Tạm biệt nhau về, lòng tan nát,
Nước mắt, nước mưa hòa thành rượu tiễn đưa.
Kẻ ra đi đến miền vô định,
Nghe bên tai tiếng khóc người yêu.
Vành khăn trắng em không quàng trên trán,
Mà buộc vào tim anh_kẻ ra đi.
Em ở lại, yên bề hạnh phúc.
Anh sẽ ra đi về cõi hư vô,
Bởi bao nhiêu mộng ước với yêu đương,
Em đem kết thành quan tài tẫn liệm,
Thân xác anh đã lạc mất linh hồn.
Xin vĩnh biệt! Cười lên, người hạnh phúc!
Anh sẽ ra đi về cõi hư vô...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2011 16:36:39 bởi haituanguyen >