DƯỜNG NHƯ LÀ KHÚC CUỐI
Khà khà. Hớn hở khi gặp thi hữu Đinh Phương ở đây. Bạn bè chèo kéo, tham gia vào diễn đàn chơi, mới được mấy hôm à. Vậy mà còn có người hiểu lầm là tác giả này tác giả nọ. . Đọc một số bài của ĐP ở đây rồi. Bay và hiện đại lắm. Chúc huynh đệ khỏe và sáng tác mạnh lên nhé.
Trích đoạn: dinhphuong
Thử viết một cái gì đó na ná giống như thơ - và rất bâng quơ...
Nên mắt họ đen tuyền
Chào huynh
Vô tình mà lại hữu lý, lại gặp huynh ở đây. Chúc huynh cứ nồng nàn với thơ nhé!
Khà khà. Hớn hở khi gặp thi hữu Đinh Phương ở đây. Bạn bè chèo kéo, tham gia vào diễn đàn chơi, mới được mấy hôm à. Vậy mà còn có người hiểu lầm là tác giả này tác giả nọ. . Đọc một số bài của ĐP ở đây rồi. Bay và hiện đại lắm. Chúc huynh đệ khỏe và sáng tác mạnh lên nhé.
TẶNG VẬT
Người ném vào tôi một hạt nỗi buồn
Hạt nẩy mầm âm thầm như bóng tối
Rễ ăn luồn từng thịt xương nhức nhối
Tiếng than van từ ấy ngữ ngôn tôi.
Người chiết tặng cho một nhánh niềm vui
Tôi trân trọng ủ yêu thương thành rượu
Buổi chao chác, điều gì, dường ngói vỡ
Niềm vui kia hóa chất đắng trên môi.
ĐCĐ
NGUYỆT
Lỡ một lần ăn vụng ánh trăng non
Lại cứ đến đêm rằm tôi bật khóc
Buồn hơn nữa em chẳng hề trách móc
Chỉ đôi mắt rầu
đau đáu lúc sang sông
Trích đoạn: tucovothan
TẶNG VẬT
Người ném vào tôi một hạt nỗi buồn
Hạt nẩy mầm âm thầm như bóng tối
Rễ ăn luồn từng thịt xương nhức nhối
Tiếng than van từ ấy ngữ ngôn tôi.
Người chiết tặng cho một nhánh niềm vui
Tôi trân trọng ủ yêu thương thành rượu
Buổi chao chác, điều gì, dường ngói vỡ
Niềm vui kia hóa chất đắng trên môi.
ĐCĐ
Ai Tặng Cho Ai
Ai đã tặng em giọt buồn long lanh vậy
Mưa từ đâu về mặn những vùng đêm
Đêm không thở đêm lầm thầm đếm
Một con trừu...vạn con nữa.. sáng trưng!
Ai cướp mất bờ môi một mùa xuân
Buộc nụ cười vào chân mây thả mất
Ai có thấy vầng trăng vừa đi khuất
Ai có nghe tiếng nấc lệ sương mù
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2011 22:58:17 bởi DongSuoiNgot >
HỐI KHÚC I
Nào dễ đoán tôi sẽ về nơi đó
Có dương cầm serenade, có hương ngâu
Có bóng in trên sóng bạc chân cầu
Nào đoán trước hôm tôi về nơi đó
Nào biết trước váy hồng hay áo đỏ
Đón buổi chiều bằng nụ cười đâu đâu
Và thẳm sâu trong một tối nhiệm mầu
Nào biết trước trăng sẽ rằm hơn nữa
Nào hiểu hết nết ngoan hiền của cỏ
Cọng cỏ bồng ngọt vô cớ trên môi
Bằng dịu dàng lời bóng gió xa xôi
Liệu em thấu ý tình trang trọng đó
Nào nhớ đủ mười năm tôi mất ngủ
Bởi rất mềm hơi ấm ấy bàn tay
Vị cỏ bồng ngày nọ chợt the cay
Nào đoán trước hôm tôi về nơi đó.
ĐCĐ
HỐI KHÚC II
Giá tôi chưa lần được nói yêu em
Thì mùa đông nọ cớ gì tồn tại
Như nắng mưa kia chẳng hề có lỗi
Ký ức buồn để trống một tên quen
Ước ngày mãi ngày đừng đến vội đêm đen
Sợ thắp nến đối diện cùng vách nhớ
Ước sáng, trưa luôn bộn bề phố chợ
Tập quên dần chiều tóc đổ mùi thương
Giá con tàu đoán được phút tai ương
Như giông tố chưa một lần có thật
Gía tôi mù trước người đang hương sắc
Và được câm mỗi lúc đọc thơ tình
Mọi giấc mơ còn áo lụa nguyên trinh
Ước lần được giấc ngủ sâu thanh thản
Và đồi gió nơi trót từng mê đắm
Chỗ ta nằm hoa cỏ muộn hồi sinh.
ĐCĐ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 06:15:32 bởi tucovothan >
MỘT BÀI THÁNG TƯ
Kìa, nói đôi điều gì đi em
Ví dụ như tháng tư dài và vắng quá
Chia buổi nắng thưa ra trăm phía
Thêm tiếng chim rơi như tiếng lá lạc đàn
Tháng tư gầy ngồi nhấm nháp mùa đang
Hè mới chớm làm sao tôi hiểu được
Chỉ lũ ve non dường đoán trước
Ngày sẽ ra đi, người ở lại nhặt nôn nao
Tháng tư mềm trên gam đô thứ xanh xao
Như người hát rong cuối đường tờ vé số
Đôi tình nhân teen ngọt ngào ly sinh tố
Rất vô tư bên thế sự thăng trầm
Chưa da diết nồng nàn bằng tháng sáu tháng năm
Mưa chưa đủ để ướt lòng dù, nón
Em không bảo tôi vẫn nguyền đứng đón
Cùng tháng tư kiên nhẫn đợi vần thơ
Đêm tháng tư dỗ giấc ngủ ngon ơ
Mộng mị đẹp như lời thương ngày ấy
Xin đừng trách - tôi đang quên giùm nhau đấy
Kìa, thốt điều gì cho nhẹ lòng đi em …
ĐCĐ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 07:30:18 bởi tucovothan >
Phố Tháng Tư
Tôi vừa đến từ miền xa lưỡng lự
Con phố ngày ngập nắng bước tháng tư
Từng nét mặt là những khuôn xa lạ
Muốn hỏi thăm mà hơi thở run run
Phố của anh tháng tư buồn mà đẹp
Dòng chữ mềm trên phím nhạc lung linh
Cuốn hồn tôi vào kỷ niệm tượng hình
Tháng tư ấy trăm nghìn thân thương nhớ
Tôi rời khỏi lâu rồi từ một thuở
Mang theo về gói ghém góc đời riêng
Nghe tiếng bàn chân gõ nhịp nỗi niềm
Vùng thơ ấu còn nguyên trong túi xách
Tháng tư ấy đau thương và ngăn cách
Mà nồng nàn ướp ngọt những bài thơ
Người hát rong có lẽ vẫn còn chờ
Mỗi lần dạo lại khúc mơ hôm ấy
Phố của anh vẫn còn nguyên đẹp vậy?
Chia giùm tôi vài bước nữa thăng trầm
Tưởng chừng mình ở lại tuổi mười lăm
Ly sinh tố ngọt ngào chia nhau uống
Mỹ Trinh
Tứ Cố Vô Thân không biết có giống như tứ cố vô thân của tui hong à ? lâu quá tui mới trở về phố nên thấy tất cả dường như xa lạ...Nhưng hy vọng không phải dường như là phút cuối hở bạn? Đọc thơ bạn hay lắm nên tôi rất dễ cảm xúc. Gửi lại mấy dòng có lẽ không phiền bạn chứ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 23:13:56 bởi Mỹ Trinh >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Trích đoạn: tucovothan
TẶNG VẬT
Người ném vào tôi một hạt nỗi buồn
Hạt nẩy mầm âm thầm như bóng tối
Rễ ăn luồn từng thịt xương nhức nhối
Tiếng than van từ ấy ngữ ngôn tôi.
Người chiết tặng cho một nhánh niềm vui
Tôi trân trọng ủ yêu thương thành rượu
Buổi chao chác, điều gì, dường ngói vỡ
Niềm vui kia hóa chất đắng trên môi.
ĐCĐ
Ai Tặng Cho Ai
Ai đã tặng em giọt buồn long lanh vậy
Mưa từ đâu về mặn những vùng đêm
Đêm không thở đêm lầm thầm đếm
Một con trừu...vạn con nữa.. sáng trưng!
Ai cướp mất bờ môi một mùa xuân
Buộc nụ cười vào chân mây thả mất
Ai có thấy vầng trăng vừa đi khuất
Ai có nghe tiếng nấc lệ sương mù
Hồng Quế
Cảm ơn bạn Hồng Quế đã ghé và cho lời họa rất hay. Mình chỉ mới tham gia diễn đàn, còn nhiều bỡ ngỡ, mong các bạn bảo ban. Vạn hạnh. [sm=welcome.gif]
Trích đoạn: Mỹ Trinh
Phố Tháng Tư
Tôi vừa đến từ miền xa lưỡng lự
Con phố ngày ngập nắng bước tháng tư
Từng nét mặt là những khuôn xa lạ
Muốn hỏi thăm mà hơi thở run run
Phố của anh tháng tư buồn mà đẹp
Dòng chữ mềm trên phím nhạc lung linh
Cuốn hồn tôi vào kỷ niệm tượng hình
Tháng tư ấy trăm nghìn thân thương nhớ
Tôi rời khỏi lâu rồi từ một thuở
Mang theo về gói ghém góc đời riêng
Nghe tiếng bàn chân gõ nhịp nỗi niềm
Vùng thơ ấu còn nguyên trong túi xách
Tháng tư ấy đau thương và ngăn cách
Mà nồng nàn ướp ngọt những bài thơ
Người hát rong có lẽ vẫn còn chờ
Mỗi lần dạo lại khúc mơ hôm ấy
Phố của anh vẫn còn nguyên đẹp vậy?
Chia giùm tôi vài bước nữa thăng trầm
Tưởng chừng mình ở lại tuổi mười lăm
Ly sinh tố ngọt ngào chia nhau uống
Mỹ Trinh
Tứ Cố Vô Thân không biết có giống như tứ cố vô thân của tui hong à ? lâu quá tui mới trở về phố nên thấy tất cả dường như xa lạ...Nhưng hy vọng không phải dường như là phút cuối hở bạn? Đọc thơ bạn hay lắm nên tôi rất dễ cảm xúc. Gửi lại mấy dòng có lẽ không phiền bạn chứ?
Nhờ bạn bè giới thiệu, mình tham gia diễn đàn chỉ non tuần nay . Còn cái nick, bất chợt nghĩ đến thôi. Vậy là trùng với một tác giả nào khác mà bạn quen biết hả? Bây giờ làm sao, thôi chịu vậy. Thơ bạn họa tặng lại đẹp, chỉnh chu và nỗi niềm lắm . Mong được quan tâm và giao lưu. Chủ nhật vạn an. [sm=hugs.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2011 07:43:52 bởi tucovothan >
ĐÊM CHỢT THỨC
Cách chi tẩn liệm được nỗi buồn
Chít mảnh khăn tang lên ký ức
Để chợt đêm thôi choàng thức giấc
Nhìn vách mơ hồ gần lắm một âu lo
Hoài niệm khô giòn như sợi tóc thô
Châm lửa đốt từng cánh đồng ngún khói
Hay chính nhánh lục bình nông nổi
Đưa ta qua mấy khúc luân hồi
Vẫn thèm trút sạch khối buồn ơi
Câu thơ mãi rầu rầu lời kinh kệ
Tự an ủi tháng ngày thường vẫn thế
Chiếc lá đâu đâu cũng về mặt đất gởi trăm năm
Cửa sổ riêng tư hòng nhốt lấy khuông trăng
Vầng đẹp ấy mai sau thành kỷ niệm
Như những đêm mất điện
Thèm được nghe dù
chỉ giọng ho khàn.
ĐCĐ
NGHÈO HƠN CẢ MẸ
Nhà kém gạo mẹ cần cù khoai sắn
Thiếu chăn bông người đắp ấm câu ru
Nghèo hơn vậy
bút nghiên con lận đận
Chưa một ngày nuôi lấy mẹ
bằng thơ.
ĐCĐ
Mẹ bần cùng vẫn mong con
Cao sang
hạnh phúc
vàng son với đời.
Hồng Quế Cám ơn tucovothan chiếu cố thơ của tôi. Chúc thơ nhiều và vui!
MỘT MÌNH VỚI THÁNG TƯ
Tháng tư quàng vai tôi bằng một hiên mưa
Bằng nhánh phượng vói tay vào mùa hạ
Vẫn ngần ấy khuôn mặt quen – sao vẫn lạ
Tiếng ve đầu tiên rơi vào ly phê đá ban trưa
Hai buổi đi-về lối cũ hóa đường xưa
Một mình thôi, đủ một mình bối rối
Cố bước chậm ngại trở về nhà quá vội
Lại dẫm lên bậc ký ức bộn bề
“Nắng có hồng …” khúc nhạc Trịnh si mê
Ghi-ta bụi trên vách chờ nhẫn nại
Cửa hờ khép, ai đi qua như mùi khói
Tiếng thở dài chừa khoảng lặng giữa câu thơ.
ĐCĐ
SAO DAUDET*
Trò chơi đếm sao tuổi nhỏ
Tưởng chừng lúc đã quên rồi
Đêm núi không buồn khơi lửa
Lâng lâng ngước mặt trông trời
Xa xa chòm sao Ba Ngôi
Nhớ quán cà phê góc vắng
Tán gẩu dăm ba thằng bạn
Thành phố giờ này ngủ chưa
Lưỡi Cày ba chiếc nằm thưa
Quê mình năm nay chạy lũ
Cọng rau đồng ăn không đủ
Mẹ cha bỏ ruộng, làm thuê
Sao Vua chín cái nằm kề
Thương em lên thăm mấy bận
Bụi đỏ lấp lơ má phấn
Xa hoài lần lựa cưới xin
Bắc Đẩu bảy chiếc lung linh
Bảy năm bạc màu áo cỏ
Gian lao mềm như nỗi nhớ
Quen rồi làn gió nhẹ tênh
Một vì sao lạc chông chênh
Hiu hiu rụng bên đồi lặng
Ai tựa vai mình nằng nặng
Quay nhìn :
một mảng khuya rơi.
ĐCĐ
*Alphonse Daudet, nhà văn Pháp, tác giả truyện ngắn “Những Vì Sao”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2011 08:50:42 bởi tucovothan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: