
Đã hẹn suốt kiếp hai mình
Thì chi mà cách chuyện tình nồng yêu
Mộng lòng khuya sớm sáng chiều
Dẫu mai cũng vẫn ngọt ngào như xưa.
Thương nhau hoài mãi chẳng thừa
Bên nhau nồng mặn cho vừa buồng tim
Dõi tình thương nhớ ngày đêm
Trầu cau thuở ấy em têm giữa lòng.
Thuyền tình mái đẩy theo sông
Bến mơ chung thủy một lòng theo anh…
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: