THƠ TÌNH-Poet Hansy
205
MẶC KỆ THỜI GIAN
Không bao giờ!
Anh sẽ hết yêu em
Dẫu uốn khúc…
Trên bước đường trăn trở
Dù có cạn…
Máu tim
ngừng nhịp thở
Vẫn trọn lòng không nở bước rời xa
Anh thì thầm lau nhẹ mắt người ta
Yên tấm nhé !
Bản tình ca muôn thuở
Trao em đó hãy làm tròn phận dzợ
Cho ấm lòng xuân ngự ở vòng tay
Trái tim này chếch choáng giữa cơn say
Men tình ái lưu hoài trong tâm tưởng
Anh nói nhỏ em ngoan rồi sẽ thưởng
Chữ chung tình cho em hưởng ngàn thu
Em mỉm cười nhìn nàng gió vi vu
Nhớ anh lắm mùa thu còn đọng lại
Giấc mơ đẹp nên tình lưu mãi mãi
Yêu thương hoài dầu dãi mặc thời gian.
Hoa Tím
ƯỚC AO
Tiếng thời gian vọng lại nhịp tao nôi
Nghe âm hưởng mang mang mùa kỷ niệm
Mình thương nhau sau tháng ngày tìm kiếm
Để vuông tròn trong nguyện ước ba sinh.
Em dịu dàng với giọt tím lóng lanh
Đơm hương chín cho lòng ta mát ngọt
Mùa cau xưa tìm trầu trong bát ngát
Gom hội về cho rực rỡ hoa đăng.
Ta có em là có cả thiên đường
Muốn lịm chết suốt đời trong góc thẳm
Dòng suối ngọt rỡ ràng trời nồng mặn
Tưới thơm hồn của lãng tử tình yêu.
Mà nè em, sao em mãi yêu kiều
Để ta bị cầm tù hoài đến thế
Mộng lãng du thôi từ nay biệt nhé
Chỉ ước ao ngủ suốt giữa hồn em…
HANSY
206
MEN TÌNH
Hờn ghen bất chợt vô tình
Yêu anh bất chợt giận mình quá yêu
Men tình anh cộng quá liều
Uống vào ngủ mãi chiều chiều anh ru
Bài thơ treo ngọn mù u
Diêu bông bỏ bạn ô dù cõng ai?
Anh ơi yêu nhớ thương hoài
Dẫu đời muôn lối khó phai nhạt màu
Chớ quên tưới nước vườn cau
Chăm cho trầu mới kiếp sau đi tìm
Hẹn nhau dẫu hóa thành chim
Cũng chuyền cành khó, mà tìm đến nhau
Tím em đậm mãi một màu
Chờ anh kiệu rước dạt dào ý thơ
Phong ba bão táp vẫn chờ
Thuyền yêu cập bến đôi bờ trổ hoa
Hoa Tím
TÍM RỊM THƯƠNG YÊU
Đậm đà tím rịm hương tình
Để lâng lâng mãi chúng mình giữa yêu
Nhớ xưa anh đúng là liều
Nhắm toan kề cận nàng kiều mà ru.
Để rồi ngát cánh trời thu
Dìu nhau đi suốt những mùa ái ân
Thức thao nào kể xa gần
Nhớ nhung nào kể phân vân sắc màu.
Đượm tình trầu mướt lòng cau
Để bù đắp lại nhớ nhau đi tìm
Bây giờ liền cánh đôi chim
Tình tang suốt kiếp mọi miền có nhau.
Giữ cho hương mãi thơm màu
Cho đời hai đứa ngọt ngào tình thơ
Có xa chút xíu ráng chờ
Rồi thương hé nụ vọng bờ bướm hoa.
Tình em mãi giữa lòng ta
Gối chăn nồng mặn bao la nhé người
HANSY
207
GIỮ YÊN GIA ĐẠO
Giận anh rồi cũng cười xòa
Bao nhiêu nước mắt đưa đò trôi xuôi
Người ta mượn chiếu mượn nồi
Lắc đầu anh bảo thôi rồi đạo gia !!
Có đâu !
Em rất hiền mà
Yêu chồng nên giữ cửa nhà chặt hơn
Nửa đêm nghe ngóng tiếng đờn
Thình lình hòn lửa ném hờn không gian
Gõ chi nhầm cửa rồi than?
Nhà em móc khóa rõ ràng có tên
Phu thê hội ý xây nền
Chứ đâu em đã làm ên một mình?
Anh khen em thật là xinh
Bốc hòn lửa đỏ tiếp nghinh tội đồ
Ừ thì ! em có một ô
Đâu cho ai mượn mà vô lấy nè
Từ nay bỏ thói vãn ve
Chồng người qua mượn tò te khỏi về.
Hoa Tím
MƠ TIÊN
Phất phơ ngọn gió giao hòa
Mơ màng dáng nhỏ tình hoa môi cười
Thỏ thẻ văng vẳng êm lời
Liêu trai tình mộng đượm đời nước mây.
Nghê thường vũ khúc nồng say
Chênh chao mờ tỏ lá lay trăng hờn
Bấm dây mấy nhịp cung đờn
Len từng thớ thịt man mơn dặm ngàn.
Khúc tình mấy nẻo chon von
Mà nghe mướt lặng cõi hồn gọi tên
Giọt yêu thánh thót trăng nền
Mùa xưa dậy lối triền miên sóng tình.
Ẻo lả một dáng ngọt xinh
Nồng hương cám dỗ rung rinh cơ đồ
Vút bay khoan nhặt lời thơ
Mờ sương ảo ảnh, lượn lờ vành mi.
Trăng ngang ngõ tắt đi về
Giang tay đón lấy tình mê suốt đời...
HANSY
208
TỪ KHI CÓ ANH
Từ ngày anh nói yêu em
Lúa xanh múa hát cau têm trầu mừng
Bấy lâu thương nhớ người dưng
Trùng hoan hát khúc đón xuân trên đường
Khi xưa biếng lược lười gương
Bây giờ ríu rít yêu thương cả ngày
Khi xưa ủ mặt chau mày
Bây giờ vui vẻ trong tay không rời
Tình yêu ngọt lắm ai ơi
Từ khi anh đến chân trời xanh trong
Nụ hoa xưa héo nay hồng
Mắt môi điểm phấn khô dòng châu rơi
Cảm ơn
Anh thật tuyệt vời
Tưới hồng xanh tốt ngọt lời ru em
Dễ đâu mà kiếm mà tìm
Tình chung anh đó lạc mềm quấn cau
Bây giờ khắng khít trong nhau
Anh là tất cả tự hào với em.
Hoa Tím
TỪ KHI CÓ EM
Từ khi hồn có dáng em
Đời ta chợt thấy ngọt thêm vui mừng
Tưởng hoài cũng chỉ là dưng
Nào hay trời cũng kết chung bạn đường.
Em về điểm phấn soi gương
Để khoe chỉ một người thương đêm ngày
Siêng năng kẻ miệng tô mày
Cho hoa thêm rạng, thêm dày nụ tươi.
Mộng lòng đượm ngát người ơi
Đã thương mấy kiếp sá gì đục trong
Vẫn ươm cho má xuân hồng
Vẫn yêu cho nước mắt nàng khỏi rơi.
Tình mình chất ngất vợi vời
Đời ta hòa lẩn với đời của em
Bỏ công năm tháng dõi tìm
Trầu xưa nay đã ngọt mềm cùng cau.
Mãi hoài tím nhớ trong nhau
Tình thơ cháy bỏng nhịp cầu Ta-Em…
HANSY
209
GIỮ GÌN HẠNH PHÚC
Gió đưa lắt léo đường tình
Sợi thương sợi nhớ cho mình mến nhau
Anh về cuốc đất trồng cau
Em thì ươm hạt giống màu tình yêu
Anh sang hàng xóm mỗi chiều
Em buồn man mác hắt hiu luống trầu
Cớ sao mộng chẳng tròn câu
Để cho gió cuốn nhịp cầu rớt rơi
Em ra sửa dậu mồng tơi
Anh chăm vun bón ru hời em ngoan
Chỉ tình chưa mụt, đa mang
Lời yêu em giữ tân lang thương dùm
Nắng mưa hai đứa gánh chung
Lòng nào bỏ bạn tìm khung trời hồng?
Em luôn một dạ với chồng
Anh thương thì hãy vững lòng với em
Tàn đông thì cũng chung rèm
Xuân sang cũng một ánh đèn này thôi
Vợ nhà chung thủy tinh khôi
Gìn lòng sắt đá học đòi chi anh?
Chung tay che mái lều tranh
Mai còn dạy dỗ trẻ thành trí nhân
Đời mình lỡ bước thanh bần
Cho con trọn vẹn một vầng ánh dương.
Hoa Tím
TÌNH NỒNG THIÊN THU
Đã thương trao một chữ tình
Mãn đời suôt kiếp vẫn mình với nhau
Trầu buồn ủ dột lòng cau
Can chi thắc thỏm để nhàu đường yêu.
Lúng la lúng liếng sớm chiều
Tình tang khuya sớm liêu xiêu cau trầu
Thơm lừng trà mộng móc câu
Tuyết sương mấy nả, dưới cầu nắng rơi.
Ra đồng che gió kín tơi
Cho thương mãi đượm, ngọt lời hiền ngoan
Si tình một kiếp đa mang
Trăm năm cũng chỉ một đàng yêu thương.
Gối chăn giờ đã hợp chung
Ái ân giờ đã dậy trong đuốc hồng
Tào khang khúc khuỷu vợ chồng
Đường đời vạn nẻo một lòng Ta-Em.
Mơ màng giấc điệp sau rèm
Nguyệt hoa đắm đuối tình mình chẳng thôi
Đường đời ta hết mồ côi
Đường tình sóng sánh chung đời biếc xanh.
Hạnh phúc tựa một bức tranh
Dệt bao ước nguyện tâm thành thế nhân
Mãi không tham phú phụ bần
Mắt tình lóng lánh vạn niềm thái dương.
Ta-Em giờ đã chung đường
Gió mưa có mấy vẫn thương - Nhé người!
HANSY
210
TRẺ CON
Bông lông vốn tính tự trời
Học đòi yêu thuở nằm nôi kia kìa
Chộn rộn như cá lia thia
Toét toe cái miệng hợp chia đã đời.
Ngó thì coi bộ khơi khơi
Coi chừng lầm độ chơi vơi chím cười
Thả tình bèo nước nhiều nơi
Nghe thiên hạ bảo lắm lời đó thôi.
Mè nheo nũng nịu kèo đòi
Chưa chi đã sĩnh, ngọng lời cho xem
Ngó vậy chứ nàng vẫn khen
Trẻ con vui tính hát đêm múa ngày.
Lâu lâu dằm ớt thiệt cay
Pha vô mắt mũi cuống say núi tình
Mà sao trời Phật cũng linh
Biết thương ai đó, kết tình trần gian.
Có khi ngỡ chắc bẽ bàng
Nào đâu lặng chút lại ràng bùa yêu
Rung rinh cả bốn góc lều
Ngát hương thế nớ, mộng kiều thắm dâng.
Tiên mà có ở dương trần
Trẻ con mà lại xích gần dạ nhau
Bông lông trước, thủy chung sau
Mấy khi co được trầu cau đẹp tình.
Trẻ con một chút nghe mình
Còn thương nhớ ẵm, nhớ bồng trẻ con…
HANSY
NHỎ HOÀI HỔNG LỚN
(He he he)
Nợ duyên là bởi do trời
Tình yêu là bởi tại nơi anh kìa
Xách nôm đi bắt lia thia
Bắt nhầm hòn lửa canh khuya sưởi đời
Trông xa thấp thoáng trùng khơi
Thấy anh trước ngõ mình ơi em cười
Mặc cho giông gió khắp nơi
Vững tay anh lái bên đời em thôi
Ai kia nũng nịu học đòi
Còn anh ngúng nguẩy mà vòi vĩnh xem…
Ghét chưa sao chẳng chịu khen…?
Cho trăng đi mất hờn ghen cả ngày
Bài thơ lục bát còn cay
Anh xem chi rứa mà say ngất tình?
Ngoài kia giọt nắng lung linh
Trong này ấm áp quên nhìn thời gian
Dẫu đời nhiều lắm bẽ bàng
Đường yêu lắt léo lại càng mến yêu
Bão xa đâu dễ bứng lều
Tình yêu nhân mãi thêm nhiều ngọt dâng
Vì thương nhấp cạn chén trần
Vì yêu nên vướng nợ nần với nhau
Duyên mình đẹp trước trọn sau
Ươm mầm xanh tốt hương cau se tình
Ầu ơ nhỏ mãi nhé mình
Trẻ con chỉ một với tình của em.
Hoa Tím
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2013 12:11:49 bởi Hansy >
211 MẶC CON SÓNG Giấc mơ cùng bước song hành Trong tay em với tình anh ngọt ngào Lời thơ hạnh phúc cùng trao Tình yêu thấm mật dạt dào mến thương Nắm tay trên nẻo tình trường Chung lòng vượt khó một đường bên nhau Gió ùa dập cả vườn cau Dây trầu vẫn mọc tự hào tình ta Muôn trùng tình biển bao la Sá chi giông bão xiêu nhà quẹo cây Chung tay mình góp sức xây Bền lòng chắc dạ có ngày sóng tan. Hoa Tím DẶN YÊU
Xuân trời thắm mãi màu xanh
Xuân tình lóng lánh Em-Anh ngạt ngào
Mềm lòng một nụ hồng trao
Gió yêu vờn nựng, dạt dào mùa thương.
Quyến tay đi giữa tình trường
Mà nghe nồng mặn trăm đường với nhau
Kiếp xưa trầu hẹn với cau
Để nay em hiệp tâm đầu cùng ta.
Nắng vàng xoãi cánh la đà
Đậu vai thương mộng ơi à nước mây
Cây đời gắng nhé cùng xây
Lầu thương dựng vút, tình này chẳng tan.
Trong mơ em có khẽ khàng
Yêu nhau mãi đó, làng xàng liệu em!
HANSY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2013 00:22:08 bởi Hansy >
Mẹ Giữ lại dùm anh ngày thơ ấu Mai trở vể cùng hái hoa mua Kết lên áo làm vòng mây tím Nằm giữa đồng phơi nắng ban mai Lội xuống sông mò cua, bắt ốc Chiều nấu canh kho muối ngon thêm Giữ lại dùm anh bóng Mẹ hiền Sớm thu vàng, chiều hạ nắng, mưa tuôn Gầy vai áo mỏng đời tần tảo Nấng nuôi con nên vóc nên hình Giữ dùm anh luống rau bờ cỏ Có bóng hình của Mẹ thiêng liêng Nằm xuống đó muôn đời vẫn gọi Nhắc con ơi đây nước non nhà! Trúc Thi Chúc cuối tuần vui vẻ cùng gia đình! :D
CÁM ƠN BẠN HỒNG TUYÊN ĐÃ GHÉ THĂM
hồng tuyên
Mẹ
Giữ lại dùm anh ngày thơ ấu
Mai trở vể cùng hái hoa mua
Kết lên áo làm vòng mây tím
Nằm giữa đồng phơi nắng ban mai
Lội xuống sông mò cua, bắt ốc
Chiều nấu canh kho muối ngon thêm
Giữ lại dùm anh bóng Mẹ hiền
Sớm thu vàng, chiều hạ nắng, mưa tuôn
Gầy vai áo mỏng đời tần tảo
Nấng nuôi con nên vóc nên hình
Giữ dùm anh luống rau bờ cỏ
Có bóng hình của Mẹ thiêng liêng
Nằm xuống đó muôn đời vẫn gọi
Nhắc con ơi đây nước non nhà!
Trúc Thi
Chúc cuối tuần vui vẻ cùng gia đình! :D
212 CHỈ MỘT Dây trầu ai bứng dễ đâu Thòm thèm cứ ngó lắc đầu khó ghê ! Vườn cau vun xới ở quê Người ta muốn chặt sợ về tay không Em ra quệt chút vôi nồng Tô thêm một chút xuân hồng chờ anh Quãng đường dài ngắn mong manh Kẻ yêu người giựt tranh giành của riêng Chặt lòng em dệt chữ duyên Đợi anh về gấp con thuyền chở nhau Người ta lôi kéo xướt đau Tim em chảy máu nhưng nào trách ai Dẫu cho trầu nhạt cau phai Trăm năm chỉ một yêu hoài riêng anh. Hoa Tím CHỈ EM
Gió mưa sông biển dãi dầu
Sao phai được một tình sâu hẹn thề
Lòng này chân chất hồn quê
Ngôi cao, vàng bạc… vỗ về cũng không.
Chỉ em với nụ xuân nồng
Là như có cả mặn nồng trong anh
Dẫu đời có lắm mong manh
Thì tim vẫn mãi chung tình nợ duyên.
Lòng em đã bước vào thuyền
Thì trăm năm giữ thệ nguyền với nhau
Người đời cố sức làm đau
Mà em vững chãi sợ nào chi ai.
Hứa lòng tình mãi không phai
Ghé đầu tựa mộng trang đài cùng anh
Yêu thương sum lá xuê cành
Cổ tích truyền lại làm xanh cuộc đời.
Chỉ mình em với ta thôi
Là tim đã đủ rạng ngời kiếp nay…
HANSY
213
XÍ XỌN
Em buồn anh ứ dỗ đâu
Cho mưa ướt đẫm nhịp cầu chợt trơn
Giận anh em cứ hay hờn
Ngúng ngoa ngúng nguẩy đâu hơn trẻ nào.
Anh cười
Con nít làm sao
Chọc vui
Dỗi khóc
Ngọt ngào
Anh ơi
Ừ thì !giận một chút chơi
Dỗi lâu quá để anh rời tay yêu ?
Mưa xuân ấm áp trong chiều
Giận hờn nũng nịu thương nhiều nhân đôi
Bởi anh đã hứa em rồi
Trọn đời mãn kiếp không thôi yêu mà
Dỗi hờn một chút cũng qua
Ghét anh một chút khó xa cả ngày
Biết em dễ dỗi chọc hoài
Người ta giận đó cho cay mắt nè.
Vì yêu nên mới khắt khe
Anh cười toe toét chẳng dè em ghen
Ừ thì !
Anh cũng đã khen
Hoạn Thư tốt lắm không quen chia chồng
Toàn tâm giữ chữ tam tòng
Yêu thương trọn vẹn đừng hòng chia đôi
Cơm khê thì cũng chung nồi
Dẫu rằng xấu đẹp cũng rồi của em.
Hoa Tím
PHÂN BUA
Mà nào léng phéng gì đâu
Biết bao kỷ niệm sắc màu sạch trơn
Vậy mà cứ dỗi cứ hờn
Hoạn Thư thế nớ ai hơn đâu nào.
Thề rằng giữa chốn trăng sao
Chỉ em là đủ, chẳng cầu người ơi
Quên rồi cái thuở vờn chơi
Ngó ngoan như rứa, một lời thật yêu.
Xưa nay đâu có quen chiều
Mà nay nhường nhịn lắm điều đó thôi
Võng yêu quen được ru rồi
Có xua có đuổi chẳng rời đó nha.
Nhẫm tay mùa lại tháng qua
Yêu thương ngó vậy xem ra lắm ngày
Mà sao nồng mặn cứ hoài
Coi bộ mãn kiếp vẫn dài đó nhe.
Chập chùng núi biếc suối khe
Nụ cười đâu ít, cũng nhiều hờn ghen
Khật khừ mà cũng được khen
Kẻ tung người hứng bền duyên vợ chồng.
Em thì giữ vẹn chữ tòng
Còn ta chung thủy mặn nồng lứa đôi
Lửa tình góp gạo chung nồi
Mùa trăng tình ái rạng ngời Ta-Em.
Thế gian cũng lắm kẻ thèm
Mĩm yêu em nói nhem nhem anh hà…
HANSY
214 ĐỂ XEM Mùa thương thức dậy tìm về Em ra nhóm bếp gần kề vai anh Lời yêu nhuộm thắm trầu xanh Vôi nồng chan chứa kết thành uyên ương Một mai én nhạn đôi đường Cũng còn chỉ thắm kết vương vạt tình Vai em cõng hết bình minh Lòng anh cho cả muôn nghìn dấu yêu Dẫu xa cũng nhớ thương nhiều Khó lòng phai nhạt những chiều nhớ mong Bài thơ đã kết tâm đồng Trăm năm giữ vẹn “yêu chồng” mà thôi Đừng để cơn gió mồ côi Làm cho trăng khóc nguyệt ngồi sầu tư Dẫu ai lắm chuyện nên hư Sắt son vẫn giữ một từ YÊU anh Đừng để bão cuốn trầu xanh Nước dâng ướt đẫm cau dành ươm duyên Đi đâu cũng nhớ giữ thuyền Đừng ai cấm bến cột niềng đò em. Để dành cho thế gian xem Đêm nằm chặc lưỡi sao thèm trầu cau… Hoa Tím NGỌT MỀM TRẦU CAU
Dỗ hồn cơn mộng tìm về
Mùa trăng thuở ấy diệu bề trong xanh
Cái thời nụ tấm mỏng manh
Ngọt ngào thơm ướp dệt thành uyên ương.
Dẫu đời cách trở trăm đường
Chữ yêu đã kết, chữ thương chung tình
Từ hoàng hôn tới bình minh
Đuốc hồng tỏa rạng, lưới tình dệt yêu.
Ta mơ ước thật là nhiều
Cho chim liền cánh, dáng kiều thỏa mong
Tan hòa trong một chữ đồng
Ngàn năm vẫn thắm chung lòng mãi thôi.
Biển đời lắm cảnh đơn côi
Xác xao tâm sự nặng lời ưu tư
Thôi đừng để ý nên hư
Cõi tình thắm đượm, mặn nồng suốt canh.
Giữ hương lửa, ướp màu xanh
Tình tang giữa chốn phong trần hồng duyên
Lắc lư sóng vỗ mạn thuyền
Đời vang khúc nhạc, phỉ nguyền Ta-Em.
Bập bùng trống lượn, người xem
Hoa đăng mở hội, ngọt mềm trầu cau…
HANSY
215 NHẮN GIÓ GỬI MÂY Nắng mưa làm mất đường về Rào thưa bay mất lời thề em – anh Ngỏ lời cộng tác giựt giành Lắc đầu anh bảo cau xanh quấn trầu Áo anh, em léo chỉ khâu Tình anh rót mật dễ dầu em xa Ai giành mặc kệ người ta Chỉ cần anh đó thật thà yêu em Men tình họ muốn bóc tem Cũng nhìn quanh quẩn phải xem tiết trời Chân thành anh chẳng đổi dời Lòng chung anh giữ ai thời lấy đi? Ra vào họ cứ trồng si Em bứng gốc rể cũng thi mọi bề Theo sau anh đó tỉ tê “Bỏ cô Hoa Tím đi về với em” Lạt mềm buộc chặt khỏi dèm Tình yêu nào dễ ước thèm được đâu Trong tay không giữ không khâu Bây giờ vuột mất ví dầu đòi yêu Hỡi ai nên nhớ một điều Chẳng nên giành giựt, cho nhiều được yêu Khi còn thì nhớ nâng niu Dịu dàng nắm giữ khỏi thiu cội tình. Hoa Tím GỞI HOẠN THƯ DẤU IU
Việc gì không thấy đường về
Trời trong mây trắng, sơn khê hữu tình
Thong dong chẳng giựt chẳng giành
Có duyên trốn nhủi cũng thành trầu cau.
Ân tình đã xếp, đã khâu
Làm gì có chuyện úa nhàu xót xa
An nhiên tự tại do ta
Chung tình một bến, lọ là phụ em.
Thực lòng chẳng sợ lem nhem
Dối gian đến mấy lộ toang giữa trời
Thế nên chẳng dám đổi dời
Một đường chính nghĩa thẳng người mà đi.
Giữa đời đâu thiếu sung si
Mặc dây quấn dụ, thuyền về có nơi
Tình yêu đâu phải đồ chơi
Nâng lên bỏ xuống nát đời sao em?
Lòng người hay sẵn pha dèm
Kệ ai xấu bụng đừng thèm đôi co
Tình mình đã dệt thành thơ
Chữ thương nối kết, vô bờ chữ yêu.
Thế gian lắm chuyện, lắm điều
Đừng quan tâm lắm kẻo liêu xiêu tình
Hướng về phía ánh bình minh
Để nghe vang vọng niềm tin vỗ bờ…
Dệt tình bằng những câu thơ
Trăm năm gởi lại ngu ngơ giữa đời…
HANSY
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: