Gởi Hạt Bụi To Hơn

Tác giả Bài
vietlong
  • Số bài : 104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.08.2009
Gởi Hạt Bụi To Hơn - 24.03.2011 19:11:02
GỞI HẠT BỤI TO HƠN
 
- Nhà Tư Vấn Nói :
           
Tôi không thể dạy được  cho bất cứ ai về điều gì. Chỉ có thể là sự giúp đở với ý nghĩa khêu gợi.
 
Phải tự học lấy về cuộc sống
Việc học ấy lâu hay mau ?
Thế khoảng cách giữa thiện và bất thiện dài hay ngắn ?
 
Có thể trong gang tấc, có thể vô tận. Những kẽ rợi vào bất hạnh lại nuôi hoài bảo xây dựng lâu đài. Đem cái vọng tưởng lâu dài để thuyết phục, gây ảnh hưởng chung quanh liệu có kẽ ngu nào tin ?
 
            Phan Thiên Ân – Nhận vật trong một câu chuyện trong lúc khó khăn tuyệt vọng nhất, nhưng vì xúc động trước hoàn cảnh, đã đem tất cả những thứ mình đang có cho số người đang bị bệnh thời khí, không nghĩ gì về mình. Chính lúc đó ân sủng lớn lao đã đến với Thiên Ân.
 
Trái tim thiện đã mở ra con đường sống
 
“Lời cám ơn, sự cảm kính…”  lại là lớp son phấn bề ngoài, là thứ hoa ngôn, sản phẩm huê dạng của tri thức, trở thành một cách tiếp thị cho bản thân không lừa  được ai.
           
Cái tâm thật không dính dáng gì các thứ này !
 
            Phải lấy trung thực, thật thà thay cho kỹ xão. Tệ nhất là trong phạm vi chữa bệnh cho mình.
 
            Mỗi ngày uống nước thủy cục, ăn cơm và rau quả người trồng, để nuôi tấm thân nầy. Một tấm thân chì nhằm đến hưởng thụ (Gái - Khách sạn – Ma túy).
 
Liệu tấm thân này có giá trị gì không ?
Lời nói từ tấm thân nầy có ý nghĩa gì không ?
 
Nếu chỉ mưu toan cho cuộc sống riêng mình thì thực sự mong muốn người khác giúp đỡ có thật sự thành tựu được không ?
 
Rơi vào bất hạnh, lại chất ngât cao vọng, chỉ là cách tự giết mình.
 
Bạn nêu một cột mốc cho dự định thành đạt của mình ở phía trước, và chạy quanh theo cột mốc đó với một dây xích. Chỉ là cái cối xay thôi.
 
Người ta nói : Cái tâm chuyển hóa là khởi sự của tự do.
 
 
HĐN
(Tháng 03/2011)
v. long